Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1822: Đáp thượng chính mình (length: 4122)

Nhưng mà, Đào Linh lại lập tức nhận ra sự bất thường, nàng lâu nay đều mặc quần áo cũ của Đào Cầm. Thỉnh thoảng có thể có một hai lần Tết được quần áo mới, nhưng tuyệt đối không phải năm nay.
Cha mới mất, tết nhất không mặc đồ trắng đã là may, làm gì còn tâm trí mua sắm quần áo mới.
Hơn nữa là người làm việc nhiều nhất trong nhà, nàng rất rõ ràng biết cơm nước trong nhà ngày càng eo hẹp. Nhà đã không có tiền, vậy mà lại vào lúc này mua sắm quần áo?
Đào Linh luôn cảm thấy Trương thị cùng Đào Cầm có điều lạ, ngoài mặt nàng không nói gì, Trương thị làm gì thì làm nấy, nhưng trong tối đã tìm cách dò hỏi em trai mình.
Đào Linh vẫn luôn biết mẹ và chị gái mình không tốt đẹp gì, nhưng không ngờ họ lại tệ đến mức vì tiền mà bán nàng.
Nhiều năm nhẫn nhịn để làm gì, vốn tưởng sắp đến tuổi lấy chồng, gả đi là có thể thoát khỏi cái nhà này.
Ai ngờ sắp đến nơi rồi còn bị tính kế kiểu này.
Đào Linh tức giận, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.
Nàng ngoan ngoãn đi mua quần áo, ngoan ngoãn sửa soạn, thoa cao thơm mẹ mua, khiến mình trông tươi tỉnh hơn.
Sau đó, cùng mẹ đến huyện, gặp vị Kim viên ngoại kia.
Nàng giả vờ như không biết gì, an tĩnh ngồi một bên, để mẹ và Kim viên ngoại nói chuyện, ra vẻ ngốc nghếch đến mức không nhận ra ý đồ của Trương thị.
Kim viên ngoại khá hài lòng với Đào Linh sau khi được sửa soạn, tuy không quá xinh đẹp, người cũng hơi gầy yếu. Nhưng không sao, nhìn tổng thể cũng không tệ, không phải loại hư hỏng. Sau này bồi bổ, thêm chút phấn son cũng ra dáng tiểu thư khuê các.
Trương thị cùng Kim viên ngoại trò chuyện rất vui vẻ, hai nhà nhanh chóng quyết định hôn sự.
Đào Linh từ đầu đến cuối không nói gì, Trương thị rất hài lòng với biểu hiện của nàng, đứa con gái thứ hai này cuối cùng cũng biết nghe lời, không làm ra chuyện gì.
Nghĩ đến tính tình của Đào Linh, bà cũng không lo lắng, hôn nhân vốn là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, nàng không gả cũng không được.
Hai ngày sau, Kim viên ngoại hẹn Đào Linh đến trang trại ngoài thành ngắm hoa mai.
Đào Linh trong lòng buồn nôn muốn chết, vẫn đồng ý. Nhưng quay đầu lại liền bỏ ba đậu vào thức ăn của Trương thị, thành ra, Trương thị vốn định đi cùng nàng lại phải suốt ngày chạy vào nhà xí.
Trương thị muốn để Đào Linh đi một mình, nàng lại giả vờ sợ hãi, không dám ra ngoài một mình, cuối cùng Trương thị đành phải để Đào Cầm đi cùng.
Không ai phát hiện, Đào Linh vẫn mặc bộ váy áo hôm gặp mặt trước, vạt váy còn dính đầy bụi bẩn vì làm việc. Ngược lại, Đào Cầm, vốn đã có nhiều quần áo, lại xinh đẹp, dù mặc đồ mộc mạc vẫn xinh hơn Đào Linh vài phần.
Hai người cùng đến trang trại, quả nhiên, ánh mắt Kim viên ngoại đầu tiên đặt lên người Đào Cầm.
Đào Linh cứ như người hầu nhỏ, đi theo sau Đào Cầm, tỏ vẻ nhút nhát, không dám nói to, hơi sốt ruột một chút là lại ho khan.
Biểu hiện này hoàn toàn khác với lần gặp mặt đầu tiên. Dù sao lần trước, phần lớn là Trương thị nói chuyện, chỉ khi nào hỏi đến Đào Linh thì nàng mới dạ vâng hai tiếng.
Lúc đó Kim viên ngoại cứ tưởng nàng quá ngượng ngùng, e dè mới vậy.
Giờ xem ra, rõ ràng là có vấn đề.
Kim viên ngoại không hài lòng lắm, nhất là khi so sánh với Đào Cầm khéo giả vờ ngoan ngoãn, Đào Linh thật sự khiến người không nìm nổi nhìn thẳng.
Thấy hắn không hứng thú với mình, Đào Linh liền hài lòng, sau đó nói bụng khó chịu, muốn đi nhà xí.
(Hết chương)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận