Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1710: Dàn xếp cô nương nhóm (length: 4002)

Không lâu sau, phòng chữa bệnh bên trong, trừ bản thân người bị thương ra, lại bắt trói được thêm hai mươi người.
Còn có mấy người bị loạn kiếm chém chết, bộ dạng có chút thê thảm.
Mạnh Duẫn Tranh kiểm tra số lượng, biết còn khoảng mười người có thể là không có mặt, hoặc ở khá xa không nghe thấy động tĩnh, hoặc nghe thấy tiếng động liền lập tức bỏ trốn.
Hắn và Dương lão gia cùng Lư Vũ vừa gặp mặt, nhỏ giọng nói: "Khám xét toàn bộ chợ đen một lượt đi."
Cũng không thể để sót vài kẻ lọt lưới, dù sao ít người cũng có thể làm nên việc lớn, ví dụ như bọn họ. Chỉ vài người mà đã làm cái chợ đen rộng lớn, lúc nào cũng có thể giấu người này náo loạn long trời lở đất.
Dương lão gia và Lư Vũ không dị nghị, bốn người một nhóm, mọi người bắt đầu tiến hành lục soát từng ngóc ngách.
Mạnh Duẫn Tranh dẫn mấy người đi thẳng lên lầu ba, nếu nói chợ đen này còn có người hơi khá võ nghệ, phần lớn có lẽ là ở trên lầu ba.
Bọn họ khám xét xong một chỗ liền khóa cửa lại, đề phòng có người xông vào.
Lầu hai, lầu ba còn có vài cô nương ở, ví dụ như Kiều Nhu.
Lúc trước mãnh thú náo loạn, các nàng vì sợ hãi mà tụ tập lại với nhau. Sau khi hỗn loạn lắng xuống, có thể là vì nhút nhát, họ vẫn không dám ra ngoài, cứ trốn trong một căn phòng, ít ra có thể trò chuyện cùng nhau.
Ai ngờ lại có náo động, nghe thấy tiếng la hét, đánh đấm bên ngoài, các nàng chỉ muốn giấu mình kỹ hơn, không dám để lộ chút nào.
Những người này giao cho Hạ Di xử lý.
Hạ Di đã ở đây một thời gian dài nên rất rõ lai lịch của các cô nương.
Tuy các cô nương ở lầu hai, lầu ba đều ăn chơi hưởng lạc cùng quản sự, nhưng không mấy ai là cam tâm tình nguyện. Họ rất rõ ràng những ngày tháng giàu sang này chỉ là nhất thời.
Xét cho cùng, những người này bất cứ lúc nào cũng có thể bị thay thế, hoặc bị quản sự đem tặng người khác, hay ban thưởng cho thuộc hạ.
Bài học nhãn tiền chính là chuyện xảy ra cách đây không lâu, có một cô nương vì lỡ lời làm phật ý Ngô tam gia, liền bị đem thẳng ra đấu trường làm mồi cho mãnh thú. Cô nương đó từng có thời gian qua lại với Ngô tam gia, hai hôm trước còn được Ngô tam gia nâng niu chiều chuộng, ngày hôm sau đã bị cắn xé thành từng mảnh.
Tất cả các cô nương đều chứng kiến cảnh tượng đó, những ai trèo lên được vị trí của quản sự ắt không phải kẻ không hiểu chuyện. Bởi vậy, nếu được lựa chọn, họ căn bản không muốn ở trong chợ đen tối tăm mặt trời này, ngày ngày sống trong sợ hãi.
Cho nên Hạ Di chỉ cần khích lệ đôi chút, các cô nương lập tức đi theo nàng, thậm chí có người còn cung cấp nơi ẩn náu của một vài tên sơn tặc.
Hạ Di đưa họ về lại lao phòng, cho họ ở cùng những cô gái khác để tránh gặp phải kẻ lọt lưới rồi bị khai ra.
Trên đường đi, Kiều Nhu cứ liếc trộm Hạ Di, một lúc sau mới đến gần, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi, ngươi trước đây đến tìm ta, có phải là cố tình moi thông tin từ ta không?"
Sau khi gặp Hạ Di khác hẳn với vẻ ngây thơ ban đầu, nàng cảm thấy mình có lẽ đã nhìn nhầm.
Rồi nghe những lời nàng nói, lại liên tưởng đến những chuyện hỗn loạn liên tiếp trong chợ đen hôm nay, Kiều Nhu rất nhanh liền xâu chuỗi mọi việc lại với nhau.
Nghĩ đến việc chợ đen náo loạn thế này mà có thể lại có liên quan đến mình, nàng không khỏi có chút sợ hãi.
Hạ Di nhíu mày nhìn nàng, "Không nên biết thì cứ coi như không biết đi, nếu không sẽ không có lợi cho ngươi đâu."
Kiều Nhu nghĩ lại thấy cũng đúng, gật đầu không nói gì.
Sắp xếp xong cho các cô nương, Hạ Di liền kể lại tình hình hiện tại cho những người trong lao phòng.
Nghe nói mọi việc tiến triển thuận lợi, mọi người đều vô cùng phấn khởi.
(Hết chương)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận