Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 184: Cấp người kinh hỉ Đại Nha (length: 3910)

Đại Nha không biết phải nói bản thân mình đã bình tĩnh như thế nào, nàng ban đầu thật sự đã nghĩ rất đẹp. Sau khi cửa hàng mở ra, chỉ cần mỗi ngày bán được hai bộ quần áo, một bộ nhiều nhất cũng kiếm được một hai trăm đồng, một ngày sẽ có ba bốn trăm đồng.
Trong lòng Đại Nha, điều này đã là rất cao rồi.
Một tháng cũng không sai biệt có khoảng mười lượng bạc, trừ tiền thuê, nhân công và một ít chi tiêu lặt vặt, thì một tháng tối thiểu cũng có thể để dành năm lượng bạc. Một năm liền có năm sáu mươi hai, nghĩ thôi cũng thấy thật kích động.
Nhưng hiện tại… A Dư dùng một ngày, không đúng, thậm chí chưa đến nửa ngày, đã kiếm được tiền bằng nửa năm rồi.
Tim Đại Nha đập thình thịch muốn rớt ra ngoài, sức tưởng tượng của nàng, quả nhiên vẫn còn quá cằn cỗi.
Thư Dư thấy vậy, đem toàn bộ ngân phiếu nhét vào tay Đại Nha, "Tỷ, vậy bây giờ tỷ cảm nhận thử đi, về sau quen là được."
Đại Nha suýt chút nữa làm rơi ngân phiếu trong tay, còn may phản ứng nhanh, siết chặt trong lòng bàn tay, thở dài một hơi, "A Dư, muội đừng dọa ta."
"Ta không có dọa tỷ đâu, lúc trước tỷ không nghe cô nương Đinh nói sao, một tháng kiếm được ba mươi lượng đã là thuộc dạng không dễ dàng rồi? Tỷ, chúng ta dân thường thật sự không có tiền, kiếm được một đồng là một đồng. Nhưng khi đã làm ăn lớn lên rồi, đi ra ngoài ăn một bữa cơm, cả trăm lượng liền đi xuống rồi."
Đại Nha, "...” Vậy ăn phải là gan rồng gan phượng à?
Thư Dư cười cười, không nói đâu xa, chỉ riêng sinh hoạt thường ngày của nhà Thư thôi cũng đã rất xa xỉ, mặc dù thường xuyên cắt xén tiền tháng của nàng, nhưng ở phương diện khác, thì rất hào phóng.
Thư Dư chờ Đại Nha tiêu hóa gần xong mới bắt đầu nói chuyện chính sự, "Tỷ, vừa rồi muội trang điểm cho cô nương Đinh, tỷ xem ở một bên, có thấy được điều gì không?"
Đại Nha ngẩn người, nghĩ nghĩ, chần chờ nói, "Ta phát hiện, muội chỉ là thay đổi một chút lông mày và mắt của cô nương Đinh thôi, mà cảm giác cả người nàng đã hoàn toàn khác đi. Còn nữa, mũi cô nương Đinh hơi tẹt, sau khi muội trang điểm xong, nhìn đầu mũi liền cao lên hẳn. Ừm, còn có hai bên gò má, cũng có chiều sâu hơn."
Thư Dư có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ đến Đại Nha lại chú ý đến những điều này, hơn nữa còn rất tỉ mỉ.
Nàng mang theo Đại Nha cũng là vì lý do này, nàng muốn lợi dụng hơn hai tháng này, để đào tạo cấp tốc cho Đại Nha một cách hệ thống.
Dù sao sau này nếu nàng không ở đây, thì cửa hàng dù sao cũng phải có người chống đỡ mới được.
Không ngờ Đại Nha lại mang đến cho nàng một kinh hỉ, so với nàng tưởng tượng còn có thiên phú hơn.
Nếu như vậy, tiếp theo nàng cũng không cần khách khí nữa.
Đại Nha thấy nàng không nói gì, trong lòng không hiểu có chút thấp thỏm, "Ta nói không đúng sao?"
"Không, những điều tỷ nói đều đúng. Về sau, muội sẽ dạy tỷ trang điểm."
Mắt Đại Nha sáng lên, "Ta, ta nhất định sẽ học thật giỏi."
Như vậy nàng cũng có thể giống như A Dư, kiếm được rất nhiều tiền. Đương nhiên, nàng cũng không dám mơ ước một ngày sáu mươi lượng, kiếm được một nửa số đó thôi cũng được mà.
Lúc nói chuyện, xe la cũng đã dừng trước cửa hiệu may.
Đại Hổ và Tam Nha trong cửa hàng nghe thấy tiếng động, vội vàng chạy ra.
Điều khiến Thư Dư bất ngờ là, Đại Hổ vậy mà đang ôm con chiêu tài trong lồng ngực? Nửa ngày không gặp, hắn đã quyết định chơi với con mèo cái này rồi? ?
Lão thái thái cũng ra đón, "Ôi chao, các con về rồi, cả nhà lo muốn chết."
Bà cũng là đến khi Thư Dư đi rồi mới biết được nha hoàn kia là người của Đinh gia.
Mà lão gia Đinh gia, vẫn luôn bị nhốt trong nha môn không thể về được.
Lão thái thái muốn hỏi chuyện của Đinh gia thế nào, liền bị Đại Nha lôi kéo vào trong cửa hàng, "Nãi, cháu cho người xem thứ này nè."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận