Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1822: Đáp thượng chính mình (length: 4122)

Nhưng mà, Đào Linh lại lập tức ý thức được điều không thích hợp, nàng vốn trước giờ đều mặc lại quần áo cũ của Đào Cầm. Thỉnh thoảng có lẽ một hai lần ăn Tết sẽ có quần áo mới, nhưng tuyệt đối không phải là năm nay.
Phụ thân vừa mới qua đời, trong lúc ăn Tết không mặc đồ tang trắng đã là tốt lắm rồi, làm sao còn có tâm tư đi mua quần áo mới chứ.
Hơn nữa, là người làm việc nhiều nhất trong nhà, nàng biết rất rõ ràng rằng bữa ăn trong nhà vẫn luôn bị cắt giảm. Nhà đã không còn tiền, vậy mà còn vào lúc quan trọng này đi mua quần áo mới ư?
Đào Linh luôn cảm thấy Trương thị và Đào Cầm có gì đó kỳ lạ. Ngoài mặt nàng không nói gì, Trương thị bảo làm gì thì làm nấy, nhưng trong lòng đã âm thầm tìm cách moi lời từ đứa em trai của mình.
Đào Linh vẫn luôn biết nhân phẩm của mẫu thân và tỷ tỷ không ra gì, nhưng không ngờ các nàng lại tồi tệ đến mức vì tiền bạc mà bán nàng đi.
Bao nhiêu năm nhẫn nhịn có là gì, vốn tưởng rằng sắp đến tuổi cập kê, sau khi gả chồng là có thể thoát khỏi cái nhà này.
Ai ngờ sắp thành công lại bị tính kế như vậy.
Đào Linh sinh lòng tức giận, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Nàng ngoan ngoãn đi mua quần áo cùng mẫu thân, ngoan ngoãn sửa soạn bản thân, thoa cao thơm mà mẫu thân mua cho, khiến mình trông có tinh thần hơn một chút.
Sau đó, nàng cùng mẫu thân đến huyện lị, gặp vị Kim viên ngoại kia.
Nàng giả vờ như không biết gì cả, yên lặng ngồi một bên, mặc cho mẫu thân và Kim viên ngoại nói chuyện, giống như ngu ngốc đến mức không nhận ra được ý đồ của Trương thị.
Kim viên ngoại khá hài lòng với Đào Linh sau khi đã sửa soạn xong, mặc dù không quá kinh diễm hay xinh đẹp, người lại còn hơi gầy yếu. Nhưng không sao cả, nhìn tổng thể cũng không tệ lắm, không phải loại không đứng đắn. Sau này bồi dưỡng thêm, trang điểm một chút cũng xem như tiểu gia bích ngọc.
Trương thị và Kim viên ngoại trò chuyện rất vui vẻ, hai nhà nhanh chóng quyết định hôn sự.
Đào Linh từ đầu đến cuối không nói lời nào, Trương thị rất hài lòng với biểu hiện của nàng, đứa con gái thứ này cuối cùng cũng ngoan ngoãn, không gây ra chuyện rắc rối gì.
Nhưng nghĩ đến tính tình của Đào Linh, bà ta cũng không lo lắng, chuyện hôn nhân vốn dĩ là cha mẹ làm chủ, nàng không gả cũng không được.
Hai ngày sau đó, Kim viên ngoại hẹn Đào Linh ra thôn trang ngoài thành ngắm hoa mai.
Đào Linh trong lòng buồn nôn muốn chết, nhưng vẫn nhận lời. Nhưng vừa quay đi liền bỏ ba đậu vào đồ ăn của Trương thị, như thế, Trương thị vốn phải đi cùng nàng chỉ có thể chạy vào nhà xí.
Trương thị liền muốn để Đào Linh đi một mình, nhưng nàng lại giả vờ rất sợ hãi, không dám ra khỏi nhà một mình, cuối cùng hết cách, Trương thị đành bảo Đào Cầm đi cùng nàng.
Không ai phát hiện ra, Đào Linh vẫn mặc bộ váy áo của lần gặp mặt trước, vạt váy còn dính không ít vết bẩn do làm việc. Ngược lại là Đào Cầm, vốn dĩ đã có nhiều quần áo, lại còn xinh đẹp, cho dù mặc đồ mộc mạc, trông vẫn đẹp hơn Đào Linh mấy phần.
Hai người cùng đến thôn trang, quả nhiên, ánh mắt đầu tiên của Kim viên ngoại liền dừng trên người Đào Cầm.
Đào Linh thì giống như một tiểu nha hoàn, đi theo sau lưng Đào Cầm, tỏ ra vô cùng rụt rè sợ sệt, đến nói lớn tiếng cũng không dám, hơi sốt ruột một chút là lại nói lắp bắp.
Biểu hiện lần này hoàn toàn khác hẳn lần gặp mặt đầu tiên. Rốt cuộc lần gặp trước, phần lớn thời gian đều là Trương thị nói chuyện, chỉ khi hỏi đến Đào Linh, nàng mới đáp lại đôi tiếng.
Lúc ấy Kim viên ngoại cho rằng nàng chỉ là quá ngượng ngùng, xấu hổ nên mới như vậy.
Bây giờ xem ra, rõ ràng là có vấn đề.
Kim viên ngoại không hài lòng lắm, đặc biệt là khi so sánh với Đào Cầm luôn tỏ ra ngoan ngoãn, Đào Linh thực sự khiến người ta không nỡ nhìn thẳng.
Hắn không còn hứng thú với mình, Đào Linh liền hài lòng, sau đó nói bụng không khỏe, muốn đi nhà xí.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận