Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 668: Lộ Nhị Bách làm nhi đồng xe (length: 3800)

Thư Dư ngước mắt nhìn cổng thành cao lớn, thở ra một hơi dài.
"Các ngươi nói xem, cha mẹ nhìn thấy ta, có vui lắm không?"
Các nàng hôm nay tới đây, nhưng chẳng ai báo trước cả, Thư Dư định cho Lộ Nhị Bách bọn họ một kinh hỉ.
Đây là lần thứ hai nàng tới huyện Hắc Thường. Lần trước đi ngang qua, nàng gần như chỉ cúi đầu suốt dọc đường, cũng không ngắm nhìn kỹ nơi này.
Nơi này rất gần biên cảnh, vì vậy so với huyện Giang Viễn, tường thành của huyện Hắc Thường cao lớn hơn rất nhiều, nhưng kinh tế phát triển vẫn còn kém hơn huyện Giang Viễn, dù cho huyện Giang Viễn cũng chẳng phải nơi giàu có gì cho cam.
Thư Dư ngồi trên càng xe đánh xe, đi theo sau chiếc xe la của Mã Lộc bọn họ, vừa ngắm nhìn xung quanh, vừa âm thầm đánh giá.
Chẳng bao lâu sau, xe liền dừng lại trước cổng huyện nha môn.
Hai mẹ con Hầu thị còn phải cùng quan sai làm thủ tục ở đây, nên đành tạm thời để các nàng xuống xe tại chỗ này.
Các nàng vừa xuống xe la, Thư Dư liền nói: "Các ngươi cứ làm việc trước đi, ta về thăm cha mẹ ta trước đã, lát nữa ta quay lại đón các ngươi đến dịch trạm."
Giúp người giúp đến cùng, đưa Phật đưa đến tây, dù sao cũng chẳng tốn thêm bao nhiêu thời gian, từ đây tới dịch trạm vẫn còn một quãng đường nữa.
Hầu thị còn chưa kịp nói gì, vị quan sai vừa xuống từ xe la của Mã Lộc bọn họ lại vui vẻ nói: "Được rồi, Lộ cô nương cứ về trước trò chuyện với cha mẹ ngươi đi, không cần vội, chúng ta làm xong sẽ ra quán hoành thánh đằng kia chờ ngươi là được."
Hắn vừa nói vậy, Hầu thị vốn định từ chối cũng thấy khó mở miệng.
Nàng mỉm cười với Thư Dư, rồi đi theo vị quan sai vào nha môn.
Bọn họ vừa đi, Mã Lộc cũng chắp tay cáo từ với Thư Dư: "Lộ cô nương, chúng ta còn phải đến phủ thành nên xin đi trước một bước, hẹn gặp lại sau."
"Đi thong thả."
Xe la của Mã Lộc bọn họ nhanh chóng đi xa, mãi cho đến khi khuất bóng, lão thái thái mới lên tiếng: "Từ đây đến cái viện tử chúng ta thuê khá gần, mình về nhà trước đi."
"Vâng ạ." Dựa theo hướng lão thái thái chỉ, Thư Dư nhanh chóng quay đầu xe, hướng về nhà Lộ gia chạy tới.
Căn nhà Lộ gia thuê khá yên tĩnh, hoàn cảnh xung quanh cũng không tệ. Mặc dù viện tử không lớn, nhưng so với căn nhà ở ngõ Lưu Danh tại huyện Giang Viễn kia, vẫn nhiều hơn một gian phòng.
Xe la dừng trước cổng nhà Lộ gia, lão thái thái từ trên xe bước xuống, nhìn thấy cổng viện khóa chặt, liền ngạc nhiên: "Xem ra cha ngươi cũng ra ngoài rồi."
Thư Dư quay lại ôm Đại Hổ và Tam Nha xuống xe, nghe vậy liền nghiêng đầu hỏi: "Bà có chìa khóa không ạ?"
"Vừa hay ta có một chìa đây." Lão thái thái lục túi, lấy chìa khóa ra.
Mở cửa ra, Thư Dư liền bị chiếc xe trẻ em trong viện tử thu hút ánh nhìn.
Đây chính là chiếc xe mà cha nàng làm ra ư? Bản vẽ chiếc xe trẻ em này tuy là do Thư Dư đưa, nhưng thành phẩm thì nàng vẫn chưa được thấy.
Lộ Nhị Bách chính là dựa vào chiếc xe này để bàn thành công một vụ làm ăn với tiệm thợ mộc lớn nhất huyện Hắc Thường mà.
Có điều xe này phải đi trên đường bằng phẳng mới dùng được, đường ở thôn Chính Đạo lại gập ghềnh, vì vậy Đại Hổ và Tam Nha không mang chiếc xe này theo, mà vẫn để lại trong tiểu viện này.
Bọn họ hai đứa hiển nhiên vẫn chưa hết thích thú, vừa nhìn thấy xe là lập tức đát đát đát chạy tới.
Đại Hổ đặt Tam Nha vào trong xe, chính mình thì đẩy từ phía sau, hai đứa cứ thế chạy vòng quanh trong viện tử.
"Nhị tỷ, ngươi xem, cái này là cha làm cho chúng ta đó, chơi vui lắm." Tam Nha vô cùng hưng phấn: "Con la nhức đầu kia ta không điều khiển nổi, nhưng cái xe đẩy nhỏ này thì ta rành lắm! Nhị tỷ, ngươi mau lên đây, ta đẩy ngươi đi một vòng chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận