Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 184: Cấp người kinh hỉ Đại Nha (length: 3910)

Đại Nha không biết nói mình làm sao bình tĩnh được, nàng lúc đầu kỳ thật nghĩ rất đẹp. Cửa hàng mở ra sau, chỉ cần mỗi ngày bán được hai bộ quần áo, một bộ nhiều nhất kiếm được một hai trăm văn, một ngày liền có ba bốn trăm văn.
Điều này trong lòng Đại Nha, kỳ thật đã là rất cao rồi.
Một tháng đó không sai biệt lắm được mười lượng bạc, trừ tiền thuê và nhân công cùng với một ít chi tiêu lặt vặt, một tháng ít nhất cũng có thể để dành được năm lượng bạc. Một năm liền có năm sáu mươi lượng, nghĩ thôi cũng thấy rất phấn khích.
Nhưng bây giờ... A Dư dùng một ngày, à không, chưa đến nửa ngày đã kiếm được số tiền bằng nửa năm.
Tim Đại Nha muốn nhảy ra ngoài, sức tưởng tượng của nàng, quả nhiên vẫn còn quá hạn hẹp.
Thư Dư thấy vậy, nhét toàn bộ ngân phiếu vào tay Đại Nha, "Tỷ, vậy bây giờ tỷ cảm nhận một chút đi, sau này quen là được."
Đại Nha suýt nữa ném ngân phiếu trong tay ra ngoài, may mà phản ứng nhanh, nắm chặt trong lòng bàn tay, thở phào nhẹ nhõm, "A Dư, ngươi đừng dọa ta."
"Ta không dọa tỷ, lúc trước tỷ không nghe Đinh cô nương nói sao, một tháng kiếm được ba mươi lượng đều là thuộc loại khó khăn ấy à? Tỷ, những người dân thường chúng ta đúng là không có tiền, kiếm được một văn là một văn. Nhưng buôn bán làm ăn lớn, đi ra ngoài ăn một bữa cơm, trăm lượng liền không cánh mà bay."
Đại Nha, "..." Ăn đó chắc là gan rồng phượng gan chứ gì?
Thư Dư cười cười, không nói gì khác, ngay cả cuộc sống thường ngày của Thư gia cũng khá xa hoa lãng phí, tuy thường xuyên cắt xén tiền tiêu vặt của nàng, nhưng những mặt khác, lại tiêu xài rất phóng khoáng.
Thư Dư đợi Đại Nha tiêu hóa gần hết mới bắt đầu nói chuyện chính, "Tỷ, vừa rồi ta trang điểm cho Đinh cô nương, tỷ ở bên cạnh xem, có nhận ra điều gì không?"
Đại Nha ngẩn người, nghĩ nghĩ, ngập ngừng nói, "Ta phát hiện, ngươi chỉ thay đổi một chút lông mày và mắt của Đinh cô nương, cảm giác cả người nàng liền hoàn toàn khác. Còn nữa, mũi Đinh cô nương hơi tẹt, ngươi trang điểm xong, nhìn sống mũi cao hẳn lên. Ừm, còn có hai bên mặt, cũng thon gọn hơn."
Thư Dư hơi ngạc nhiên, nàng không ngờ Đại Nha lại chú ý đến những điều này, hơn nữa còn rất tỉ mỉ.
Nguyên nhân nàng dẫn theo Đại Nha cũng là vì vậy, nàng muốn lợi dụng hơn hai tháng này, cho Đại Nha một khóa đào tạo cấp tốc.
Dù sao sau này nếu nàng không có ở đây, cửa hàng dù sao cũng phải có người gánh vác.
Không ngờ Đại Nha lại cho nàng một bất ngờ, còn có thiên phú hơn nàng tưởng.
Nếu vậy, tiếp theo nàng sẽ không khách sáo nữa.
Đại Nha thấy nàng không nói gì, trong lòng không hiểu sao hơi lo lắng, "Ta nói không đúng sao?"
"Không, tỷ nói đều đúng. Về nhà, ta sẽ dạy tỷ trang điểm."
Mắt Đại Nha sáng lên, "Ta, ta nhất định học cho giỏi."
Sau đó có thể giống A Dư, kiếm được thật nhiều tiền. Đương nhiên, nàng cũng không dám mơ ước một ngày sáu mươi lượng, một nửa cũng được rồi.
Đang nói chuyện, xe la cũng dừng ở cửa tiệm may.
Đại Hổ, Tam Nha nghe thấy tiếng, vội vàng chạy ra.
Điều làm Thư Dư bất ngờ là, Đại Hổ đang ôm Chiêu Tài? Chưa đến nửa ngày không gặp, nó đã quyết định chơi với mèo cái rồi sao??
Lão thái thái cũng ra đón, "Ôi, các con về rồi, chúng ta lo muốn chết."
Bà cũng là sau khi Thư Dư đi rồi mới biết nha hoàn đưa tới là người của Đinh gia.
Mà lão gia Đinh gia vẫn bị nhốt ở huyện nha chưa về.
Lão thái thái muốn hỏi tình hình Đinh gia thế nào, nhưng bị Đại Nha kéo vào cửa hàng, "Nãi, con cho nãi xem thứ này."
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận