Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 2043: Nguyễn Đại Lực nhà (length: 4023)

Hai huynh đệ nhà họ Nguyễn thiếu chút nữa thì tắc thở, Thư Dư thì đã hài lòng vừa ý cùng vợ chồng Nguyễn Thành Xuân rời đi.
Nhà Nguyễn Đại Lực cũng không xa lắm, nhưng diện tích lại khá lớn. Trước đây Nguyễn Đại Lực cũng đã nói, sân sau nhà bọn họ trước kia còn là xưởng ép dầu, sau này bị người trong thôn chiếm hết tiện nghi, xưởng không mở tiếp được nữa nên mới ngừng kinh doanh.
Nguyễn gia có lúc rơi vào hoàn cảnh nhập không đủ xuất, sân nhà trước kia cũng chỉ rộng chứ phòng ốc thì lại rất cũ nát.
Mấy năm gần đây tình hình tốt hơn một chút, nhà cũ đã được tu sửa một lần, nhưng những chỗ sửa đổi không lớn.
Sau này, Nguyễn Đại Lực làm công cho Lộ gia, đồng thời sau khi thành công làm lên vị trí quản sự, tiền công tăng vọt, cuối năm còn được cấp tiền thưởng công trạng theo hạn mức nhất định. Lại thêm tình huống những người khác trong Nguyễn gia cũng cố gắng làm ăn, ngày tháng của Nguyễn gia đã khá giả hơn không ít.
Qua hai năm như vậy, họ tích góp được không ít tiền, vừa mới tháng trước, Nguyễn gia liền triệt để sửa sang lại gian phòng một lần nữa.
Cho nên nhà Nguyễn Đại Lực lúc này, nhìn thoáng qua vẫn còn mới tinh, hơn nữa còn có một phần là nhà xây gạch lợp ngói.
Hiện tại, ngoài vợ chồng Nguyễn Thành Xuân và Nguyễn Đại Lực, trong Nguyễn gia còn có em trai Nguyễn Thành Xuân, hai vợ chồng người em cùng một đứa con gái năm sáu tuổi.
Nguyễn Đại Lực ngày thường không ở nhà, vì vậy nên nhân khẩu nhà Nguyễn gia thực sự không đông.
Thư Dư vào cửa xong liền nhìn quanh một lượt, hoàn cảnh không tệ, cũng sạch sẽ thoáng đãng. Nàng liền nói với Nguyễn thôn trưởng đã đưa mình tới, "Ta thấy nơi này rất tốt, vậy tối nay ta ở lại đây, Nguyễn thôn trưởng cứ đi lo việc của mình đi."
"Được, huyện chủ hôm nay chắc cũng mệt rồi, chúng tôi sẽ không làm phiền huyện chủ."
Hắn cung kính hành lễ, rồi rời khỏi nhà Nguyễn gia.
Cổng đóng lại, Nguyễn mẫu Trương thị liền nói: "Huyện chủ mời qua bên này, ngài xem gian phòng bên trái này thế nào? Gian nhà này sau khi sửa xong vẫn chưa có ai ở qua, để ta dọn dẹp gian phòng cho huyện chủ."
"Làm phiền ngài rồi." Thư Dư không có ý kiến, gian phòng này rất lớn, ánh sáng cũng không tệ, hơn nữa vị trí cách chỗ ở của chủ nhà không quá gần, rất thanh tịnh.
Nguyễn mẫu Trương thị liền đi thu xếp, Thư Dư bảo Ứng Tây mang thịt và đồ ăn đã chuẩn bị sẵn trên xe xuống.
Người nhà Nguyễn gia ngẩn người, không ngờ nàng lại còn tự chuẩn bị đồ ăn thức uống, trông cứ như thể... đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Nhưng người nhà họ Nguyễn không nói gì, Trương thị và người em dâu là Uông thị đi dọn dẹp phòng, còn Nguyễn Thành Xuân cùng em trai Nguyễn Thành Thiên thì tiếp đãi Thư Dư.
So với sự câu nệ của Nguyễn Thành Xuân, Nguyễn Thành Thiên tỏ ra hào phóng hơn nhiều.
Thư Dư nhìn thấy tiểu cô nương sau lưng hắn đang tò mò đánh giá nàng, liền lấy mấy viên kẹo từ trong người ra đưa tới.
Tiểu cô nương nhìn cha mình, thấy người sau gật đầu, mới dè dặt nhận lấy, lí nhí nói tiếng cảm ơn, rồi lập tức bị Nguyễn Thành Thiên đẩy đi tìm mẹ.
Đợi tiểu cô nương rời đi, Thư Dư mới ngẩng đầu, nói với bọn họ: "Tìm một chỗ thích hợp để nói chuyện đi, ta có chuyện muốn hỏi các ngươi."
Nguyễn Thành Xuân sững sờ, ngược lại Nguyễn Thành Thiên thì phản ứng rất nhanh, dẫn Thư Dư đến gian phòng bên cạnh.
Cửa vừa đóng lại, Thư Dư liền hỏi: "Ta muốn hỏi thăm các ngươi một chút, vị Nguyễn thôn trưởng kia có nhược điểm gì?"
Nhược điểm???
Hai huynh đệ đều kinh hãi, một lát sau, Nguyễn Thành Thiên dè dặt hỏi: "Ý của huyện chủ là..."
"Ta thực sự rất chán ghét việc bọn họ cứ luôn nhắm vào mẹ ta, cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn cho hắn một bài học thôi, để tránh hắn không có việc gì lại cứ nhìn chằm chằm nhà ta."
Nàng nói nhẹ nhàng bâng quơ, cũng vô cùng thản nhiên, thậm chí không sợ bọn họ sẽ đem những lời này truyền ra ngoài.
Vậy mà ngay khoảnh khắc sau, Nguyễn Thành Thiên lại đột nhiên ‘Phụp’ một tiếng, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Thư Dư.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận