Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1577: Đàm thái thái muốn thử xem (length: 3949)

Tay Thư Dư khựng lại, trong mắt loé qua niềm vui mừng, nàng há to miệng, vô cùng nôn nóng muốn hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, kế hoạch lại là cái gì, Hắc Đinh Sơn kia đã hồi kinh hay chưa.
Nhưng lúc này rõ ràng không phải là thời điểm thích hợp, bên ngoài khách nhân qua lại quá nhiều.
Trung niên thư sinh biết nàng nghĩ gì, tự nhiên không nói nhiều, câu nói kia vừa dứt liền lập tức lớn tiếng chúc mừng.
Thư Dư lại cười cảm tạ, "Làm Phí đại nhân hao tâm tổn trí rồi, tiên sinh mời vào trong uống chén trà đi."
Trung niên thư sinh từ chối, "Không được, ta còn có việc, xin cáo từ trước."
Thư Dư tiễn hắn ra cửa, lúc quay lại, thần sắc rõ ràng nhẹ nhõm tự tại hơn trước.
Trong cửa hàng người càng lúc càng đông, không chỉ là bách tính phổ thông, ngay cả không thiếu phú hộ cũng kéo tới mua hoa hướng dương dầu, nhưng tất cả mọi người đều bị số người trong cửa hàng làm cho hoảng sợ.
Cửa hàng này khai trương cũng chưa được bao lâu mà, sao lại đông người như vậy?
Thư Dư ở cửa ra vào chiêu đãi một lát, rồi quay về cửa hàng.
Vừa vào cửa, phát hiện Đàm thái thái vốn nên nghỉ ngơi ở hậu viện đã ra tới, đang dựa vào phía sau cái đài rút thưởng kia, vô cùng mới lạ nhìn mọi người lần lượt rút thưởng.
Lúc Thư Dư đi qua, nàng còn đang nói chuyện với nha hoàn bên cạnh, "Dường như vẫn chỉ có ba giải thưởng mà thôi, cũng không biết giải nhất là cái gì."
Thư Dư dừng lại bên cạnh nàng, cười nói, "Đàm thái thái có hứng thú à?"
Người sau quay đầu lại, "Tất nhiên là có hứng thú, biện pháp này của ngươi quá mới lạ, quá náo động, ngay cả ta cũng xuẩn xuẩn dục động. Hơn nữa phần thưởng cũng không qua loa, cho dù rút được giải thưởng an ủi cũng tốt rồi."
Thư Dư bất đắc dĩ, "Nhưng kỳ thật ta càng muốn mọi người thật sự yêu thích hạt dưa cùng hoa hướng dương dầu hơn."
Đàm thái thái vui vẻ, "Ngươi đúng là lòng tham, chẳng phải để rút thưởng thì phải mua đồ trước sao? Mua về rồi tổng không thể để đó không ăn chứ. Không quản là hạt dưa hay là hoa hướng dương dầu, còn có mì ăn liền kia của ngươi, đều là những món đồ ăn mới lạ, hiếm có lại ngon miệng. Chờ độ nóng của việc rút thưởng giảm xuống, thanh danh ba món đồ này cũng sẽ vang dội."
Những điều này Thư Dư tự nhiên biết, cho nên nàng một chút cũng không lo lắng về tình trạng hiện giờ phần thưởng lại hấp dẫn người hơn so với hạt dưa và hoa hướng dương dầu.
Chuyện này cũng không có biện pháp, mọi người luôn có lòng hiếu kỳ nặng hơn đối với những thứ không biết.
Thư Dư hỏi Đàm thái thái, "Ngươi có muốn đi rút một lần xem thử không?"
Đàm thái thái nghĩ ngợi, dù biết phải giữ gìn hình tượng phú gia thái thái của mình, nhưng chuyện rút thưởng này thực sự là quá cuốn hút. Đặc biệt là nàng còn chứng kiến không ít cô nương thái thái bị hấp dẫn, đứng ở một bên cũng nóng lòng muốn thử y như vậy.
"Được thôi, vậy ta cũng mua một ít hoa hướng dương dầu, đến thử xem."
"Ngươi cũng không cần mua..."
"Vậy không được." Đàm thái thái nghiêm túc nói, "Ta không thể phá hỏng quy củ."
Không đợi Thư Dư từ chối, nàng trực tiếp sai nha hoàn đi đặt hàng nhận thẻ gỗ.
Thư Dư mỉm cười, không ngăn cản nữa. Dù sao nàng đã chuẩn bị quà đáp lễ cho mỗi vị bằng hữu tặng lễ, đến lúc đó xem Đàm thái thái hứng thú với món đồ nào, lại đưa thêm cho nàng một phần là được.
Người mua hạt dưa tương đối nhiều, nhưng người mua hoa hướng dương dầu thì ít, bởi vậy nha hoàn kia không bao lâu liền cầm thẻ gỗ trở về, sau đó đi xếp hàng.
Đội ngũ rút thưởng ngược lại lại chậm, người quá đông, mặc dù giải năm và giải bốn đến nay đều chỉ có một người trúng, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến nhiệt tình của đám người.
Đàm thái thái nhìn đội ngũ di động cách đó không xa, bắt đầu ma quyền sáp chưởng, ngữ khí đều mang theo chút khẩn trương, "Vận may của ta không tốt lắm, giải nhất gì đó ta không trông cậy vào, được giải tư là được rồi."
Thư Dư buồn cười, vừa định nói gì đó, phía bên đài rút thưởng kia đột nhiên vang lên một tràng reo hò.
(Bản chương xong).
Bạn cần đăng nhập để bình luận