Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 912: Này cô nương có cửa tay nghề (length: 3975)

Thư Dư cảm thấy kỳ quái, nhỏ giọng hỏi Đinh Nguyệt Hoa, "Kia cô nương ngươi biết à?"
Đinh Nguyệt Hoa đối với cò mồi đang muốn giới thiệu khoát tay, sau đó kéo Thư Dư đến góc, thấp giọng nói, "Kia nha đầu là người mới bị Phàn gia bán ra cách đây không lâu."
Thư Dư nhìn nha đầu kia một cái, "Phạm tội?"
Đinh Nguyệt Hoa biểu tình có chút một lời khó nói hết, khẽ lắc đầu nói, "Cũng không hẳn là phạm tội đâu. Cô nương này trước kia học được tay nghề mở lưng xoa bóp, khơi thông kinh lạc, vẫn luôn hầu hạ bên cạnh tổ mẫu. Lão thái thái trước đây làm chuyện hồ đồ, không thích ở nơi này, liền đến thôn trang bên ngoài thành dưỡng lão."
"Chuyện hồ đồ?" Thư Dư nhíu mày.
Đinh Nguyệt Hoa tiếp tục nói, "Cuối năm ngoái ta thành thân, tổ mẫu liền quay về, cũng mang theo nha hoàn này về cùng. Phàn gia có một quản sự bà tử rất chiếu cố nha đầu này, liền đến trước mặt bà mẫu ta nói, nha đầu này đã đến tuổi, có phải nên tìm cho nàng một mối hôn sự không. Bà mẫu ta đồng ý, liền để nha hoàn này ở lại Phàn gia, tìm một hạ nhân khác đi cùng tổ mẫu về lại thôn trang."
Nói rồi, Đinh Nguyệt Hoa nhìn nha hoàn kia một cái, thở dài nói, "Kết quả ngươi cũng thấy đó, người này trông ngoan ngoãn xinh xắn, lại có mấy phần tư sắc. Bà mẫu còn chưa kịp tìm người cho nàng thì đã bị đại bá ca nhà ta để ý tới. Cứ như vậy, đại tẩu của ta liền không vui, đủ kiểu thấy ngứa mắt với cô nương này, tìm một cơ hội, bắt được lỗi của nàng liền bán người đi."
"Vốn dĩ Phàn gia đại tẩu còn định bán người vào thanh lâu kia, nàng chẳng phải vừa vặn có tay nghề xoa bóp sao? Thanh lâu mới là nơi có thể phát huy giá trị của nàng."
"Là do quản sự bà tử kia cầu tình với Phàn gia thái thái, nói dù sao cũng là người từng hầu hạ lão thái thái, người này vừa về phủ chưa tới nửa năm đã rơi vào kết cục như thế, truyền ra ngoài khó tránh khỏi bị nói Phàn gia thái thái bất mãn với lão thái thái, đến cả nha hoàn bên cạnh bà cũng không tha."
"Nhờ vậy mà nha đầu này mới tránh được vận mệnh vào thanh lâu, nhưng vẫn bị bán đến nha hành này, không biết tương lai vận mệnh như thế nào."
Thư Dư nghe xong, không khỏi trầm tư.
Giỏi xoa bóp mở lưng, khơi thông kinh lạc...
Nàng gần đây thỉnh thoảng thấy lão thái thái lộ vẻ mệt mỏi, cứng người, nếu có người biết giúp ấn một chút, hẳn sẽ khiến bà thoải mái hơn nhiều.
Lão thái thái đã vất vả cả đời, bây giờ điều kiện cho phép, cũng nên được hưởng thụ.
Thư Dư bèn hỏi, "Nha đầu này tên là gì? Nhân phẩm thế nào?"
Đinh Nguyệt Hoa kinh ngạc, "Ngươi muốn nàng à?"
"Có chút ý này."
Đinh Nguyệt Hoa trầm ngâm, "Ta tiếp xúc với nàng không nhiều lắm, nhưng trông có vẻ thành thật bổn phận." Nghĩ một lát, nàng vẫy tay gọi Tiểu Vân lại, hỏi nàng, "Hoa Nhàn người thế nào?"
"Hoa Nhàn người rất tốt, nói chuyện với người khác thì ôn hòa, tính tình cũng kiên nhẫn, ngày thường cũng không thích thể hiện, không cố lân la trước mặt chủ tử. Trước đây ta vô tình thấy nàng nói chuyện với quản sự bà tử, nói là đại thiếu gia để ý nàng, nhưng nàng không muốn cùng người làm thiếp, muốn nhờ quản sự bà tử giúp đỡ xem có thể làm đại thiếu gia chết này điều tâm không. Đáng tiếc, chưa kịp làm gì thì đã..."
Thư Dư hiểu rõ, "Vậy chọn nàng đi, rốt cuộc là có nhất nghệ tinh."
Nhân phẩm nếu không có vấn đề gì lớn, thì người có tay nghề tóm lại vẫn trội hơn một chút.
Thư Dư tìm cò mồi chỉ Hoa Nhàn, cò mồi lập tức gọi người ra.
Thư Dư hỏi mấy câu, thấy nàng nói chuyện giao tiếp không có vấn đề gì, thái độ cũng rất ôn hòa, liền quyết định chọn người.
Hoa Nhàn có chút bất ngờ, bất giác lại nhìn Đinh Nguyệt Hoa một cái.
Nàng trực giác rằng mình được cô nương trước mặt chọn trúng, hẳn là có nguyên nhân từ tam thiếu phu nhân.
( Hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận