Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1962: Kém chút chết tại thông phòng tay bên trong (length: 3964)

Khương Phong Thu dường như nghĩ ra điều gì đó, lên tiếng nói, "Đúng rồi, nhà mẹ đẻ của Liêu thị mở tiệm lương thực, gia thế không thể so sánh với Cam gia, nhưng cũng không đến nỗi quá kém."
Thư Dư gật gật đầu, vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì.
Khương Phong Thu lại đột nhiên cười nói, "Cam công tử khá là giữ mình, ta nghe nói Cam công tử đến bây giờ vẫn chưa từng thu nhận thông phòng."
Thư Dư nhướng mày, "Không thu nhận thông phòng à?" Ở trong những đại gia tộc thế này, việc đó quả là khá hiếm thấy.
Khương Phong Thu biết Thư Dư muốn tìm hiểu chuyện gì, dù sao thì Cam Thụy cũng ba ngày hai bữa lại qua đây, số lần hắn nhìn thấy còn nhiều hơn cả Thư Dư, hơn nữa người này còn dùng chính con trai mình làm lá chắn mấy lần.
Thật ra theo Khương Phong Thu thấy, Cam Thụy rất tốt.
"Cam công tử năm nay mười bảy tuổi, theo lý mà nói thì trong nhà đã sớm nên sắp xếp thông phòng hầu hạ cho hắn, nhưng Cam công tử không muốn. Ta nghe người ta nói, đó là vì trước đây Cam công tử suýt nữa thì chết trong tay thông phòng."
Thư Dư sững sờ, "Là thông phòng của Cam phụ ư?"
Khương Phong Thu lắc đầu, "Không, là thông phòng của lão đại Cam gia."
Lúc lão đại Cam gia trưởng thành, Cam mẫu vẫn còn tại thế, với gia thế của Cam gia, việc sắp xếp thông phòng để hắn biết chuyện nhân sự là chuyện rất bình thường. Lão đại Cam gia từng thu nhận hai thông phòng, sau đó đến năm mười bảy tuổi thì cưới Liêu thị.
Một năm sau khi Liêu thị gả đến, liền sinh được một đứa con trai.
Một năm sau, Cam mẫu qua đời, việc nhà cửa lập tức đổ lên vai Liêu thị trẻ tuổi.
Liêu thị vừa mới tiếp quản, khó tránh khỏi có chút luống cuống tay chân, cả ngày sứt đầu mẻ trán, lại còn phải chăm sóc đứa con trai mới một tuổi, thật sự không còn dư thừa tinh lực để ý đến trượng phu.
Thành ra thông phòng của Cam lão đại cảm thấy đây là cơ hội hiếm có, thừa dịp lúc Liêu thị bận rộn liền nghĩ đến việc hầu hạ Cam lão đại, biết đâu còn có thể sinh được một đứa con trai hay con gái.
Nhưng Cam lão đại dù có bất hiếu đến đâu, cũng không thể nào vào lúc mẫu thân mới qua đời chưa đầy hai tháng đã vội vàng không thể chờ đợi mà thân mật với nữ nhân. Huống chi hắn vốn là người hiếu thuận, thấy thông phòng không hiểu chuyện như vậy, ngược lại tức giận tím mặt, chẳng những từ chối sự hầu hạ của nàng, mà còn cấm túc nàng.
Đối với thông phòng mà nói, việc này chẳng khác nào bị đày vào lãnh cung. Dưới sự châm chọc khiêu khích cộng thêm đổ thêm dầu vào lửa của một thông phòng khác, thông phòng này liền suy nghĩ lệch lạc, nàng cảm thấy Cam lão đại thay đổi là từ sau khi thành thân với Liêu thị. Sau khi thành thân, Cam lão đại cũng rất ít đụng đến hai người thông phòng, cũng chỉ vào khoảng thời gian Liêu thị mang thai là tìm đến các nàng mấy lần.
Sau khi Liêu thị sinh con trai, Cam lão đại lại càng không thèm liếc mắt nhìn các nàng lấy một cái.
Nàng ghen ghét không thôi, ngấm ngầm mua ba đậu, thừa dịp người khác không chú ý, bỏ vào trong thức ăn của con trai Liêu thị.
Ba đậu không phải là thuốc độc, nhưng đối với một đứa trẻ mới hơn một tuổi mà nói, chỉ cần không cẩn thận một chút là đủ để gây chết người.
Đặc biệt là trẻ nhỏ sau khi ăn vào nếu bị thượng thổ hạ tả, dạ dày rất dễ bị tổn thương.
Con trai của Cam lão đại vừa mới bắt đầu ăn dặm, đồ ăn được chế biến rất kỹ lưỡng.
Khi đó Cam Thụy vừa đúng tám tuổi, hắn rất yêu thích trẻ con, đặc biệt là đứa cháu trai nhỏ nhắn mềm mại này. Thấy huynh trưởng và tẩu tử đều bận rộn nhiều việc, sau khi tan học hắn liền sẽ đến chơi với tiểu chất tử.
Tiểu chất tử ban đầu không chịu ăn dặm, Cam Thụy liền dỗ dành nó ăn, vì vậy thường xuyên tự mình ăn một miếng, rồi lại đút cho tiểu chất tử một miếng, hai chú cháu vừa chơi vừa ăn như vậy là xong bữa.
Ngày hôm đó Cam Thụy như thường lệ đến đút cơm cho tiểu chất tử, thật không ngờ vú nuôi của tiểu chất tử ngay trước khi hắn đến vừa mới cho đứa bé bú sữa, tiểu gia hỏa không đói bụng, lúc Cam Thụy đút cho nó ăn, tiểu gia hỏa liền đẩy ra, ê a ý bảo hắn ăn.
Thành ra Cam Thụy không đút vào được miếng nào, ngược lại chính mình lại ăn mất nửa bát.
( Hết chương này )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận