Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 399: Quan sai lại tìm đến Viên Sơn Xuyên (length: 3674)

Thư Dư ăn xong cái bánh trong tay, lập tức nói, "Không phải một lát ta dò la Đại Nhứ thôn xem sao, nếu hắn đi rồi, chúng ta lại xuất phát cũng được."
Bọn họ nhưng là có xe bò kéo.
Đại Ngưu khoát tay, "Ngươi đừng đi, trời mưa này khắp nơi lầy lội, đến lúc đó làm cho bẩn hết người. Ta đi là được, ta chân nhanh, đường này cũng quen đi rồi."
Nói xong, hắn liền chuẩn bị xuất phát, "Thôi, ngươi về tiếp tục ăn điểm tâm, ta về nhà thay cái áo tơi rồi đi."
Thư Dư gọi cũng không giữ được hắn, Đại Ngưu đã ra khỏi cửa.
Nàng có chút bất đắc dĩ lại vui mừng cười, Đại Ngưu ca thế này, sẽ làm cho nàng sinh ra tính ỷ lại.
Đại Ngưu hành động rất nhanh, thay áo tơi liền đi thẳng đến Đại Nhứ thôn.
Đến Đại Nhứ thôn, cơn mưa đã nhỏ đi nhiều. Hắn một đường đi thẳng đến nhà cũ của Viên gia, muốn nhân cơ hội xem Viên lão đại có ở nhà hay không.
Nhưng mà, vừa đến cổng nhà Viên gia, hắn đã thấy một người dân Đại Nhứ thôn cầm ô đi nhanh đến.
Đại Ngưu vội vàng tránh sang một bên, người kia cũng không để ý đến hắn, chỉ vỗ cửa nhà Viên gia gọi, "Viên đại bá, Viên đại bá, mau ra đây, vừa nãy tôi thấy hai quan sai đi về hướng nhà Sơn Xuyên."
Cánh cửa nhà Viên gia "Soạt" một tiếng mở ra, lộ ra gương mặt quen thuộc của Viên lão đại.
Đại Ngưu vừa thấy hắn ở nhà, liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà rất nhanh hắn lại sực tỉnh, vừa rồi người kia nói gì? Có quan sai đi về hướng nhà tứ cô phụ?
À, không đúng, bây giờ không thể nói là nhà tứ cô phụ.
Tuy nhiên so với hắn, Viên lão đại còn hoảng loạn hơn. Dù sao thì hôm trước hắn mới đào hai cái hố lớn dưới nền nhà kia.
Hắn lập tức túm lấy người thôn dân báo tin hỏi, "Anh nói, lại có quan sai đến đó? Bọn họ đến đó làm gì?" Không lẽ phát hiện cái gì giấu dưới nền đất?
"Hình như là đi tìm Sơn Xuyên."
Viên lão đại ngẩn người, "Tìm Viên Sơn Xuyên?"
Lúc này những người khác trong nhà Viên gia cũng nhao nhao chạy ra, Viên lão đại cau mày nói, "Ta đã nói rồi, Viên Sơn Xuyên chính là kẻ gây họa, hắn chắc chắn lại gây ra chuyện gì, đây là lần thứ mấy rồi, lại có quan sai tìm đến cửa."
"Thôi được rồi, đừng nói nữa, bây giờ nó không ở Đại Nhứ thôn, quan sai đến cũng chẳng làm được gì. Chúng ta mau qua đó xem, nói cho họ biết Viên Sơn Xuyên không ở đây, cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta."
Mọi người nghe cũng đúng, người cầm ô, người mặc áo tơi, vội vàng ra khỏi cửa.
Đại Ngưu cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn chắc chắn không phải tứ cô phụ gây họa.
Hắn cũng lập tức đi theo sau người nhà họ Viên.
Trời mưa to nên người trong thôn không ra khỏi nhà mấy, nghe thấy động tĩnh cũng nhao nhao ra xem náo nhiệt.
Lúc người nhà Viên gia chạy đến nơi thì hai quan sai cũng vừa đúng lúc đứng trước cửa nhà Viên Sơn Xuyên, nhìn cánh cổng khóa chặt mà cau mày.
Người đến chính là Hồ Lợi, hắn mặc áo tơi hỏi Diêu thẩm ở nhà bên cạnh, "Gia đình Viên Sơn Xuyên đi đâu rồi?"
"Dạ thưa quan gia, họ hôm qua đã không còn ở đây nữa rồi, căn nhà này bị lão Viên gia thu lại, họ đến Thượng Thạch thôn, ở nhà mẹ đẻ Lộ thị."
"Cô nói gì? Bọn họ không ở đây nữa?" Hồ Lợi cau mày, có chút bực bội.
Diêu thẩm thực sự tò mò, mạnh dạn hỏi, "Quan gia à, Viên Sơn Xuyên làm sao vậy? Có phải lại phạm tội, các ngài đến bắt hắn?"
( hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận