Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1220: Hắn nương ta bị âm (length: 3990)

Lộ Tam Trúc vội vàng lấy ra hai đồng tiền, vẻ mặt có chút tiếc rẻ, nói với hai bà tử kia, "Làm phiền các đại nương, ta là chú ba của Lộ hương quân, không biết có thể giúp thông báo một tiếng được không, cứ nói ta có việc rất quan trọng tìm nàng."
"Chú ba của Lộ hương quân? Ngươi lừa ai đấy hả?" Hơn nữa chỉ có hai đồng tiền, cũng quá keo kiệt rồi.
Lộ Tam Trúc cắn răng, vừa định lấy thêm hai đồng tiền ra, đột nhiên trông thấy Đinh Nguyệt Hoa đang đứng cách đó không xa, vội vàng vẫy tay gọi nàng, "Phiền tam thái thái."
Đinh Nguyệt Hoa vừa hay nhìn sang bên này, nhìn thấy Lộ Tam Trúc thì sững sờ một chút, rồi nhanh chóng đi tới, "Lộ tam thúc?"
"Là ta, A Dư có phải đang ở bên trong không, ngươi giúp ta gọi nàng một tiếng."
Đinh Nguyệt Hoa nghi ngờ nhìn hắn hai mắt, luôn cảm thấy hắn có gì đó là lạ, nhưng vẫn gật đầu nhận lời.
Không bao lâu sau, Thư Dư đi ra, nhìn thấy Lộ Tam Trúc cũng không thấy bất ngờ, dù sao hắn cũng đang làm việc ở đây.
Điều khiến nàng bất ngờ là tóc của Lộ Tam Trúc vẫn còn ướt sũng.
"Ngươi thế này là... xuống nước sao?"
Lộ Tam Trúc kéo nàng ra ngoài, nhanh chóng tìm một chỗ không người, rồi nhỏ giọng nói, "Ta vừa rồi, ở ngay dưới hồ nước phía sau lương đình kia, ta nghe thấy ngươi và vị huyện lệnh phu nhân đó nói chuyện."
Thư Dư, "..."
Nàng nhíu mày đánh giá Lộ Tam Trúc hồi lâu, "Ngươi làm gì ở trong đó? Ngươi không biết hôm nay khu vực này đều được huyện lệnh phu nhân bao trọn để tổ chức yến hội hay sao? Nếu bị phát hiện, ngươi xem như xong đời."
Lộ Tam Trúc gãi gãi đầu, "Mấy hôm trước ta nghỉ, hôm qua Đại Bảo không phải là không được khỏe lắm sao? Ta liền không đến làm việc, hôm nay xác nhận lại nó không sao rồi mới qua đây. Thế nên mới đến muộn. Vừa đến đã thấy một vị khách ở bên kia cứ đi tới đi lui, nói là hôm qua làm rơi mất một chuỗi Phật châu ở trong lương đình kia, chỉ là hiện giờ phía lương đình có người, hắn không tiện làm phiền, liền hỏi tiểu nhị bên ta xem có thể men theo đường nước qua đó, nhặt rồi về lại được không."
Nhưng mấy tiểu nhị đó đều bơi không giỏi lắm, vị khách kia liền nói, ai tìm được Phật châu sẽ thưởng năm lượng bạc.
Lộ Tam Trúc thèm nhỏ dãi a, hắn bây giờ đang là người đàn ông thiếu một mông nợ sau khi mua nhà, bởi vậy không nói hai lời liền nhảy xuống nước.
"Ta bơi đến lương đình thì nghe thấy giọng của ngươi, sau đó ló đầu lên, vừa hay trông thấy huyện lệnh phu nhân."
Lộ Tam Trúc vừa hay đã gặp qua Tiêu thị, nên lập tức im hơi lặng tiếng đổi hướng, bơi về phía góc khuất sau lưng Tiêu thị.
Thư Dư nhíu mày, "Ngươi không biết yến hội hôm nay là của huyện lệnh phu nhân sao? Mấy tiểu nhị khác trước khi ngươi xuống nước cũng không nói cho ngươi biết à?"
Lộ Tam Trúc sững sờ, gần như tỉnh táo lại ngay lập tức, "Hay thật, ta bị bọn họ chơi khăm rồi!"
Thư Dư, "..."
Lộ Tam Trúc ho nhẹ một tiếng, lúc này mới lên tiếng, "Giờ nghĩ lại, hai gã tiểu nhị có mặt lúc đó đều qua lại thân thiết với tên Tào Thường Lâm kia."
"Đó là ai?"
"Một người không hợp với ta. Khoảng thời gian trước Lâm quản sự bị bệnh, tình hình xem chừng không ổn lắm, có lẽ không thể quay lại làm việc được nữa. Kỷ đông gia liền có ý muốn chọn một người làm quản sự mới giữa ta và Tào Thường Lâm, nhưng ta thông minh lanh lợi, phần thắng rất lớn, nên Tào Thường Lâm nhìn ta cực kỳ không vừa mắt. Có điều bọn họ đều biết cháu gái ta là hương quân, hắn không dám ra mặt đối phó ta, hóa ra là chờ thời cơ ở đây này."
Bên rừng đào này có người tổ chức yến hội (thiết yến), nếu là người bình thường thì Lộ Tam Trúc ngược lại cũng không sợ, tài bơi lội của hắn tốt, chắc chắn sẽ không bị người ta phát hiện.
Nhưng cho dù có bị người ta phát hiện thì cũng không sao cả, A Dư là hương quân, người bình thường sẽ nể mặt nàng mà nghe hắn giải thích, phần lớn là sẽ không so đo tính toán với hắn.
Nhưng yến hội hôm nay là của huyện lệnh phu nhân, ai dám đến quấy rầy chứ?
( Hết chương này )
Bạn cần đăng nhập để bình luận