Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1340: Đại Ngưu dài mặt (length: 3865)

Lộ Đại Tùng sững sờ, "Hả?"
Đại Ngưu nói: "Từ lúc Xảo Xảo sinh non xong, bên nhà họ Chu kia liền lan truyền tin đồn đầy trời, nói nhà ta sẽ đối xử không tốt với nàng."
"Nói hươu nói vượn." Lộ Đại Tùng hừ lạnh, "Mua, một con rể bằng nửa con trai. Nhạc gia ngươi mặc dù không có con trai, nhưng con gái, con rể đều hiếu thuận. Đứa bé là bảo bối của cả nhà chúng ta, sao có thể để bọn họ nói lung tung. Ngươi cứ để cho bọn họ nhìn xem, chúng ta đối xử với tức phụ ngươi có tốt hay không."
"Vậy cứ quyết định như thế nhé?"
"Quyết định."
Đại Ngưu gật đầu, "Được, vậy ngày mai ta liền đi tìm xem sao."
Nhưng mà Đại Ngưu không chỉ tìm kiếm xe la, mà còn tìm cả hạ nhân. Hắn tính toán mua một phụ nhân có kinh nghiệm để giúp Chu Xảo cùng chăm sóc hài tử.
Mặc dù trong thôn trang có người giúp việc, nhưng mấy vị phụ nhân đó đều là A Dư thuê tới, hắn cũng không thể lấy việc công làm việc tư được.
Chuyện này hắn đã nói với Chu Xảo. Chu Xảo ban đầu không có phản ứng gì, bất kể là sửa lại nhà cũ hay là mua một cỗ xe la cho công công, nàng đều không có ý kiến.
Điều làm nàng không ngờ tới là, trượng phu lại còn muốn mua một cỗ xe la cho cha nàng nữa.
Nàng có chút hoảng sợ, "Như vậy không hay lắm đâu?" Bà bà mà biết chắc chắn sẽ có ý kiến.
"Có gì mà không tốt, cha ngươi cũng là cha ta. Có xe la rồi, lúc rảnh rỗi ông ấy cũng có thể tới thăm ngươi."
Trong lòng Chu Xảo thấy ngọt ngào, chỉ là vẫn còn hơi thấp thỏm, sợ người bên nhà chồng không vui.
Nhưng bất kể là lão thái thái hay là Thư Dư, sau khi biết chuyện này cũng đều không có phản ứng gì.
Tiền đó là của Đại Ngưu, vợ chồng họ muốn dùng thế nào đều là chuyện của chính họ, quản nhiều như vậy làm gì?
Lý thị quả thực là không vui, thậm chí vô cùng không tán thành, nhưng chuyện này chưa đợi nàng biết thì Đại Ngưu đã làm xong rồi. Nàng dù có tức giận nữa cũng vô dụng, nhiều nhất chỉ là không hầu hạ Chu Xảo ở cữ mà thôi.
Vì thế hai ngày sau, Lộ Đại Tùng liền đánh một cỗ xe la trở về thôn Thượng Thạch, kích động bắt tay chuẩn bị sửa lại nhà cửa.
Người trong thôn đều hiếu kỳ kéo tới xem, biết xe này là Đại Ngưu mua, ai nấy đều hâm mộ đến đỏ cả mắt. Vẫn là Đại Ngưu nhà người ta hiếu thuận, nhìn xem con la này mới tinh thần làm sao, toa xe thật rộng rãi, thế này thì tốt quá rồi.
Còn Đại Ngưu thì vào ngày thứ hai, đánh xe la mua ít vật dụng hàng ngày rồi đi thẳng đến nhà họ Chu.
Ban đầu Chu phụ và mấy vị tiểu di tử cứ tưởng hắn chỉ qua thăm bọn họ, nên giữ hắn ở lại ăn cơm trưa.
Không ngờ lúc Đại Ngưu đi về, lại để xe la lại, còn mình thì đi bộ ra đường lớn chờ xe bò.
Chu phụ mặt đầy vẻ không hiểu, mãi cho đến khi nghe Đại Ngưu nói xe la này là tặng cho họ, cả người hắn như bị sét đánh.
Chu phụ vội vàng từ chối, nhưng Đại Ngưu lại nói: "Hiện giờ Xảo Xảo còn đang ở cữ, nhạc phụ nếu nhớ nàng và hài tử, có xe la đi lại cũng tiện hơn một chút. Sau này chúng con vẫn sẽ ở trên thôn trang, đường sá xa xôi, nếu không về được, cũng đành phải làm phiền nhạc phụ qua thăm Xảo Xảo thôi."
Điều kiện nhà họ Chu không bằng nhà họ Lộ, Chu phụ chỉ biết cắm đầu làm việc, ít khi ra ngoài. Mấy lần trước đến thôn trang, đều là đi bộ đến.
Đi huyện thành cũng vậy, Chu phụ quen đi một mình, mấy cô em gái (em vợ Đại Ngưu) còn nhỏ, cũng phải đi cùng.
Có xe la rồi, ít nhất không cần vất vả như vậy nữa.
Hơn nữa Chu phụ biết đánh xe, sau này lúc nông nhàn, có thể đánh xe la đưa đón người ở mấy thôn gần đây kiếm chút tiền.
Chu phụ nhất thời không biết nói gì cho phải, Đại Ngưu đã đi mất rồi. Chu lão nhị và Chu nhị thẩm nhìn thấy mà mắt trợn trừng muốn lồi ra, ghen ghét không chịu được.
Bọn họ ngược lại rất muốn chiếm lấy chiếc xe này, nhưng Chu phụ bây giờ đâu phải là kẻ tuyệt tự tuyệt tôn không có con trai dưỡng lão tống chung. Hắn có người con rể hiếu thuận đến mức tặng cả xe la cơ mà.
( Hết chương này ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận