Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 121: Chơi chết Trương gia (length: 3877)

Nhưng là. . .
Thư Dư biết nàng trong lòng lo lắng, "Ngươi không cần lo lắng liên lụy chúng ta, hiện tại vấn đề xuất hiện ở Trương Thụ trên người. Nếu như trước kia ngươi muốn ly hôn, người khác có lẽ sẽ đối gia đình chúng ta chỉ trỏ, cảm thấy gia đình chúng ta quá mạnh mẽ, ngươi một chút khổ đều chịu không nổi, còn sẽ công kích ngươi sinh không ra con cái điểm này. Nhưng chỉ cần nguyên nhân thật sự lộ ra ánh sáng, lời đồn đại càng nhiều sẽ chỉ tập trung vào Trương Thụ cùng Trương gia bên kia."
Thư Dư nói đến đây, cười lạnh một tiếng, "Ngươi cho ta mấy ngày thời gian, ta sẽ tìm được chứng cứ, làm Trương gia không thể nào lật người."
Nếu Trương Thụ chỉ là sa sút, nhưng hắn hai năm này đối đãi Đại Nha tốt, thì Thư Dư cũng không sẽ làm đến mức tuyệt tình như vậy.
Nhưng bây giờ, nàng không đem Trương gia triệt để làm tàn, nàng liền không phải họ Lộ.
Đại Nha ngồi cùng Thư Dư trên xe ngựa, ngắm nhìn phong cảnh dọc đường, hô hấp không còn cảm thấy ngột ngạt, áp lực.
Cuối cùng chậm rãi gật gật đầu, "Được, ta ly hôn."
Thư Dư quay đầu nhìn nàng một cái, cuối cùng tại trong mắt Đại Nha, thấy được ánh sáng.
Nàng mỉm cười, run một cái dây cương, "Giá..."
Hai tỷ muội về đến nhà, Lộ Đại Tùng bọn họ cũng trở về.
Hắn cùng Lộ Tam Trúc đều ở Lộ gia, một bên giúp Lộ Nhị Bách chặt gỗ chuẩn bị làm tượng người, một bên đầy căm phẫn nói về chuyện đi Trương gia.
Nhìn thấy Thư Dư, Lộ Tam Trúc không nói hai lời buông xuống khúc gỗ trong tay, xông qua tới liền tố cáo, "A Dư, các ngươi coi như đã về. Ta cho ngươi biết, Trương gia thật sự là quá không biết xấu hổ. Chúng ta sáng sớm chạy đến Đại Nghiêm thôn tìm bọn họ tính sổ, kết quả đàn ông Trương gia đều trốn đi, chỉ để Trương bà tử và hai nàng con dâu ra mặt cãi nhau với chúng ta."
Hết lần này tới lần khác Lộ Đại Tùng đi toàn là đàn ông, đối mặt với phụ nữ khóc lóc om sòm, lăn lộn, chửi bới người, ngoài Lộ Tam Trúc cãi lại ra, những người khác đều có chút bó tay hết cách.
Nhưng Lộ Tam Trúc lại là vô lại, hắn cũng chỉ có một người, Trương bà tử hôm qua đã bị mất mặt, cũng liền không quan tâm mặt mũi, dứt khoát vò đã mẻ lại còn sợ sứt, cái gì bẩn thỉu đều nói ra, những lời nói đó khiến người nghe không lọt tai.
Còn Phùng thị và Chu thị càng tới lôi kéo bọn họ, Lộ Đại Tùng không có cách, cứ thế này xuống, chính bọn họ cũng nói không rõ, chỉ có thể mau chóng rời khỏi Đại Nghiêm thôn.
Lộ Tam Trúc tức đến muốn mạng, "Nếu không phải đại ca ngăn cản ta, ta đã suýt động tay rồi. Sớm biết, ta đã đem bà nương và các chị dâu dẫn đi, xem ai mắng lại ai."
Lộ Đại Tùng ở một bên thở dài, "Ai, ta vốn tưởng rằng chúng ta mấy người đàn ông đi qua, thì Trương gia cũng sẽ là mấy người đàn ông ra đối phó. Ai biết..." Đối phương vậy mà không nói đạo lý, để mấy người phụ nữ ra mặt khóc lóc om sòm.
Lộ Đại Tùng hổ thẹn, bọn họ nhiều người như vậy, còn không bằng hôm qua Thư Dư và Đại Ngưu hai người hữu dụng hơn nhiều.
Thư Dư suy tư, "Trương Thụ không ở nhà?"
"Không ở." Lộ Tam Trúc hừ lạnh, "Đi huyện thành làm công tạm thời rồi, phỏng đoán còn chưa nhận được tin tức. Ta nghe ý của Trương bà tử, căn bản không có ý định nói cho Trương Thụ, bà ta còn nói, Đại Nha đi cũng không cần quay về, bà ta không có dạng người thân gia này, muốn bỏ Đại Nha, sẽ không để Trương Thụ đón Đại Nha trở về, bà ta..."
"Lão Tam." Lộ Đại Tùng trầm giọng ngắt lời hắn, liếc nhìn Đại Nha, sợ nàng trong lòng không dễ chịu.
Đại Nha lại rất bình tĩnh, trên đường về, nàng đã từ từ chấp nhận lời nói của Thư Dư.
Lúc này thấy đại bá tam thúc ở trước mặt nàng giống như không tiện nói chuyện bộ dáng, liền nói với mấy người, "Ta vào nhà, giúp nương may quần áo đây."
Nói xong liền đi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận