Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1013: Ai lá gan như vậy lớn (length: 3994)

Bà cụ bây giờ thật khỏe khoắn, bà và A Ngưng ở chung nhiều, A Ngưng mỗi ngày học y về, đều sẽ cùng bà nói liến thoắng rất nhiều chuyện, như con chim nhỏ.
Bà cụ thật sự phiền, nhưng nghe nhiều cũng để tâm.
Một số dược lý y lý cơ bản bà còn hiểu hơn người thường, hiện tại lại dưới sự chăm sóc của Hoa Nhàn, bắt đầu theo hướng dưỡng sinh.
Đối với kiểu hành vi chữ to không biết một cái hết lần này tới lần khác còn không hiểu biết mà ra vẻ ta đây của Lý thị bà vô cùng khinh thường.
Lan Hoa và Nhị Ngưu nghe liên tục gật đầu, bọn họ mặc dù ngoài miệng chưa nói, nhưng trong lòng cũng biết cách làm của mẹ không ổn lắm.
Bà cụ nói xấu Lý thị xong, mới hỏi bọn họ, "Các ngươi sao cũng theo đến huyện thành?"
Nhị Ngưu cười toe toét lộ ra hàm răng, "Ta tới tìm Đại Hổ, hỏi chuyện đi học của ta."
Nhà tư thục của Nhị Ngưu trước kia quả thật hối hận, muốn cho Nhị Ngưu quay lại học. Nhưng chuyện này cũng không phải bọn họ đổi ý là được, Nhị Ngưu lại muốn đi học cũng phải tìm chỗ khác, tuyệt đối không quay lại chỗ cũ.
Đại Hổ trước đó về thôn Thượng Thạch, cùng Nhị Ngưu chơi lúc nghe chuyện này, liền nói hắn về sau sẽ hỏi Văn phu tử, nếu được, nói không chừng bọn họ sẽ trở thành bạn học.
Lần trước Thư Dư mang tin tức này về cho Nhị Ngưu, chỉ là hiện giờ mùa gặt, học đường của Văn phu tử cũng có mấy đứa trẻ nhà nông, tự nhiên phải nghỉ gặt.
Cả tháng học đường không mở cửa, cũng chỉ có Đại Hổ đi tây nam, lấy cớ học dở dang, tìm Văn phu tử học hỏi, nên ngày nào cũng đến nhà ông ấy trình diện.
Nhưng bài vở của hắn không những tiến bộ nhanh chóng, còn có phương pháp học tập riêng, ngược lại khiến Văn phu tử vui mừng khôn xiết, hiện tại đã định ra phạm vi học tập mới cho hắn.
Nhị Ngưu hôm nay đến, là muốn hỏi Đại Hổ chuyện nhập học, cần chuẩn bị gì, khi nào gặp phu tử, khi nào đi học.
Bà cụ nghe xong, liền vui vẻ nói, "Vậy ngươi phải đợi một chút, buổi trưa hắn mới về."
Nhị Ngưu khoát tay, "Không sao, ta đi dạo quanh đây."
"Đừng đi xa, có gì thì về ngay."
Bà cụ thấy hắn chạy ra ngoài, dặn dò một câu, Nhị Ngưu đáp lại rồi chạy mất.
Bà cụ lắc đầu, rồi hỏi Lan Hoa, "Còn ngươi?"
"Con nhớ mọi người, vừa lúc cha đến huyện thành làm việc, con liền theo đến thăm."
Nàng vì chuyện vị hôn phu trước quấy rối mà đến nhà chị cả Thúy Hoa ở hai ngày, nhưng nhà chồng Thúy Hoa đông người, một cái sân nhỏ chen chúc thật sự ở không nổi.
May mà A Dư về thôn Thượng Thạch một chuyến sau, nhà họ Cát không dám đến nữa, nàng mới về nhà.
Nhưng dù về nhà cũng không được yên tĩnh, mùa gặt bận rộn mà không ít bà mối đến, thật phiền phức.
Nàng muốn ra ngoài hít thở không khí, điều chỉnh tâm tình.
Nói xong, Lan Hoa ngẩng đầu nhìn Thư Dư đang xem sổ sách, nhớ ra nàng lớn hơn mình mấy tháng, tò mò hỏi, "A Dư còn ngươi? Có phải cũng nhiều bà mối đến lắm không?"
Thư Dư ngẩng đầu, "Hả?" một tiếng, "Ta chưa gặp bà mối nào."
Cũng không đúng, có gặp Đinh Nguyệt Hoa thích làm mai.
Lan Hoa mở to mắt, "Không thể nào?"
Nàng nhìn bà cụ, "Bà, chẳng lẽ không ai làm mai cho chị A Dư sao?"
"Có, nhưng A Dư nhà ta bận rộn, suốt ngày ở ngoài, dĩ nhiên không gặp bà mối."
Lúc này Thư Dư tò mò, "Bà, ai gan to vậy?"
( hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận