Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 280: Có người muốn thuê Lộ Tam Trúc (length: 3657)

Thư Dư theo bản năng dừng lại, lập tức liền thấy một người dáng vẻ hơi mập ra, trung niên nam nhân chạy đến phía trước.
Thư Dư và Lộ Tam Trúc liếc nhau một cái, có chút nghi hoặc nhìn người trước mặt, "Ngươi là..."
"A, quên giới thiệu, ta họ Tề, cả khu rừng hoa đào này còn cả hồ sen kia, đều là của ta." Trung niên nam nhân cười tủm tỉm mở miệng.
Thư Dư đột nhiên phản ứng lại, đúng rồi, khu rừng hoa đào này mặc dù mở cửa cho mọi người vào tự do, nhưng thật sự là có chủ.
Thư Dư khẽ vuốt cằm, "Hóa ra là Tề lão gia, ngài tìm chúng ta có việc gì sao?"
"Là thế này, chuyện vừa nãy, ta cũng đã thấy. Đặc biệt là vị này..." Hắn nhìn về phía Lộ Tam Trúc.
Người sau ngẩn người, vội vàng nói, "Ta tên Lộ Tam Trúc." Nói xong trong lòng liền có chút lo lắng, chẳng lẽ là trách hắn rơi xuống hồ sen làm hỏng hoa của người ta?
Tề lão gia cười nói, "Đúng vậy, Lộ Tam Trúc huynh đệ, bơi rất giỏi. Chỗ chúng ta, vừa hay thiếu người có thủy tính tốt để làm công. Cho nên muốn mời Lộ huynh đệ, đến chỗ chúng ta làm việc."
"Làm việc?" Lộ Tam Trúc mở to mắt nhìn, không dám tin hỏi.
Tề lão gia gật đầu, "Chủ yếu phụ trách là trông coi hồ sen này, gặp chuyện gì thì giúp đỡ. Tỉ như có người rơi xuống nước, hoặc là khách làm rơi đồ vật, hoặc một số việc khác, người của chúng ta sẽ giúp vớt lên. Đương nhiên, gần thì dùng túi lưới hoặc gậy tre là được, xa thì có thuyền nhỏ, cơ hội xuống nước không nhiều, nhưng có thủy tính tốt, vẫn rất cần thiết."
Theo tin tức Tề lão gia có được, Lộ Tam Trúc không chỉ là biết bơi đơn giản, thời gian nhịn thở của hắn dưới nước rất dài.
Lúc trước khi Thư Dư chưa đến, Lộ Tam Trúc đã từng định bơi vào bờ bên cạnh, liền trực tiếp lặn dưới đáy hồ. Nín thở rất lâu, bơi một quãng đường dài, hắn đã gần thành công, kết quả bị người xem náo nhiệt thấy, kêu lên, mới thất bại trong gang tấc.
Chỉ là Thư Dư lại nheo mắt lại, "Tề lão gia, ngài vừa nói, hồ sen có người trông coi, có người rơi xuống nước sẽ đi cứu. Nhưng tam thúc ta lại không gặp ai cả..."
"Chuyện này, thật là hổ thẹn. Hồ sen có người chuyên phụ trách quản lý, kết quả hắn nhân lúc hôm nay thời tiết đẹp, đi ra ngoài uống rượu, nên mới suýt nữa xảy ra chuyện."
Thật ra thì người quản lý đó đang ở đây, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy Lộ Tam Trúc bị đẩy xuống. Nhưng người này xu nịnh không dám đắc tội người, thấy Lộ Tam Trúc không có chỗ dựa, lại thấy hắn không chết được, nên không quản.
Dù sao chờ mấy công tử kia hả giận, thì chuyện này cũng sẽ qua.
Hắn không những tự mình không quan tâm, còn không cho mấy người nhỏ tuổi quản.
Sau đó có một người nhỏ tuổi thực sự không chịu nổi, lại mắt tinh đúng lúc thấy Tề lão gia đến rừng hoa đào, nhanh chóng vụng trộm chạy đến nói cho ông biết.
"Loại người làm hỏng quy củ của chỗ chúng ta, khiến thanh danh rừng hoa đào bị tổn hại, ta đương nhiên sẽ không giữ lại. Thế nên, vừa hay thiếu người, ta liền muốn hỏi ý Lộ huynh đệ thế nào, có bằng lòng đến chỗ ta làm việc không."
Lộ Tam Trúc kích động không thôi, "Ta, ta, Tề lão gia muốn thuê ta làm người quản lý?"
Tề lão gia, "..."
Thư Dư, "..."
Nàng không nhịn được đè lên thái dương, nói, "Đừng có mơ mộng được không? Ý Tề lão gia là, người quản lý có việc, tự nhiên có người có thâm niên lên thay, ngươi thì thay vào vị trí của người nhỏ tuổi đó, hiểu chưa?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận