Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 161: Giáp ất bính đinh cô nương (length: 3860)

Tiểu Vân hoàn hồn sau câu nói đầu tiên, chính là, "Tiểu thư, ngươi, ngươi cũng quá tuấn tú, so đại công tử còn đẹp hơn."
Đinh Nguyệt Hoa kinh ngạc, "Thật? Ngươi đừng lừa ta."
"Không có không có, tuyệt đối không có, tiểu thư ngươi tự mình xem..." Nàng nói được nửa câu, đột nhiên ý thức được đây không phải nhà mình, không có gương đồng.
Thư Dư cũng không có biện pháp, cửa hàng còn chưa mở. Nàng tuy rằng đã đặt một mặt gương, nhưng còn chưa lấy về.
Tiểu Vân gãi gãi đầu, dứt khoát trực tiếp đem chậu nước rửa mặt bưng tới, "Tiểu thư ngươi mau nhìn xem."
Nhưng mà, mặc dù đốt mấy ngọn nến, nhưng ánh sáng vẫn còn quá mờ, Đinh Nguyệt Hoa chỉ nhìn được đại khái, cũng không thể nào nhìn thấy toàn cảnh.
Thư Dư cười nói, "Không sao, Đinh cô nương về nhà xem lại cũng được. Tiểu Vân một mình ngươi thấy không đáng tin, về phủ sau, cũng có thể hỏi những người khác."
Đinh Nguyệt Hoa kỳ thật cũng không phải không tin Tiểu Vân, chỉ là nàng cảm thấy Tiểu Vân quá khoa trương.
Nhưng mà nghe Thư Dư nói vậy, nàng lại có chút nóng lòng muốn thử.
"Vậy..."
"Thời gian cũng không còn sớm, Đinh cô nương mau về thôi, nhà ngươi cũng nên lo lắng chờ rồi." Mau về cho mọi người nhìn xem, sau đó giúp nàng quảng cáo, nhanh nhanh, nhanh lên.
"Được." Đinh Nguyệt Hoa cũng có chút nôn nóng.
Chỉ là nàng vừa định đi, đột nhiên giống như nghĩ đến điều gì, vội vàng nói thêm, "Cái kia, chi phí..."
Thư Dư khoát khoát tay, "Ngươi là khách hàng đầu tiên của ta, lại là buổi tối, ngươi trước khi ngủ sẽ phải rửa mặt. Lần này coi như tặng, không tính phí. Nếu Đinh cô nương thấy hiệu quả tốt, hoan nghênh quay lại lần sau, đến lúc đó ban ngày ánh sáng đầy đủ, Đinh cô nương sẽ biết rốt cuộc là bộ dạng gì. Khi đó mới tính phí, thấp nhất, một lượng."
Một lượng đối với Đinh Nguyệt Hoa quả thật không đắt, hiệu cầm đồ nhà họ Đinh không chỉ chỉ có ở đây. Hơn nữa, họ cũng không chỉ có hiệu cầm đồ, cái kiếm ra tiền hơn, là những thứ khác.
Cho nên Đinh Nguyệt Hoa gật gật đầu, "Vậy thì đa tạ Lộ cô nương."
Lập tức, liền dẫn Tiểu Vân rời khỏi cửa hàng.
Thư Dư mặt mày tươi tỉnh, Từ đại phu còn tận tâm hơn nàng dự đoán, xem ra phương thuốc trị sẹo của lão, có thể giảm giá.
Có Đinh cô nương, sau này còn có giáp cô nương, ất cô nương, bính cô nương lần lượt tới.
Mà lúc này Đinh cô nương cũng mặt mày tươi tỉnh, ra khỏi cửa hàng sau, khi không có người ngoài, Tiểu Vân nịnh nọt càng thêm đậm đà, khen Đinh Nguyệt Hoa suýt nữa tưởng mình là mỹ nhân tuyệt thế.
Hai người lúc đến là đi xe ngựa, bây giờ quay về, lại đều không lên xe.
Ninh Thủy nhai giờ này vẫn còn không ít người qua lại, Đinh Nguyệt Hoa rõ ràng cảm thấy không ít người thấy nàng đều không nhịn được ngoái đầu nhìn lại.
Nàng thậm chí còn nghe được hai cô gái đi qua bên cạnh nhỏ giọng nói nàng xinh đẹp.
Đinh Nguyệt Hoa không nhịn được sờ sờ mặt mình, thật sự đẹp vậy sao?
Đến đoạn đường vắng người, nàng dứt khoát lên xe ngựa, thẳng đến phủ Đinh.
Chờ đến xuống xe, hạ nhân trong phủ suýt nữa không nhận ra nàng. Một hồi lâu mới không chắc chắn hỏi, "Nhị tiểu thư?"
Đinh Nguyệt Hoa gật gật đầu, "Ừ" một tiếng.
Sau đó nhanh chóng về phòng mình, trong phòng nàng có một mặt gương toàn thân. Hơn nữa so với gương đồng bình thường rõ ràng hơn rất nhiều, nàng vừa đứng trước gương, liền không nhịn được mở to hai mắt nhìn.
Cái này, thật là chính mình sao? Cái người dung mạo tầm thường, vì xấu xí mà bị tam muội cướp mất vị hôn phu, Đinh Nguyệt Hoa kia sao?
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận