Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 929: Còn không mau cút đi? (length: 3858)

Ứng Tây đánh người không sai biệt lắm, lúc này mới ngồi xổm xuống trước mặt hắn, "Tiểu thư nhà ta nói, ngươi về sau nếu còn dám dây dưa, thì gặp một lần đánh một lần, một lần đánh không sợ thì hai lần, hai lần không được thì ba lần, kiểu gì cũng sẽ đánh cho ngươi sợ."
Cát Tề Phi hoảng sợ nhìn cô nương mặt không biểu tình trước mặt, đến phản kháng cũng không làm được.
Lúc này bộ dạng chật vật của hắn so với vừa nãy giả vờ giả vịt thì chân thực hơn nhiều.
Ứng Tây rất hài lòng, "Còn nữa, đừng có ý định giở trò âm hiểm. Nếu không, Trương Thụ hôm nay, sẽ là ngươi ngày mai."
Trương Thụ hôm nay... bị câm, mù mắt, điên điên khùng khùng giết mẹ ruột mình, bị nhốt trong đại lao chỉ chờ bị xử trảm.
Cát Tề Phi run lên một cái.
Nàng, nàng có ý gì, chẳng lẽ Trương Thụ biến thành như vậy, đều là, đều là do Lộ Hương Quân làm?
Không phải nói Trương Thụ bị người cắt đầu lưỡi, chọc mù mắt, là vì có người không ưa hắn đồng tính mới ra tay sao?
Cát Tề Phi trong nháy mắt hoảng sợ toát mồ hôi lạnh, đúng, Lộ Hương Quân tỷ tỷ bị khinh dễ thành ra như vậy, kết quả nàng chỉ mang người đi hòa ly thì không xong, bây giờ nghĩ lại, xác thực không đúng lắm.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn Ứng Tây trước mặt, nuốt một ngụm nước bọt.
Ứng Tây nheo mắt lại, "Còn không mau cút?"
Cát Tề Phi thậm chí không để ý đến vết thương trên người, lảo đảo đứng dậy rồi chạy, chạy được hai bước lại ngã, sau đó lại đứng lên.
Ứng Tây cứ như vậy nhìn hắn rời khỏi Thượng Thạch thôn, còn về việc hắn trở về muốn nói thế nào, trong lòng nàng đã rõ.
Nàng sửa sang lại quần áo một chút, quay người trở về nhà Lộ Đại Tùng.
Thư Dư thấy nàng trở về, chỉ nhấc mắt nhìn, cả hai trao đổi ánh mắt, rồi tiếp tục nói chuyện.
Nàng nhìn canh giờ, đã qua lâu như vậy, ngay cả Ứng Tây cũng đã xử lý xong Cát Tề Phi rồi, nhưng đại bá vẫn chưa trở lại.
Thư Dư nhịn không được hỏi Lý thị, "Việc nhà có phải nhiều lắm không? Có xoay sở được không?"
Lý thị cười nói, "Xoay sở được, năm trước Đại Ngưu đến huyện thành trông coi cửa hàng cho nhà con, Nhị Ngưu thì lại lên tư thục, Lan Hoa cũng đã đính hôn, trong nhà người làm việc cũng chỉ có ta với đại bá con thôi. Thế nên, ta đã cho thuê hai mẫu đất, thoải mái hơn nhiều."
Chủ yếu là Đại Ngưu trông coi cửa hàng cho lão nhị gia, làm chưởng quỹ, một tháng có ba lượng bạc tiền công.
Tiền công này còn nhiều hơn là cày ruộng, huống chi, đất nhà mình cho thuê cũng có chút tiền thuê. Nếu bận quá không xoay xở được thì anh em nhà mẹ đẻ cũng có thể qua giúp một tay.
Thư Dư nghe vậy thì yên tâm.
Nói đến anh em nhà mẹ đẻ, Lý thị lại nhớ đến chuyện Thư Dư mới vừa nói, vội hỏi, "A Dư à, đi làm việc ở tòa nhà lớn của con ở huyện thành, có tiền công không?"
Lời này vừa nói ra, Phạm Trung cũng nhìn qua, hắn cũng rất để ý chuyện này.
Thư Dư gật đầu, "Đương nhiên là có."
Mắt Lý thị sáng rực lên, vội hỏi, "Vậy con xem hai người anh trai ta có thể đi không?"
Nếu có tiền công, thì cho người trong thôn kiếm cũng là kiếm, cho anh em nhà mẹ đẻ mình kiếm cũng là kiếm.
Nàng giới thiệu công việc tốt như vậy cho anh chị dâu, đương nhiên nhận được báo đáp cũng nhiều hơn.
Anh trai Lý thị?
Thư Dư đã từng nghe lão nhân nói qua, đừng nhìn Lý thị người không ra sao, nhưng anh em nhà mẹ đẻ của nàng ngược lại là người rất biết phải trái. Nếu không, lúc trước lão thái thái cũng sẽ không vì điểm này mà để mắt tới Lý thị, làm nàng trở thành con dâu trưởng nhà Lộ.
Thư Dư gật đầu, "Đi thì có thể đi, chỉ là bên con mới nói, bây giờ đang vào vụ mùa, bọn họ không chắc sắp xếp được."
Lý thị khoát tay, "Chắc chắn thu xếp được."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận