Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1013: Ai lá gan như vậy lớn (length: 3994)

Lão thái thái bây giờ khí thế hẳn lên, nàng và A Ngưng ở chung nhiều ngày, A Ngưng mỗi ngày học y về đều luyên thuyên với nàng đủ thứ chuyện, như một tiểu lắm lời vậy.
Lão thái thái thực sự rất phiền, nhưng nghe nhiều cũng dần để tâm.
Nhờ vậy mà những điều y lý cơ bản nàng còn hiểu rõ hơn cả người bình thường, hiện tại lại được Hoa Nhàn chăm sóc, bắt đầu chú trọng dưỡng sinh.
Đối với kiểu người như Lý thị, chữ lớn một cái bẻ đôi không biết mà cứ thích ra vẻ ta đây, lão thái thái vô cùng khinh thường.
Lan Hoa và Nhị Ngưu nghe vậy liền gật đầu lia lịa, tuy miệng không nói ra nhưng trong lòng họ đều biết cách làm của mẫu thân không tốt cho lắm.
Lão thái thái càm ràm xong về Lý thị mới hỏi bọn họ: "Sao các ngươi cũng cùng lên phố huyện thế?"
Nhị Ngưu cười toe toét để lộ cả hàm răng: "Con đến tìm Đại Hổ, hỏi chuyện đi học của con."
Nhà tư thục trước đây của Nhị Ngưu lại hối hận, muốn Nhị Ngưu quay lại đọc sách. Nhưng chuyện này đâu phải họ đổi ý là được, Nhị Ngưu muốn đi học lại thì cũng phải tìm một trường khác, tuyệt đối không muốn 'ăn cỏ quay đầu'.
Đại Hổ lúc trước về thôn Thượng Thạch, khi chơi cùng Nhị Ngưu nghe được chuyện này, lập tức tỏ ý sau khi về sẽ hỏi Văn phu tử, nếu được, biết đâu hai đứa lại thành đồng môn.
Lần trước Thư Dư đã mang tin này về cho Nhị Ngưu, chỉ là bây giờ đang vụ mùa, trong học đường của Văn phu tử cũng có mấy học trò con nhà nông, nên đương nhiên phải cho nghỉ vào vụ mùa.
Cả tháng này học đường đều không mở cửa, chỉ có Đại Hổ vừa đi tây nam về, vin cớ bị lỡ bài vở, tìm đến Văn phu tử để lĩnh giáo học vấn, nên mới ngày nào cũng đến nhà thầy trình diện.
Nhưng bài vở của hắn chẳng những tiến bộ thần tốc, mà còn có phương pháp học tập của riêng mình, khiến Văn phu tử mừng rỡ không thôi, hiện giờ đã soạn riêng cho hắn một lộ trình học tập mới.
Nhị Ngưu hôm nay sang đây chính là muốn hỏi Đại Hổ về chuyện nhập học, xem cần chuẩn bị những gì, khi nào thì đi gặp phu tử, và khi nào thì bắt đầu đi học.
Lão thái thái nghe xong, liền vui vẻ hẳn lên: "Vậy ngươi phải đợi một chút, đến chiều hắn mới về được."
Nhị Ngưu xua xua tay: "Không sao đâu bà, con đi dạo loanh quanh đây thôi."
"Đừng đi xa, có chuyện gì thì mau về nhé."
Lão thái thái thấy hắn chạy đi, bèn dặn một câu, Nhị Ngưu đáp ứng xong thì người đã chạy mất.
Lão thái thái lắc đầu, lúc này mới hỏi Lan Hoa: "Còn ngươi?"
"Con nhớ mọi người ạ, vừa hay cha muốn lên phố huyện làm việc, nên con đi cùng qua xem sao."
Ban đầu, vì chuyện bị vị hôn phu trước quấy rầy, nàng đã đến ở nhà đại tỷ Thúy Hoa hai ngày, nhưng nhà chồng Thúy Hoa đông người, cái sân nhỏ đông đúc chật chội, thực sự không ở được.
May mà sau khi A Dư về thôn Thượng Thạch một chuyến, gã họ Cát kia không dám tiếp tục tới cửa nữa, nàng mới về nhà.
Nhưng dù về nhà cũng chẳng lúc nào được yên tĩnh, khoảng thời gian này rõ ràng đang là vụ mùa, thế mà cứ liên tục có không ít bà mối tìm đến tận cửa, thật là phiền phức vô cùng.
Nàng đành muốn ra ngoài hít thở không khí, điều chỉnh tâm trạng một chút.
Nói xong, Lan Hoa ngẩng đầu nhìn Thư Dư đang xem sổ sách, nghĩ đến nàng còn lớn hơn mình mấy tháng, tò mò hỏi: "A Dư tỷ thì sao? Có phải cũng có rất nhiều bà mối tới cửa không?"
Thư Dư ngẩng đầu lên, "Hử?" một tiếng, "Ta chưa từng gặp bà mối nào cả."
Cũng không hẳn, từng gặp Đinh Nguyệt Hoa rất thích làm mai mối.
Lan Hoa mở to mắt nhìn: "Không thể nào?"
Nàng lại nhìn về phía lão thái thái: "Bà ơi, vậy... vậy là không có ai mai mối cho A Dư tỷ ạ?"
"Có chứ, nhưng A Dư tỷ của ngươi bận rộn lắm, ngày nào cũng ở bên ngoài, đương nhiên là không thấy được bà mối rồi."
Lần này đến lượt Thư Dư tò mò: "Bà ơi, ai mà lá gan lớn vậy?"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận