Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 133: Bên trong ra đại sự (length: 3840)

Đại Ngưu vì chuyện của Đại Nha hai ngày trước, lại thêm việc bị Lý thị ngăn cản, nên vẫn không thể đến huyện thành hỗ trợ.
Hắn mà hôm nay không đến nữa thì cửa hàng này gần như sửa xong mất.
Đại Ngưu vừa tới, liền xắn tay áo vào làm.
Lộ Tam Trúc thì không định làm, cho nên hắn tiến đến trước mặt Thư Dư, lại cười hề hề nói, "Ta vẫn là đi tìm Trương Thụ thôi, chỉ còn mấy cái ngõ nữa chưa tìm, hôm nay ta nhất định sẽ bắt được hắn. Nếu còn tìm không thấy hắn nữa, thì chắc chắn hắn gặp chuyện rồi."
Đúng vậy, gặp chuyện rồi, một lát nữa thôi là sẽ gặp chuyện.
Thư Dư gật đầu, "Được, vậy thì cứ tiếp tục tìm đi. Nhưng mà ngươi vừa đến, trước hãy cho con la ăn đi, ta phải đi ra ngoài một lát, lát nữa sẽ cùng ngươi đi tìm."
Lộ Tam Trúc chớp chớp mắt, A Dư sao bây giờ dễ nói chuyện thế? Hắn nói gì nàng cũng đều đồng ý, lẽ nào cuối cùng cũng đã nhận ra hắn là tam thúc của nàng, nên bắt đầu kính trọng hắn?
Trong lòng hắn không hiểu vui sướng, hớn hở đi cho con la ăn.
Sau khi bỏ t·h·u·ố·c xong, Thư Dư về nhà sau nửa canh giờ, vừa về liền gọi Lộ Tam Trúc cùng Đại Ngưu lên đường.
Lộ Tam Trúc thì không sao, nhưng hắn không hiểu vì sao lại phải mang theo Đại Ngưu, Đại Ngưu rõ ràng là tới làm việc mà.
Thư Dư lại nói, "Tìm người mà, người đông thì sức mạnh lớn."
Lộ Tam Trúc không dám cãi nàng, chỉ có thể liếc Đại Ngưu vài lần, mới miễn cưỡng dắt xe la đi lên phía trước.
Đi mãi cho đến gần cổng thành, Thư Dư đột ngột kêu dừng, "Xe la dừng ở đây thôi, con ngõ nhỏ bên trong hẹp lắm, xe vào không tiện, chúng ta đi bộ qua."
Lộ Tam Trúc ngớ người, "Không, không đi xe la? Đi bộ?"
Hắn không muốn đi bộ.
Nhưng ở đây Thư Dư mới là người quyết định, đến cả Đại Ngưu cũng không có ý kiến, Lộ Tam Trúc chỉ có thể mặt mày ủ rũ xuống xe.
Vốn nghĩ rằng sẽ phải chia nhau tìm, ai ngờ Thư Dư lại có mục tiêu rõ ràng.
Đại Ngưu cẩn thận, nhìn ra A Dư có vẻ không phải chỉ đơn thuần tìm người, Lộ Tam Trúc thì đã bắt đầu than thở sau khi đi được một đoạn đường dài.
Đến khi phía trước đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, Lộ Tam Trúc mới mừng như bắt được vàng.
Thư Dư bỗng nhiên chậm bước, cười nhìn về phía cổng viện náo nhiệt phía trước.
Ngẩng đầu nhìn về phía biển số nhà 14 kia, đối với Lộ Tam Trúc bên cạnh đang nóng lòng muốn hóng chuyện nói, "Ngươi đi hỏi xem, ở trước mặt xảy ra chuyện gì."
Lộ Tam Trúc như bắt được vàng, nghe vậy lập tức xông lên phía trước, chen vào giữa đám người hỏi, "Có chuyện gì vậy? Bên trong xảy ra chuyện gì?"
Giọng nói của hắn tràn ngập tò mò, lập tức có người xem vây cho hắn biết, "Huynh đệ, ngươi không biết rồi, bên trong xảy ra chuyện lớn."
"Chuyện lớn gì?"
"Ngụy gia ở phía tây huyện thành mình, là cái nhà một lũ toàn con trai đấy, vất vả lắm mới sinh được một đứa con gái đó ngươi biết không?"
Lộ Tam Trúc là một kẻ quê mùa hiếm khi lên huyện thành, đương nhiên không biết cái gì mà Ngụy gia.
Nhưng cũng không cản trở hắn gật đầu, "Biết, biết, nhà đó làm sao?"
"Con gái nhà Ngụy gia đó mấy tháng trước đã thành thân rồi, hôm qua về nhà mẹ đẻ ở lại một đêm, kết quả sáng nay chuẩn bị về nhà chồng thì bị tặc vào nhà t·r·ộ·m mất tiền. Thế là con gái Ngụy gia liền lập tức kêu mấy anh trai trong nhà đuổi theo. Ngươi biết đấy nhà Ngụy gia toàn con trai, con gái nhà Ngụy có năm anh trai ruột, ba anh họ, hai em họ, hảo gia a, nghe nói một đường vừa đi có tới năm sáu anh trai biết tin đều đ·u·ổ·i th·e·o."
Lộ Tam Trúc hưng phấn, "Tên tặc kia th·ê thảm thật, t·r·ộ·m ai không tốt lại t·r·ộ·m nhà đó. Tên tặc đó bị bắt được chưa?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận