Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 273: Thư Dư đem người đạp nước bên trong (length: 3902)

Thư Dư một bên cùng anh thư sinh kia hướng về phía hồ sen mà đi, một bên nghe hắn kể lại đầu đuôi câu chuyện.
"Thật ra cụ thể thế nào xảy ra thì chúng tôi cũng không rõ, chúng tôi đang cùng anh Đường làm thơ thì đột nhiên nghe tiếng la hét, nói có người bị đẩy xuống nước, còn không cho người ta lên."
"Chúng tôi liền nhanh chóng chạy đến xem, không ngờ anh Đường lại quen biết người bị đẩy xuống nước, nói là ông chú cùng làng với hắn. Anh Đường liền chạy ra ngăn cản, nhưng đối phương có bảy người, ba cậu công tử bột còn đem theo bốn tên gia nhân. Bọn họ đẩy ông Lộ Tam xuống nước xong, mấy tên gia nhân liền cầm gậy trúc đứng trên bờ chọc, hễ ông Lộ Tam bơi vào bờ là chúng lại lấy gậy đánh xuống."
"May mà chúng tôi đều là tú tài trong vùng, mấy cậu công tử kia mới nể mặt. Anh Đường hỏi bọn họ vì sao lại làm vậy, bọn họ nói ông Lộ Tam đắc tội với họ. Còn cụ thể đắc tội thế nào thì không nói rõ, cứ lặp đi lặp lại bảo chúng tôi đừng xen vào việc của người khác."
"Sau đó có một cô gái chạy đến khóc lóc, nói là vì nàng mà ông Lộ Tam mới bị bọn họ đẩy xuống nước."
Thư Dư bước chân không dừng, nghe đến đó sững người lại, "Cô gái? Là ai?"
Anh thư sinh lắc đầu, "Không rõ, tôi còn chưa kịp nghe rõ thì ông Lộ Tam đã gọi chúng tôi, bảo tôi nhanh chóng đi tìm ngươi đến cứu hắn."
Hắn dừng lại một chút, nhỏ giọng nói, "Nhưng đối phương hung dữ lắm, nhìn là biết không dễ chọc. Ông chú của ngươi tìm ngươi, có phải là muốn ngươi đi tìm thêm người đến giúp không?"
Thư Dư bước nhanh hơn, "Không phải, hắn chỉ muốn ta đến cứu hắn."
Anh thư sinh ngẩn người ra, hả?
Hai người vừa nói chuyện vừa đi, đã đến hồ sen mà anh thư sinh vừa nhắc đến.
Khu rừng đào này diện tích rất rộng, trong đó có một hồ sen cũng không nhỏ, không chỉ trồng rất nhiều sen, mà còn có thể chèo thuyền hái hạt sen, cũng là thú vui tao nhã của rất nhiều người.
Thư Dư từ xa đã thấy một đám người tụ tập ở đó, ồn ào bàn tán điều gì đó.
Nàng nhanh chóng tiến lên, chen vào đám đông, quả nhiên thấy Lộ Tam Trúc đang chìm nổi trên mặt nước, hoàn toàn không dám bơi vào bờ.
Cũng may là ông ta bơi giỏi, nếu không thì đã chìm nghỉm từ lâu rồi.
Mấy cậu công tử bột mà anh thư sinh kể thì đứng ở một bên cười ha hả, Đường Văn Khiên định nói chuyện với bọn họ nhưng bị một tên trong đó đẩy sang một bên, hoàn toàn không coi hắn ra gì.
Bên cạnh Đường Văn Khiên còn có một người, chính là cô gái mà anh thư sinh nhắc đến.
Nhưng điều khiến Thư Dư ngạc nhiên là, cô gái này lại là Lan Hoa? Em họ con nhà bác cả?
Chẳng trách, ngay cả Lộ Tam Trúc, loại người giỏi nhìn sắc mặt, gặp chuyện phiền phức là tránh xa, vậy mà lại đi đắc tội với mấy cậu công tử này.
Thư Dư bước lên vài bước, Lộ Tam Trúc vốn đang cách khá xa liền nhìn thấy nàng, trong lòng mừng rỡ, "A Dư."
Đường Văn Khiên và Lan Hoa đồng thời quay đầu nhìn, rồi chạy về phía Thư Dư.
Lộ Tam Trúc thở phào nhẹ nhõm, có Thư Dư ở đây, ông ta như được tiếp thêm sức mạnh, không nói hai lời liền bơi vào bờ.
Nhưng vừa bơi đến, mấy tên gia nhân lại giơ gậy trúc lên đánh tới tấp. Lộ Tam Trúc tuy né được vài lần, nhưng vẫn bị đánh trúng mấy cái.
Thư Dư thấy vậy, lửa giận bùng lên, nàng không nói hai lời xông thẳng tới, thân ảnh nhanh như chớp, khiến người ta không kịp phản ứng.
Thư Dư bất ngờ lao tới, một cước đạp tên gia nhân hung hăng nhất xuống nước.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận