Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 79: Nhị Nha không thể như vậy lười (length: 3923)

Thư Dư tiến lên gọi một tiếng đại bá, đại bá nương, sau đó đón hai người vào nhà chính.
Lý thị vừa ngồi xuống, lão thái thái liền đến, hừ một tiếng nói, "Ngươi ngồi làm gì? Ngươi sáng sớm lại đây không phải là đến giúp đỡ sao? Còn thật coi mình là khách à, đi với ta ra bếp hái rau đi."
Lý thị sắc mặt lập tức khó coi, nhưng cũng không nói gì thêm, chào Lộ Đại Tùng một tiếng, liền đi ra bếp.
Lộ Đại Tùng thì đi vào gian phòng bên trong xem Lộ Nhị Bách, Thư Dư rót cho hắn chén nước, sau đó đi hậu viện sắc thuốc cho Lộ Nhị Bách.
Chân Lộ Nhị Bách mỗi ngày đều phải thay thuốc, việc này trong nhà cũng chỉ có Thư Dư làm tốt nhất.
Lý thị vào bếp, chỉ thấy lão thái thái cùng Nguyễn thị, thậm chí cả Tam Nha đều ở đó, chỉ là không thấy Thư Dư, trong lòng liền không thoải mái, nói bóng gió, "Nhị Nha sao không vào giúp đỡ? Nhà mình có khách, nàng lại trốn đi đâu, con gái không thể quá lười biếng."
Lão thái thái bỗng nhiên đứng dậy trừng mắt, "Ngươi nói ai lười? Nếu ngươi không vui vẻ làm thì về nhà ngươi đi, nói cạnh nói qué gì? Đừng tự mình chuốc lấy bực mình, Nhị Nha vừa ngoan ngoãn lại chịu khó, là ta không cho Nhị Nha vào bếp, ngươi có ý kiến?"
Điểm này lão thái thái không nói dối, Nhị Nha đứa trẻ ấy quá thật thà, tiếp đãi khách mà chẳng hà tiện gì, để nàng nấu ăn, đảm bảo Lý thị họ ăn trưa xong lại muốn ăn tối.
Việc này, lão thái thái tuyệt đối phải ngăn chặn.
Nhà họ hiện tại đang khó khăn, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút ấy, dù sao bình thường không phải cũng ăn như vậy sao?
Lý thị không dám cãi bà bà, trong lòng lại thấy Thư Dư về nhà vẫn giữ cái kiểu tiểu thư yếu ớt.
Lão thái thái mặc kệ bà ta nghĩ thế nào, bà lại thấy Nhị Nha là người từng trải, hiểu biết nhiều hơn họ. Nó là để làm việc lớn, sao có thể quanh quẩn bên bếp núc?
Không lâu sau, Lộ Tam Trúc cũng dẫn Lương thị đến.
Lý thị rất kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời chưa mọc đằng tây mà.
Vợ chồng lão Tam này lúc nào cũng đến giờ cơm mới vội vã vào cửa, cầm bát đũa lên bàn ăn, ăn xong liền đi, xưa nay chưa từng giúp đỡ.
Hôm nay lại đến sớm như vậy, Lương thị thậm chí xắn tay áo vào giúp việc, một bộ dạng rất hăng hái.
"Mẹ, chị cả, chị hai, tôi đến rồi, cần tôi làm gì cứ việc sai bảo."
Lão thái thái liếc bà ta một cái, đúng thật là, chắc chắn là lão Tam nói với bà ta về tài năng của Nhị Nha, khó được chịu khó một lần. Bà đưa một giỏ rau cho bà ta, "Đem ra bờ sông rửa đi."
Lương thị đáp lời, vui vẻ đi ra ngoài.
Lão thái thái nhìn ba nàng dâu bực mình này, bà không hài lòng với ai cả.
Nhà lão đại giả dối keo kiệt, bề ngoài tươi cười, ngấm ngầm toàn giở trò.
Nhà lão nhì nhút nhát thiếu chủ kiến, lại còn có một bà mẹ vợ ác độc.
Nhà lão tam cả ngày lười biếng giở trò, chiều con đến hư hỏng, đàn ông cũng chẳng quản được.
Nhưng dù không thích, cũng không thể trả lại.
Lão thái thái vừa nghĩ vừa ra khỏi bếp, đúng lúc thấy Đại Ngưu đến.
Đại Ngưu tay xách một con cá, cười nói, "Bà, cho bà, cháu vừa câu ở sông, còn tươi sống, trưa nay làm thêm món nữa."
Lão thái thái mặt mày rạng rỡ, "Ôi, vẫn là cháu trai tôi giỏi. Lại đây, đưa cá cho bà, cháu mau đi thay quần áo, xem người ướt hết cả rồi, kẻo lát nữa bị lạnh."
Đại Hổ lẽo đẽo theo sau Đại Ngưu, cũng ướt sũng.
Lão thái thái giục nó đi thay quần áo.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận