Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1010: Đại phòng một nhà tới (length: 3857)

Tiệm bên ngoài, người nọ nối người nọ vào, vừa nãy hối hả chạy vào gọi bà cụ là Nhị Ngưu.
Cũng không biết có phải lớn thêm một tuổi, hay bởi vì Đại Ngưu không có ở làng làm việc mà Nhị Ngưu hiện giờ không còn nghịch ngợm ham chơi nữa, phần lớn thời gian giúp Lộ Đại Tùng làm việc đồng áng.
Đặc biệt là nửa tháng mùa vụ vừa rồi, Nhị Ngưu rám nắng đen hẳn đi.
Ngay cả bà cụ lúc nhìn thấy cũng kêu lên một tiếng, "Nhị Ngưu, người ngươi toàn hồ. . ." Phân?
Nói được nửa câu, bà cụ vội im bặt. Trong tiệm còn có khách, nói tục quá không được.
Nhị Ngưu cười hề hề, theo sát hắn vào là Lan Hoa.
Lan Hoa gọi một tiếng "Nãi", liền hào hứng đứng trước quầy, nhìn Thư Dư khẽ gọi, "A Dư tỷ."
Thư Dư, ". . ." Cái vẻ ngại ngùng này là có ý gì?
Người cuối cùng đến là Lộ Đại Tùng và Lý thị, nhìn thấy Thư Dư và bà cụ sau quầy, Lý thị ngẩn người, lập tức cười nói, "A Dư còn đích thân ra xem tiệm à, thật là vất vả."
Nói rồi ngó vào trong, không thấy Chu Xảo, lông mày nhíu lại, con dâu này đúng là chẳng có chút nhãn lực nào, A Dư ở đây cũng không ra tiếp đón tử tế, lại trốn ở hậu viện làm biếng sao?
Bà ta không biết là, bà cụ lúc này cũng có suy nghĩ y hệt —— con dâu này thật không có mắt nhìn, bà lớn thế này đứng đây, cũng chẳng biết gọi một tiếng nương sao?
Chỉ là ở đây không tiện, nếu ở nhà, đóng cửa lại bà sẽ mắng cho một trận.
Lười nhìn bà ta, bà cụ quay sang hỏi Lộ Đại Tùng vẫn đứng ở cửa, "Sao giờ này các con lại đến?"
"Nương, mai con khởi công, hôm nay phải mua chút đồ."
Trước đó đã nói xong, chọn ngày lành tháng tốt trong tháng để sửa mộ tổ. Lúc này, một số nhà nông nhàn cũng làm xong việc đồng áng, vừa hay có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Chỉ là còn thiếu chút vật liệu, Lộ Đại Tùng bèn lên huyện thành mua.
Bà cụ gật đầu, "Việc nhà, con để tâm nhiều hơn một chút. Bây giờ lão Nhị lão Tam đều bận việc trên huyện, con vất vả rồi."
Lộ Đại Tùng cười ngô nghê, "Nương nói gì vậy, con là trưởng nam Lộ gia, những việc này vốn dĩ con nên làm." Hơn nữa, tiền là của A Dư, hắn thật sự ngại.
Bà cụ xua tay, lại nhìn sang Lý thị, giọng điệu liền không được tốt, "Lão đại đến mua đồ, ngươi theo đến làm gì?"
Lý thị vội vàng nói, "Con có việc chính sự mà nương, đây là thuốc con mới bốc hôm qua, đem cho vợ Đại Ngưu, để nó điều trị thân thể."
Thư Dư nhìn năm gói thuốc đặt trên quầy, chỉ thấy mùi thuốc có vẻ không được dễ ngửi cho lắm.
"Đại bá nương, đại tẩu khỏe mạnh, cần điều trị gì ạ?"
Vừa hỏi xong, nghĩ đến quan hệ giữa Lý thị và Chu Xảo, Thư Dư thoáng có một ý nghĩ, chẳng lẽ đúng như mình nghĩ sao?
Lý thị bây giờ rất thân mật với nàng, thấy nàng nói chuyện với mình, lập tức cười nói, "A Dư con chưa lấy chồng, vốn dĩ không nên nói với con. Nhưng con sắp lấy chồng rồi, hiểu biết chút cũng tốt. Thuốc này của ta là cho vợ Đại Ngưu uống để sớm có thai."
Nói xong liếc nhìn sắc mặt bà cụ, liền kìm lại ý muốn giảng giải thêm, ngược lại hỏi, "Vợ Đại Ngưu đâu?"
(Hết chương)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận