Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 772: Hôm nay là cái gì ngày vui (length: 3673)

Biểu tình của Thư Dư liền có chút cổ quái, nàng chần chờ nói: "Ta ngược lại là muốn nhớ kỹ, nhưng tên của những dược liệu đó vừa nhiều lại vừa phân tán, ta cũng không nhớ hết được a."
"Thuốc, danh sách dược liệu?"
Thích Thiền nhíu mày, hồ nghi trải giấy viết thư ra, sau đó, mắt liền có chút hoa lên.
Hắn lại nhìn vào bên trong phong thư, rõ ràng bên trong không có giấy nào khác, không chắc chắn bèn hỏi: "Thành Đổng giao cho ngươi, chỉ có cái này thôi sao?"
Thư Dư gật gật đầu: "Ta cũng không biết vì sao hắn muốn ta đưa một tờ danh sách dược liệu cho người của Hòa Thái phủ, nhìn thấy thứ này, ta cảm thấy hắn càng khả nghi, cho nên đã trói người lại mang vào trong thành."
Thích Thiền như có điều suy nghĩ, xem ra thứ này, còn có che giấu ám ngữ a.
Như thế cũng tốt, Lộ cô nương không hiểu, đối với nàng không có chỗ xấu.
"Ta rõ ràng rồi, phong thư này ta sẽ xem xét cẩn thận. Liên quan đến chuyện của Thành Đổng, ngươi trở về sau thì không cần nói với ai cả, cứ coi như chưa từng gặp hắn, người cũng không phải do ngươi mang đến chỗ của ta, biết không?"
Thư Dư gật đầu, điểm này, giống hệt như nàng đã nói với Hầu thị vậy.
Thích Thiền đem thư cất kỹ: "Được, chuyện phía sau đều giao cho ta, ngươi trở về đi."
"Ta xin cáo từ trước, tiên sinh."
Thư Dư đi rồi, Thích Thiền mới nhìn về phía cái bình trên bàn lại bắt đầu bốc khói cốt cốt.
Xem ra, cho dù là Lâm Chương phủ này, cũng không bình tĩnh a.
Thành Đổng là người của Công bộ Thị lang Cung Khâu, Cung Khâu rốt cuộc muốn làm cái gì? Đang yên đang lành tại sao lại muốn phái người tiềm phục tại bên cạnh Thành đại nhân, tay của hắn có phải là vươn ra quá dài chút rồi không?
Thích Thiền vuốt vuốt mi tâm, hắn phải gửi một phong thư về kinh thành, bảo người để mắt tới Cung Khâu.
Sau khi Thư Dư đem cả hai thứ đồ vật giao ra, liền cảm thấy một thân nhẹ nhõm, dắt xe la chuẩn bị về nhà.
Trở về phải đem xe la rửa ráy cho sạch sẽ, chỗ ngồi phía dưới vẫn còn dấu vết máu, thực sự không dễ nhìn.
Vừa đến cửa nhà, nàng liền thấy Đại Hổ cùng Tam Nha đang ngồi trên nhi đồng xe, dẫn theo mấy đứa trẻ khác trong ngõ chạy tới chạy lui.
Nhìn thấy Thư Dư, Tam Nha lập tức bảo đứa trẻ đang đẩy mình dừng lại, tự mình từ trong xe bước ra, chẳng thèm để ý đám trẻ phía sau đang tranh nhau ngồi lên xe, trực tiếp lao đến: "Nhị tỷ, ngươi về rồi à?"
Đại Hổ cũng chạy lên phía trước: "Nhị tỷ, sao ngươi đi lâu như vậy? Chúng ta đã đợi cả buổi rồi đó."
"Đúng vậy a, nãi nói nếu ngươi không trở lại nữa, thì sẽ đi ra ngoài thành tìm ngươi."
"May mà Mạnh đại ca nói, nhìn thấy ngươi đi đến huyện nha, hẳn là đang nói chuyện cùng Thích tiên sinh, chúng ta mới yên tâm."
"Mạnh đại ca đã đi vào tửu lâu đặt một ít đồ ăn ngon, nói hôm nay là ngày đại hỉ, muốn ăn phong phú một chút."
Tiểu nha đầu vừa nói vừa nghiêng nghiêng đầu: "Nhưng mà hôm nay là ngày đại hỉ gì a?"
Nàng nghĩ tới nghĩ lui đều không nghĩ ra được, Mạnh đại ca lại không nói cho nàng biết, cái đầu nhỏ của nàng như muốn nổ tung luôn vậy.
Thư Dư nghe đệ đệ muội muội ngươi một lời ta một câu, trong lòng ấm áp dễ chịu, cười nói: "Chỉ cần chúng ta một nhà đoàn tụ, đó liền là ngày đại hỉ, đương nhiên muốn ăn phong phú một chút."
Tam Nha suy nghĩ một chút thấy cũng đúng: "Vậy chúng ta mau về ăn cơm thôi."
Có mấy đứa trẻ gọi với theo: "Tam Nha, Đại Hổ, chúng ta còn muốn chơi xe xe nữa."
Đại Hổ vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hôm nay không được, ngày mai đi, sáng mai lại đến chơi, hôm nay chúng ta đều phải về nhà ăn cơm."
Mấy đứa trẻ không cam tâm, còn định khuyên thêm, nhưng Tam Nha đã chạy qua, đẩy xe đi thẳng về nhà.
Bởi vì có Thư Dư đang dắt xe la ở đó, đám trẻ kia không dám giở trò vô lại, mắt thấy không còn xe để chơi, chỉ có thể giải tán ngay lập tức.
( hết chương này )
Bạn cần đăng nhập để bình luận