Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 2077: Giao dịch hết hiệu lực (length: 3924)

Nhưng mà sau khi cha con nhà họ Nguyễn bị phán quyết, sự việc vẫn chưa kết thúc.
Ngày hôm sau, Giang bộ đầu liền dẫn theo một đám bộ khoái đến Nguyễn Gia thôn, yêu cầu vợ của Nguyễn Hải phải lấy tiền bồi thường đưa cho nhà họ Tào và nhà họ Lâu.
Mặc dù Nguyễn Khả Vi đã đền mạng cho Tào Giang, nhưng vẫn cần phải bồi thường một phần tiền cho nhà họ Tào.
Không chỉ vậy, hôm qua không ít người đều lên án những tội ác năm đó của Nguyễn Hải, phần lớn đều không có chứng cứ, nhưng một phần nhỏ vẫn có thể đưa ra chứng minh.
Ví dụ như hắn đã dùng mức giá thấp hơn rất nhiều so với giá thấp nhất thị trường để mua đất đai của thôn dân, trên khế ước vẫn còn viết rõ ràng rành mạch.
Nhà Nguyễn Hải một phen khóc lóc thảm thiết, vợ Nguyễn Hải hôm qua nghe phán quyết đã ngất đi một lần, hôm nay thấy quan sai đến cửa lại gắng gượng rồi bất tỉnh lần nữa.
Con trai cả và con trai thứ hai của nhà họ Nguyễn chỉ có thể gắng gượng lo liệu tiền đền bù trước, nhưng bọn họ không phát hiện ra, những người vợ bên cạnh họ đều mang vẻ mặt vừa do dự lại vừa lạnh lùng.
Sau đó một thời gian dài, nhà Nguyễn Hải đều rơi vào cảnh hỗn loạn gà bay chó chạy. Gia cảnh dần dần sa sút, cuối cùng con trai cả và con trai thứ nhà họ Nguyễn phải chia nhà, căn nhà lớn họ đang ở cũng bị bán đi, đổi lấy một căn nhà nhỏ hơn.
Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này.
Lúc này, thôn dân Nguyễn Gia thôn đều tụ tập ở cổng nhà Nguyễn Hải, xem đám quan sai ra vào làm việc.
Mấy vị tộc lão đều mang bộ dạng u sầu, sắc mặt khó coi muốn chết.
Chuyện của Nguyễn Hải đã lan truyền ồn ào khắp mấy thôn xung quanh, mọi người đều biết trong thôn họ có kẻ giết người, mà phạm nhân này lại còn là thôn trưởng, điều này rất bất lợi cho Nguyễn Gia thôn của bọn họ.
"Bây giờ phải làm sao đây?"
"Nguyễn Hải và Nguyễn Khả Vi đã phạm phải sai lầm lớn như vậy, khoan hãy nói đến chuyện khác, trước tiên phải trừ tộc hai người họ đi." Trên gia phả Nguyễn gia của bọn họ, tuyệt đối không thể xuất hiện loại vết nhơ này.
Mấy vị tộc lão khác đều gật đầu, đám thôn dân cũng không có ý kiến gì.
"Thôn trưởng Nguyễn Gia thôn chúng ta cũng phải bầu lại, lát nữa, gọi gia chủ mỗi nhà đều đến từ đường tới, chức thôn trưởng vẫn nên nhanh chóng định ra."
Có mặt tại đó còn có những người khác họ ở Nguyễn Gia thôn, nghe câu nói này không khỏi nhếch miệng, đến từ đường bầu chọn ư? Từ đường nhà họ Nguyễn lại không cho người khác họ đi vào, cho nên vị thôn trưởng này, chẳng phải vẫn chọn từ trong tộc nhân họ Nguyễn của bọn họ sao?
Nhưng chuyện này đều nằm trong dự liệu, ai bảo trong thôn phần lớn đều là người nhà họ Nguyễn cơ chứ.
Mấy người vừa mới nói chuyện, đột nhiên có mấy đứa trẻ chạy tới, "Huyện chủ tới rồi, Lộ huyện chủ tới rồi!"
Đám tộc lão sững sờ, "Vào lúc mấu chốt này, sao huyện chủ lại tới?"
"Không biết nữa, đi, qua đó xem sao."
Thư Dư vẫn đến nhà Nguyễn Thành Thiên, nàng đi thong thả, xe ngựa vừa dừng ở cổng nhà họ Nguyễn thì tộc lão đã dẫn không ít thôn dân kéo đến.
Hai bên chạm mặt nhau ngay tại cổng.
Vị tộc lão dẫn đầu được đám thôn dân gọi là Tam thái gia, tuổi tác khoảng bảy mươi ba tuổi, đã là cao tuổi, nhưng xương cốt trông vẫn còn có vẻ rắn rỏi, ít nhất tốc độ chống gậy đi đường không hề chậm chút nào.
Hắn được đám hậu bối trong thôn đỡ tiến lên mấy bước, lên tiếng trước: "Gặp qua huyện chủ, không biết huyện chủ hôm nay tới đây, là có điều gì phân phó?"
Thư Dư cười nói: "Ta tới là vì chuyện trồng hoa hướng dương, mấy ngày trước chẳng phải đã trò chuyện với không ít thôn dân rồi sao? Vốn dĩ sắp định xong xuôi, kết quả lại xảy ra án mạng, trực tiếp bị gián đoạn. Chỉ là ta không ngờ tới, chuyện này thế mà lại liên lụy cả Nguyễn thôn trưởng vào."
Nói rồi, nàng thở dài một hơi: "Sự việc đã đến nước này, thỏa thuận giao dịch này, e rằng chỉ có thể hủy bỏ."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận