Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 498: Thỏ khôn mười hai quật (length: 3726)

Mặt khác, quan sai cười lớn, người nhà họ Thư trong nháy mắt cảm thấy hả hê lòng người.
Chỉ là, nàng không biết đạo lý 'tiền tài không lộ ra ngoài' sao? Bây giờ quan sai biết nàng có bạc, sẽ chỉ để ý tới nàng.
Người nhà họ Thư chỉ cảm thấy 'liễu ám hoa minh hựu nhất thôn', tiếp tục ngồi đợi Thư Dư bị chê cười.
Thư Dư mím môi, nói, "Ta trên người xác thực còn có ngân phiếu."
Mọi người nhất thời nhìn nàng với vẻ mặt như nhìn kẻ ngốc, nàng thế mà còn thừa nhận?
Thư Dư gãi đầu, "Nhưng là đã không còn nhiều lắm, lúc đó ta bị bắt bất ngờ, cũng không kịp đào số bạc giấu đi ra."
Ánh mắt quan sai lóe lên, từ từ, đào ra?
Thư Dư thương lượng với bọn họ, "Vậy các ngươi xem thế này được không? Các ngươi chiếu cố ta, đưa ta bình an đến nơi lưu đày ở tây nam, ta, ta sẽ nói cho các ngươi chỗ ta chôn bạc. Dù sao ta chắc là không thể quay về phủ Đông An, số bạc đó để cũng là để, có thể đổi lấy sự thoải mái trên đường đi, cũng đáng giá."
Mấy quan sai liếc nhau, "Ngươi cũng nói, muốn đưa ngươi đến tây nam mới nói chỗ chôn bạc. Nhỡ ngươi lừa chúng ta, phủ Đông An căn bản không có chỗ chôn bạc nào như ngươi nói thì sao?"
"Không đâu, ta không có lừa người. Nếu các ngươi không tin, ta nói cho các ngươi biết hai chỗ, các ngươi tối đến trạm dịch, có thể sai người truyền tin về, tìm hai chỗ đó, đào lên xem sẽ biết. Dù sao bây giờ rời khỏi phủ Đông An cũng chưa được mấy ngày, đi lại rất nhanh."
Thư Dư thề son sắt, "Hơn nữa, cho dù ta thật sự lừa các ngươi, đến tây nam ta cũng bơ vơ, lại còn lẻ loi một mình. Các ngươi ở đó có bạn bè quen biết, vẫn có thể tìm ta tính sổ."
Nàng nói rất chân thành.
Mấy quan sai nghe mà mí mắt giật giật, nói cho họ biết hai chỗ?
Tên quan sai cầm đầu ánh mắt phức tạp hỏi, "Ngươi tổng cộng chôn bao nhiêu chỗ?"
"Khoảng, mười hai chỗ."
Đám người, ". . ." Ngọa tào, người ta nói thỏ khôn có ba hang, ngươi mẹ nó có mười hai hang, sao lại đào hang giỏi thế?
Các quan sai nhìn nhau, lại cảm thấy lời Thư Dư nói có lý.
Nàng muốn lừa bọn họ thì rất dễ bị vạch trần, hơn nữa hậu quả sau khi bị vạch trần rõ ràng nghiêm trọng hơn việc ăn bánh ngô khô cứng hiện tại rất nhiều.
Bọn họ chỉ tò mò, "Bạc của ngươi từ đâu ra?"
Câu hỏi này cũng là điều người nhà họ Thư muốn hỏi.
Cô cả trực tiếp hỏi, "Ngươi có phải đã lấy bạc của nhà họ Thư không?" Con tiện nhân này, lấy bạc nhà họ, làm cho mình sống sung sướng, nằm mơ đi.
Thư Dư, "Dĩ nhiên không phải, bạc nhà họ Thư ta làm sao chạm được? Hơn nữa sau khi nhà họ Thư bị xét nhà, sổ sách đều được kiểm toán, nếu có gì không khớp, Kinh đại nhân chắc chắn sẽ tìm ta. Số bạc này, là sau khi ta chạy khỏi phủ, tình cờ cứu được một người, người đó cảm kích ta, mới báo đáp ta."
Mấy quan sai không hỏi nhiều, người thẩm án là Kinh đại nhân, sổ sách cũng do bọn họ kiểm tra, vụ án đã kết thúc, bọn họ rảnh rỗi mới gán số bạc này lên đầu nhà họ Thư.
Dù sao số bạc này sau đó sẽ rơi vào tay bọn họ.
Vì vậy, bọn họ lặng lẽ nhìn về phía cô cả nhà họ Thư, người sau chậm chạp ý thức được mình nói sai, vội vàng cúi đầu.
Quan sai lúc này mới hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.
Tuy nhiên. . .
"Ngươi không có việc gì, sao lại đào nhiều chỗ như vậy để chôn bạc?"
Thư Dư thầm đảo mắt, đương nhiên là để ứng phó với các ngươi rồi.
( hết chương)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận