Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 108: Thư Dư động thủ (length: 3808)

Trương bà tử nghe xong những lời này, sắc mặt liền biến đổi, lập tức bất mãn lên, "Ngươi nói ai không biết xấu hổ? Lộ gia nhị nha đầu, lời ngươi nói thật khó nghe."
Thư Dư không để ý đến nàng, nhìn quanh trái phải, cầm lấy cây gậy ở góc tường rồi đưa ra sau.
Đại Ngưu cúi đầu, theo bản năng đón lấy cây côn. Hạ một khắc đột nhiên mở to hai mắt nhìn, "A Dư, ngươi..."
Thư Dư quay lưng về phía hắn, vươn vai một chút, nói với Trương bà tử, "Với tư cách là người nhà của Lộ gia chúng ta, hẳn là các ngươi cũng nghe nói qua chuyện không lâu trước đây, nhà ngoại tổ ta ở thôn Nguyễn Gia mắc bệnh càn quấy, bị ta phá tan đúng không?"
Trương bà tử đột nhiên lùi về sau một bước, "Ngươi, ý ngươi là sao?"
Nàng đương nhiên nghe qua chuyện thôn Nguyễn Gia, còn tìm Đại Nha dò la nữa. Nhưng Đại Nha chắc chắn sẽ không nói em gái mình nói xấu, chỉ là mập mờ nói do người ta đồn nhảm.
Người Trương gia cũng nghĩ thế, con nhỏ nhị nha đầu nhà Lộ gia, lại có thể đối mặt hai gã đàn ông cao to của nhà Nguyễn mà đập phá nhà cửa được sao? Lời đồn còn nói nàng chém bà tử nhà Nguyễn thành hai nửa kia mà, thật buồn cười đến chết mất, nếu thật sự giết người thì nhà Lộ tiêu đời rồi.
Người Trương gia biết tính khí bà tử nhà Nguyễn, nhất định là thấy Nhị Nha đối đầu với mình nên cố ý tung tin đồn nhảm để hủy hoại thanh danh của nàng.
Huống chi, sau đó ông Vu ở trấn trên tìm đến nhà Nguyễn, phá hủy hơn nửa căn nhà của họ. Chuyện này mau chóng che đi sự việc của Nhị Nha, nhờ vậy mà những tin đồn đó mới có vẻ đáng tin hơn chút.
Cho nên người Trương gia không coi chuyện này ra gì.
Nhưng bây giờ nghe Thư Dư nhắc tới, Trương bà tử cùng Chu thị Phùng thị đều không nhịn được run lên, trong lòng thoáng qua dự cảm chẳng lành.
Thư Dư đã bắt đầu xắn tay áo lên, "Ý gì sao? Ta cũng không có ý gì, chỉ là muốn cho các ngươi biết, người Lộ gia không dễ bị bắt nạt."
Thư Dư bỗng ngẩng đầu, một chân đạp vào Phùng thị đứng bên tay phải của mình.
"A..." Phùng thị ngã ra, bụng đau co rúm người lại, mồ hôi lạnh lập tức chảy ra.
Mọi người trong sân lập tức nổi da gà, đồng loạt lùi lại hai bước.
Đại Nha đột nhiên đứng dậy, kinh hoàng kêu lên, "Nhị Nha."
Trương bà tử thần sắc hoảng sợ, sau khi tỉnh hồn lại tại chỗ hét lớn, "Ông nhà, ông nhà, mọi người mau ra đây, có người muốn giết người."
Lời còn chưa dứt, Thư Dư liền thấy từ phía chính phòng ba người đàn ông chạy ra.
Nàng lần lượt đảo mắt qua, không thấy Trương Thụ, chắc hẳn vẫn còn ở huyện chưa về.
Trương gia lão đại nhìn thấy vợ mình ngã trên đất, giật mình kêu lên, vội chạy tới hỏi, "Sao thế? Ai đánh?"
Trương bà tử lập tức chỉ vào Thư Dư, "Chính là nó, cái con tiện nhân này là em gái của Đại Nha. Nó quả thực vô pháp vô thiên, dám chạy đến nhà ta đánh người. Ta còn muốn hỏi nhà Lộ dạy dỗ con gái thế nào, một đứa thì không biết đẻ con, một đứa thì thô lỗ dã man không gả được, ta..."
Lời còn chưa nói hết, Thư Dư không biết lúc nào đã đứng trước mặt bà ta, giữ chặt tay bà ta, rồi vặn ngược ra sau.
Trương bà tử "A" hét lớn lên.
Thư Dư trực tiếp đá vào mông bà ta, Trương bà tử lảo đảo hai bước về phía trước, "phanh" một tiếng ngã nhào lên người Trương lão đầu, hai người cùng nhau té xuống đất, ai u ai u mãi không dậy nổi.
Trương lão đại, Trương lão nhị thấy vậy, lập tức lửa giận bốc lên, xắn tay áo lên lao vào, "Con nhỏ thối tha không có ai dạy, cả cha mẹ ta cũng dám đánh, muốn chết."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận