Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 263: Vậy cái này tiền công. . . (length: 3709)

Thư Dư liền đứng dậy ra cửa, vừa đi tới cửa phòng bếp thì thấy cổng sân bị người ta đá văng ra.
Lão thái thái và Đại Nha xách hộp cơm trở về, cả hai đều có vẻ rất vui mừng, phảng phất như gặp được hỉ sự gì đó.
Thấy Thư Dư, Đại Nha bước nhanh tới mấy bước, hưng phấn nói với nàng: "A Dư, chúng ta lại có mối làm ăn rồi. Vừa rồi ta cùng nãi đi giao cơm, tình cờ gặp mấy người nói muốn mua cái thú bông kia. Chỉ là chúng ta không có sẵn, nên các nàng ấy đồng ý đợi một ngày, mai lại tới mua. Ta cùng nãi liền bàn bạc, hôm nay cố gắng thêm một chút, trước tiên làm cho xong mấy cái thú bông đó đã."
May mắn là sáng nay nàng đã đem một mớ vải vụn đi giặt, trời nắng gắt thế này, đến tối chắc cũng khô gần hết rồi.
Trong lúc nói chuyện, Đại Nha đã đi xem chỗ vải vụn phơi trên giường xếp, quả thật đã khô được phân nửa.
Nàng nghiêng đầu nói với Thư Dư: "A Dư, ngươi lại chỉ cho chúng ta mấy kiểu dáng đẹp mắt đi, chúng ta..."
Nàng còn chưa nói hết lời thì đã thấy Lộ Tam Trúc và Lương thị từ trong bếp đi ra.
Đại Nha ngây người một chút: "Tam thúc, Tam thẩm? Các ngươi tới khi nào vậy?"
"Bọn ta đến từ sáng sớm rồi." Lộ Tam Trúc vui vẻ chạy tới trước mặt lão thái thái, tươi cười nịnh nọt nói: "Nương về rồi à? Có mệt không? Tới tới tới, ta rót cho ngươi cốc nước uống, ngươi vào trong phòng ngồi trước đi."
Lão thái thái kinh ngạc nhìn hắn, tam nhi tử nhà nàng đây là phát bệnh gì vậy?
Nàng nghi ngờ nhìn về phía Thư Dư, người sau chỉ nhún vai.
Bên kia, Lương thị cũng đã chạy tới, đưa tay đấm lưng cho lão thái thái.
Nhưng nàng tính tình không giữ được miệng, đấm được hai cái liền hỏi ngay: "Nương, ta nghe A Dư nói, chúng ta có phần công việc nhẹ nhàng lại có tiền công cao có thể giao cho ta, phải không? Không biết là công việc gì, Nương yên tâm, ta khẳng định sẽ làm thật tốt."
Lão thái thái chợt bừng tỉnh hiểu ra, quả đúng là vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.
Nhưng ngược lại hai người này đến thật đúng lúc, các nàng hiện đang cần đẩy nhanh tiến độ, vừa hay có thể kéo họ vào làm cùng.
Vì vậy, lão thái thái cũng không làm khó nàng, chỉ gật đầu nói: "Đúng là có phần công việc tìm ngươi, nhưng ta nói trước, nếu ngươi làm không tốt, ta sẽ tìm lão đại tức phụ, loại công việc này chắc chắn có nhiều người tranh nhau làm."
Lương thị lập tức ngồi thẳng người, gật đầu hết sức ngoan ngoãn: "Rõ ràng, rõ ràng rồi ạ, ta nhất định sẽ làm thật tốt, vậy cái này tiền công..."
Mí mắt lão thái thái giật giật, cái người không biết điều này, sao lại ngốc như vậy, chỉ nhìn chằm chằm vào chút tiền công đó thôi sao?
Nàng quay đầu bảo Đại Nha: "Ngươi đem cái thú bông làm buổi sáng lại đây xem nào. Vừa hay lão tam tức phụ ở đây, chúng ta cũng tốt tranh thủ thời gian bắt đầu công việc."
Lương thị chớp chớp mắt, Đại Nha liền đem con thú bông hình cái mũ đã may xong tới.
Lương thị ngắm tới ngắm lui, thấy nó cũng khá đẹp.
"Nương, chúng ta sẽ làm cái này ạ?"
"Đúng vậy, ngươi lại gần đây, ta sẽ chỉ chi tiết cho ngươi cách làm." Lão thái thái ra vẻ khá quan trọng, không chỉ Lương thị ghé lại gần, mà cả Lộ Tam Trúc cũng tò mò vểnh tai ngóng qua.
Thật ra làm búp bê vải không khó, chỉ là may may vá vá, ngoại trừ người thực sự không có thiên phú như Thư Dư, người bình thường đều làm được.
Điểm khó duy nhất là làm thế nào để con búp bê vải trông đáng yêu, dễ thương.
Lương thị thực ra khá thông minh, nhìn theo vài lần là nắm bắt được cách làm rất dễ dàng.
Lão thái thái liền bảo nàng thử may vá ngay tại chỗ, một lúc sau thì hài lòng gật đầu: "Không tệ, vậy chiều nay ngươi cứ ở lại đây làm trước đi."
( Hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận