Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 751: Hủy đi đài báo tin dữ tam phòng (length: 3968)

Bà cụ hừ lạnh, "Lúc trước bọn họ tự làm tự chịu, hối hận cũng vô dụng. Kia sau đó thì sao? Bọn họ làm ầm lên không?"
"Nguyên tưởng là sẽ làm ầm lên, kết quả ta không phải đem lễ vật mừng nhà đại tẩu đưa cho quan Hướng sao? Quan Hướng liền sai nha lại mang qua. Nhà họ Viên bị nhốt mấy ngày, đối với nha lại chắc là sợ muốn chết, đầu cũng không dám ngẩng lên, lại lủi mất."
Bà cụ ha ha cười lớn, "Đáng đời."
Thư Dư mỉm cười, tiếp theo nhà họ Viên thế nào, Lương thị và Lộ Tam Trúc cũng dò hỏi.
Hình như là Viên Sơn Xuyên về thôn một chuyến, tìm gặp trưởng thôn Trần, vị trưởng thôn Trần này hồi đó thật sự nổi giận. Cũng không biết nói gì, dù sao nhà họ Viên trước mắt xem ra, là thành thật.
Thư Dư đọc tiếp, trong thư còn kể, Lý thị quả nhiên nhắm vào bộ đồ trang sức Thư Dư tặng.
Đợi tiệc tan, khách khứa về hết, Lý thị liền lén lút đem bộ trang sức đó cất đi.
Lương thị là chị dâu của nàng, cho dù có lười biếng, ngày đại hỉ thế này cũng phải ở lại giúp đỡ.
Nhưng bà ta chỉ làm bộ một chút, kỳ thật là đang tìm cơ hội đem đồ ăn thừa tiệc cưới mang về nhà. Bà ta lén lút, thấy Lý thị cũng lén lút liền chú ý thêm vài phần.
Kết quả thấy Lý thị đi thẳng vào phòng tân hôn, đem đồ đạc mang về phòng mình.
May mà ngoài Lương thị, còn có Đại Ngưu nhìn thấy Lý thị làm vậy.
Đại Ngưu liền đuổi theo Lý thị vào phòng, bắt bà trả lại đồ trang sức.
Lý thị không bằng lòng, còn nói bộ trang sức này quá quý giá, bà giúp vợ chồng trẻ giữ, kẻo bọn họ bất cẩn làm hỏng. Lại nói nhà mẹ đẻ Chu Xảo còn mấy chị em chưa gả chồng, đến lúc đó bị Chu Xảo chia cho thì không hay. Lại nói đây là cô nương nhà họ Lộ đưa, bà cất giữ là thích hợp nhất.
Nhưng dù bà nói thế nào, Đại Ngưu cũng không đồng ý.
Cuối cùng Lý thị bị hắn làm ầm ĩ đến phát cáu, liền mắng Đại Ngưu ích kỷ, nói hắn không nghĩ cho em gái mình. Bộ trang sức đẹp như vậy, sau này Lan Hoa xuất giá, lấy ra một hai món làm của hồi môn, đó là thể diện cho nó.
Đại Ngưu vẫn không nghe, cuối cùng đòi lại được bộ trang sức, Lý thị tức muốn chết.
Nhưng bà ta không làm gì được, ngày vui của con trai, bà cũng không thể làm ầm ĩ quá, con gái, con dâu đều ở ngoài, nếu nói ra, con gái lớn không vui thì không tốt, dù sao hồi đó khi nó lấy chồng, của hồi môn cũng không có gì đáng giá.
Nên bà ta đành nể mặt Đại Ngưu, không so đo với hắn.
Tuy nhiên Lương thị cho rằng, Lý thị chắc chắn sẽ không bỏ ý định, bộ trang sức đó, bà ta không lấy được từ Đại Ngưu, nói không chừng sẽ dỗ Chu Xảo tự đưa cho mình.
Đến cuối thư, Lương thị còn hỏi Thư Dư, đám cưới Đại Ngưu, nàng đưa lễ lớn như vậy.
Vậy sau này Đại Bảo cưới vợ, quà tặng có phải càng to càng quý hơn không?
Bà ta còn bảo Thư Dư đừng đưa vào tay Đại Bảo, muốn đưa thì đưa vào tay bà ta. Bà ta cũng không tham lam, đến lúc đó nếu vợ Đại Bảo hiếu thảo biết điều, bà sẽ thỉnh thoảng thưởng cho nó một hai thứ.
Thư Dư đọc mà hết nói nổi, bà cụ mắng Lương thị, "Bà ta đúng là tính toán hay thật, Đại Bảo mới mấy tuổi, đã tính kế đến chuyện nó lấy vợ rồi?"
Thư Dư đầy đồng cảm, hết lần này tới lần khác phía sau Lộ Tam Trúc cũng thêm vào một câu, dường như cũng có ý tương tự.
Thư Dư liền nghĩ, vợ chồng này quả thực... tam quan nhất trí, thảo nào sống được với nhau, còn sống vui vẻ như vậy, chỉ là sau này vợ Đại Bảo khổ thôi.
( hết chương )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận