Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1845: Trần gia người trở về (length: 3667)

Bà cụ vừa nói, lòng lại bắt đầu đau buồn.
Thư Dư chỉ có thể ôm bà, vỗ về lưng bà. Trong xe ngựa rất yên tĩnh, bà cụ dần dần ngủ thiếp đi.
Cho đến khi xe ngựa đến cửa thành dừng lại, bà mới tỉnh dậy.
"Đến rồi à?"
Thư Dư gật đầu, sửa sang lại quần áo cho bà. Đợi xe ngựa vào thành, bà cụ lại vén rèm xe nhìn ra ngoài.
Hôm qua vào thành vội vàng, dọc đường chỉ lo tìm vị trí tiêu cục, ngược lại không có nhìn kỹ Thừa Cốc huyện này ra sao.
Bây giờ đã tìm được người em gái thất lạc mấy chục năm, tâm trạng đã bình thản, bà cụ mới có tâm tư ngắm nghía.
Thư Dư liền lại gần giới thiệu, "Khu nhà đó mới dựng lại, trước đây phản tặc đêm khuya xông vào, đốt phá hơn nửa nhà cửa."
"Bọn chúng thật đáng ghét." Bà cụ căm phẫn.
Thư Dư lại chỉ một chỗ khác, "Khu vực đó là con phố phồn hoa nhất Thừa Cốc huyện, ăn uống chơi bời gì cũng có. Hôm nào bà rảnh, con dẫn bà đi dạo."
"Còn chỗ đó, là. . ."
Thư Dư đang nói, lông mày đột nhiên nhíu lại, nói thẳng với Ứng Đông ở trên xe, "Dừng xe trước đã."
Bà cụ đầy mặt nghi hoặc, "Sao vậy?"
"Cửa hàng đó là cửa hàng của Trần Binh."
Bà cụ ngoảnh đầu nhìn, ánh mắt đột nhiên lạnh như băng.
Thư Dư nói, "Trước đây cửa hàng đó mỗi ngày chỉ có một tiểu nhị trông coi, hôm nay sao lại náo nhiệt vậy?"
Lúc này trước cửa tiệm tạp hóa nhà họ Trần đã vây quanh một vòng người, có người đang lớn tiếng la hét, cãi nhau ầm ĩ, không biết xảy ra chuyện gì.
Đang nghi hoặc, Lộ Tam Trúc chạy từ sau xe tới, "Sao lại dừng lại không đi?"
Bà cụ cười lạnh chỉ tiệm tạp hóa nhà Trần, "Đó là cái cửa hàng rách nát của lão súc sinh kia."
Thư Dư, ". . ." Lão súc sinh cũng nói ra được?
Lộ Tam Trúc vừa ngoái đầu, thấy có vẻ náo nhiệt, vội vàng nói, "Bên đó hình như có tranh chấp, ta đi xem sao."
Nói xong liền chạy tới, chen vào đám đông.
Bà cụ không chịu thua kém, nhanh nhẹn muốn xuống xe.
Thư Dư vội đỡ bà xuống, rồi dẫn theo mấy người ở xe sau chạy tới, cứ như vậy đi tới trước tiệm tạp hóa nhà họ Trần.
Có mấy gã thanh niên mở đường, cuối cùng bà cụ cũng chen vào được bên trong, liếc mắt một cái đã thấy người đàn ông đang lớn tiếng la hét.
Thư Dư hỏi người phụ nữ xem náo nhiệt bên cạnh, "Chuyện gì vậy? Người này là ai?"
"Cô nương là người nơi khác đến à?"
Thư Dư gật đầu, "Vâng, chúng tôi vừa đi đến đây, thấy có nhiều người vây quanh nên lại xem sao."
Người phụ nữ đó lập tức hứng khởi, nhiệt tình giới thiệu, "Người này à, là thiếu đông gia của tiệm tạp hóa này."
Thiếu đông gia? Thư Dư nheo mắt, nhà họ Trần từ phủ thành trở về rồi?
Nhưng ngay sau đó người phụ nữ lại nói, "Người nhà Trần năm ngoái đã đến phủ thành, nói là bố vợ trong thành bị bệnh, cả nhà đi thăm. Thế là, đi hơn hai tháng. Cửa hàng thì giao cho tiểu nhị duy nhất trông coi. Sáng nay, thiếu đông gia nhà họ Trần trở về, nói là về nhập hàng."
Thư Dư nhướng mày, suy đoán trước đây của nàng quả nhiên không sai, nhà Trần sẽ trở về khoảng mấy hôm nay.
( hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận