Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 803: Lộ Tam Trúc bị mai một (length: 3879)

Lão thái thái cảm thấy vấn đề không lớn, Lý thị này làm người ta ghét, nhưng cũng không đến mức hại con gái mình.
Cho nên đối với hôn sự của Lan Hoa cũng không phát biểu ý kiến, nàng để Thư Dư tiếp tục nói.
Sự tình phía sau cũng không có gì đặc biệt, bất quá không biết vì sao, Thư Dư trong những hàng chữ của Đại Ngưu vẫn là cảm giác được một cỗ quái dị.
Loại quái dị này cho đến khi nàng xem thư của Đại Bảo mới hiểu ra.
Thư của Đại Ngưu rất ngắn gọn, Thư Dư đọc xong liền đi xem thư của Đại Bảo.
Sau khi xem xong câu đầu tiên phàn nàn của hắn, lại nhìn thấy câu thứ hai, nàng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn người Lộ gia rồi nói, "Ta bây giờ đột nhiên cảm thấy, trước kia để tam thúc ở lại trong thôn làm việc, thật sự là chôn vùi hắn."
Lão thái thái nhíu mày, "Sao lại chôn vùi hắn? Trong thư của hắn viết cái gì?"
Thư Dư, "Đại Bảo nói, tam thúc lại được tăng thêm một trăm văn tiền công."
"..." Người Lộ gia cùng nhau trầm mặc.
Một lúc sau, lão thái thái nặng nề nói, "Ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy chôn vùi hắn."
Hảo gia hỏa, gửi tới hai phong thư, một phong thì tăng một trăm văn. Bọn họ đều muốn hoài nghi chờ bọn họ về đến Giang Viễn huyện, Lộ Tam Trúc đã làm quản sự.
Lão thái thái trước kia liền cảm thấy hắn lười, trộm gian giở mánh khóe, chính sự không làm, ruộng thì bỏ hoang, xem mà đau lòng.
Kết quả người này làm ruộng không xong, đi huyện thành làm tiểu nhị, vậy mà có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy tăng hai lần tiền công.
"Có nói vì sao hắn được tăng không?"
Thư Dư tiếp tục đọc, lập tức nhướng mày, "Tam thúc nói, có một vị kh·á·ch nhân thời gian trước thường đi vào rừng đào dạo, trời rất lạnh còn ở đó ngâm t·h·i làm đối. Mấy tiểu nhị khác đều cảm thấy người này có bệnh, nhưng tam thúc lại vô tình p·h·át hiện vị kh·á·ch nhân này với đông gia của bọn họ là bạn bè khá thân."
Vì thế Lộ Tam Trúc liền thỉnh thoảng tiến lên bày tỏ quan tâm, khi gió thổi còn đưa quần áo nước nóng của mình cho ông ta dùng, sau đó tự biến mình thành một tiểu nhị quan tâm và chu đáo với khách. Hôm sau đứng trước mặt vị kh·á·ch nhân kia, quay lưng đi hắt hơi mấy cái.
Vị kh·á·ch nhân kia trong lòng vô cùng áy náy, liền thưởng cho Lộ Tam Trúc một ít tiền bảo hắn đi mua t·h·u·ố·c.
Sau đó, hắn liền được tăng tiền công.
Người Lộ gia lại cùng nhau trầm mặc, lão thái thái mắng, "Ta biết ngay hắn không đi đường chính đạo mà."
Nhưng muốn nói hắn làm gì chuyện x·ấ·u cũng không đến mức, chỉ là giả bộ giở chút tiểu thông minh, cũng không đi hại người.
Vì vậy lão thái thái chửi một câu rồi không nói gì nữa.
Thư Dư buồn cười, tiếp tục nhìn xuống, sau đó lông mày nhíu chặt lại.
Vẻ mặt nàng khác thường, người Lộ gia cũng không khỏi lo lắng, "Sao vậy?"
"Đại Bảo nói, đại bá nương đã biết nguyên nhân thực sự chúng ta đến tây nam."
Trong thư không nhắc tới hai chữ "lưu vong", nhưng ý tứ diễn đạt rất rõ ràng.
Thư Dư cũng rốt cuộc hiểu vì sao trong thư của Đại Ngưu có một chút quái dị, Đại Ngưu cũng muốn nói, nhưng hắn lại nhờ người khác viết thư, lại thêm việc này không biết bắt đầu từ đâu, mà lại liên quan đến mẫu thân hắn, nên có chút do dự.
Lộ Tam Trúc thì không nhiều lo lắng vậy, bô lô ba la những gì nên và không nên nói đều nói ra hết.
Thật ra chuyện này vốn đã nằm trong dự kiến của Thư Dư, trong người Lộ gia, nhị phòng đã theo đến tây nam.
Trong đại phòng thì đại bá và Đại Ngưu cũng rõ, tam phòng tam thúc tam thẩm càng hiểu rõ đầu đuôi ngọn ngành.
Không chỉ có bọn họ, mà cả nhà Đường Văn Khiên cũng đều biết.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận