Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1918: Hảo học tiến tới Lộ Tam Trúc (length: 3815)

Lộ Tam Trúc nghe xong gật gật đầu, "Có đạo lý."
Hắn cúi đầu cầm bút than cùng bảng gỗ bắt đầu ghi chép lên, đem lời Thư Dư nói tiến hành phân tích vô cùng sâu sắc.
Thư Dư liếc mắt nhìn, khóe miệng giật một cái, "Ngươi còn... nghiêm túc thế."
"Đó là đương nhiên, ta đã hứa với Kỷ đông gia, trở về sẽ viết lại những kinh nghiệm đã học để giao cho hắn." Lộ Tam Trúc đứng đắn nói, "Lời ngươi nói cho ta sự gợi mở rất lớn, ừm, nhớ kỹ, nhớ kỹ."
Thư Dư muốn cười, quả thật, tam thúc nhà nàng mặc dù trên người có rất nhiều khuyết điểm, nhưng tương tự cũng có nhiều ưu điểm. Ít nhất, hắn không mang theo chủ nghĩa đàn ông gia trưởng như phần lớn đàn ông thời đó, yêu thương vợ con, đôi khi cũng rất cầu tiến.
"A Dư à, cái người chưởng quỹ vừa rồi không được, có mấy người chưởng quỹ trước đó cũng khá đấy chứ?" Lộ Tam Trúc đặt bút xuống, khiêm tốn hỏi, hắn xem ra rồi, đi theo bên cạnh người khác có khi không học được nhiều bằng đi theo A Dư, "Ta trước kia thấy có một người chưởng quỹ vào cửa chào hỏi cha ngươi cùng Hà công rất thân thiện, đặc biệt hiểu lễ nghĩa."
Thư Dư gật đầu, "Đúng là có mấy người chưởng quỹ cũng không tệ, chỉ là... quá an toàn. Nếu là những việc ta dặn dò tỉ mỉ, họ nhất định sẽ hết lòng hết dạ làm, nhưng cũng chỉ có vậy. Để họ tự khai thác thị trường, chắc sẽ bỏ cuộc giữa chừng, họ thuộc kiểu người không có công cũng chẳng có lỗi."
Lộ Tam Trúc nhịn không được trợn mắt, "Vậy yêu cầu của ngươi hơi quá rồi, bình thường quá thì không muốn, người có tài thì nịnh hót không muốn, ngươi nói câu mà họ không hiểu ngay cũng không muốn. Ai cũng là người bình thường, có ai hoàn hảo, ngươi quá khắt khe rồi."
Thư Dư thở dài, tựa vào ghế ngước nhìn trời, "Không có cách nào, chắc do thấy Ngụy Vinh Hoa làm chưởng quỹ tài giỏi suôn sẻ quá, nên nâng cao tiêu chuẩn của ta. Với lại chỗ này không phải phủ Đông An, nếu phủ Đông An có vấn đề gì, ta có thể đến giúp giải quyết ngay. Phủ Trường Kim đường sá xa xôi, lại càng cần chưởng quỹ có bản lĩnh, dám nghĩ dám làm mà lại còn biết giữ chừng mực."
Nếu không xảy ra chuyện, nàng đuổi còn không kịp tới.
"Thôi, mai lại xem, nếu không tìm được, ta sẽ ở lại phủ thành thêm một thời gian, vừa mở cửa hàng vừa tìm người vậy."
Thời gian Thư Dư định chọn chưởng quỹ là hai ngày, mong rằng mai có người vừa ý.
Lộ Tam Trúc thấy Thư Dư quá kén chọn, chắc là không tìm được đâu.
Nhưng hôm sau, hắn vẫn mang bảng gỗ và bút than đến, ngồi ở hậu viện cùng nàng nhận người.
Hôm nay số người đến ít hẳn đi, tuy buổi sáng sớm cũng có vài người đến, nhưng Thư Dư đều không hài lòng.
Lộ Tam Trúc thầm nghĩ xong rồi, A Dư hôm nay lại uổng công bận rộn rồi.
Nhưng đến chiều, lại đột nhiên có một nam nhân khoảng ba mươi tuổi đến.
Lúc hắn ngồi trước mặt Thư Dư, nàng vô thức quay sang nhìn Lộ Tam Trúc.
Người sau ngơ ngác nhìn nàng một hồi, rồi chợt hiểu ra, ghé sát vào tai Thư Dư nói nhỏ, "A Dư, ngươi là muốn hỏi ý kiến của ta đúng không? Ta thấy người này không được, trông rất là dẻo miệng, không thật thà."
"...Không phải, tam thúc, ta không muốn hỏi ý kiến của ngươi, ta chỉ thấy người này, hơi giống ngươi."
Lộ Tam Trúc sờ mặt mình, chỗ nào giống chứ, người này gầy trơ xương, còn hắn ngọc thụ lâm phong, đẹp trai phóng khoáng sự nghiệp thành đạt, A Dư mắt không tốt rồi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận