Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1139: Ta gia tiểu thư ra sự tình (length: 3828)

Ứng Tây nghe xong gật gật đầu, rất nhanh theo Vương Gia Nghi từ một bên khác vòng qua, trèo tường vào trong.
Thư Dư yên tĩnh chờ đợi tại chỗ một lát, Ứng Tây liền theo đường cũ trở về, một lần nữa ngồi xổm bên cạnh nàng, nhỏ giọng nói, "Tiểu thư, thành công rồi."
Thư Dư gật gật đầu, lại nhìn Vương Gia Nghi một cái, lùi về sau một khoảng xa.
Lập tức ra hiệu bằng mắt cho Ứng Tây, người sau lập tức la lớn, "Có ai không, tiểu thư nhà ta xảy ra chuyện rồi, mau tới người đi."
Giọng Ứng Tây vút thật cao, rất nhanh mấy sân bên cạnh đều truyền đến động tĩnh.
Dần dần có người chạy đến, người đến trước nhất lại là Diêu Hồng.
Cũng phải, nàng vẫn luôn không ngủ, luôn chú ý động tĩnh bên ngoài, nghe được tiếng gọi liền lập tức ra cửa, ngay cả quần áo cũng không cần thay.
Vốn dĩ Diêu Hồng cho rằng là trực tiếp chạy đến phòng Thư Dư để bắt gian tại giường, ai ngờ chạy đến chưa được bao xa, chỉ thấy Thư Dư dựa vào người Ứng Tây, nhíu mày ngồi trên ghế đá với vẻ mặt khó chịu.
Diêu Hồng sửng sốt, các nàng tại sao lại ở đây? Ca ca của nàng đâu?
Diêu An đang tìm người, nghe thấy tiếng cũng chạy qua bên này.
Nhưng mà đợi đến lúc hắn đến, đã có nha hoàn bà tử trực đêm chạy tới bên cạnh Thư Dư trước tiên, đỡ nàng dậy và thấp giọng hỏi han.
Ngay sau đó Diêu Bạc và Khang thị cũng đi tới.
Diêu Thiên Cần và Diêu phu nhân ngủ muộn lại ngủ say, nên đến trễ nhất.
Đợi đến lúc bọn họ đến, bên cạnh Thư Dư đã toàn là người.
Nàng cũng được đỡ trở về viện tử của mình nghỉ ngơi.
Diêu phu nhân vô cùng căng thẳng, "A Dư, ngươi sao rồi? Chỗ nào không khỏe?"
Thư Dư lắc đầu, giọng nói nghe có chút yếu ớt, "Ta cũng không biết, chỉ là ban đêm thức dậy thấy khát nước, uống chút nước, sau đó liền cảm thấy không khỏe, bụng khó chịu, người cũng cứ đổ mồ hôi lạnh suốt."
"Nước?" Diêu phu nhân kinh ngạc, "Nước đó có vấn đề sao?"
"Ta cũng không biết." Thư Dư lắc đầu, "Sợ có điều bất trắc, ta liền uống thuốc giải độc mà Triệu đại phu chuẩn bị cho, cũng không biết có tác dụng không. Vừa rồi còn đau lắm, bây giờ đã đỡ nhiều rồi, chắc là không có gì đáng ngại."
"Cái gì mà không có gì đáng ngại, vẫn phải tìm đại phu qua xem cho ngươi một chút mới được."
Thư Dư thở ra một hơi, "Bá mẫu, ta đã uống thuốc giải độc tự chế của Triệu đại phu, cũng không biết đại phu khác có nhìn ra vấn đề không. Vừa hay trời cũng sắp sáng, cứ để Ứng Tây đi tìm thẳng Triệu đại phu đi."
Bây giờ trời sáng sớm, nếu hoàng đế còn có thể vào triều sớm như bình thường, thì khoảng thời gian này chính là lúc không ít quan viên đã vào cung lên triều.
Cho nên trên đường đã có người đi lại.
Diêu phu nhân nghe vậy vội vàng gật đầu, bảo Ứng Tây đi một chuyến.
Sau khi Ứng Tây đi, nàng lại hỏi han Thư Dư mấy câu, xác định nàng đúng là không còn chỗ nào khó chịu nữa, mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó quay đầu gọi Phùng mụ mụ tới, "Phòng của A Dư là ngươi tìm người thu dọn, nước trà trong phòng là ai chuẩn bị?"
Phùng mụ mụ vội vàng gọi bà tử chuẩn bị nước trà tới.
Bà tử kia vừa tới, Thư Dư liền nhíu mày lắc đầu nói, "Không phải nàng."
Diêu phu nhân sửng sốt, Phùng mụ mụ cũng ngơ ngác, "Nước trà điểm tâm trong phòng đúng thật là Trương bà tử chuẩn bị."
Trương bà tử nghe nói nước trà do chính mình chuẩn bị có vấn đề, làm khách quý uống xong thân thể không khỏe, trong lòng đang hoảng sợ, nghe thấy lời này vội vàng quỳ xuống nói, "Lão gia, phu nhân, nước trà điểm tâm đó đúng thật là lão nô chuẩn bị. Nhưng, nhưng lão nô thật sự không hề giở trò gì cả, nước trà điểm tâm đều lấy từ nhà bếp, lão nô. . ."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận