Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 754: Có người đón xe (length: 3967)

Thư Dư lần lượt đáp lời, trong lúc nói chuyện, xe la cũng đến con hẻm nơi bọn họ ở.
Người nhà họ Lộ vào nhà nghỉ ngơi một lát rồi ra cửa, Thư Dư muốn đi nha huyện tìm thích tiên sinh, những người còn lại thì đi mua đặc sản, lát nữa sẽ gửi một ít về nhà.
Người nhà họ Lộ hiện giờ tiền trong tay vẫn tính dư dả, số tiền Thư Dư cho trước đó, bọn họ vẫn để Thư Dư tự cất. Tiền trong tay họ đều là kiếm được từ việc mở cửa hàng ở huyện Giang Viễn, cộng thêm khoảng thời gian này, Lộ Nhị Bách làm nghề mộc kiếm sống, Nguyễn thị và Đại Nha bày hàng kiếm tiền.
Đừng thấy Lộ Nhị Bách vừa tới không lâu, nhưng ngay lần đầu đến huyện Hắc Thường, hắn đã làm một mối làm ăn cho tiêu cục Hội Phong. Sau đó lại làm ra xe cho trẻ con, lập tức có mấy đơn đặt hàng khá khẩm. Hơn nữa còn quen biết Diêu Thiên Cần, Diêu Thiên Cần là người từ Công bộ ra, tay nghề tinh xảo, chưa bao giờ thiếu đơn.
Ông ta mang Lộ Nhị Bách cùng làm việc, hai người hợp tác tốc độ càng nhanh, giống như lần trước làm đồ trang trí cho cậu của huyện thái gia. Tuy nói sau này huyện thái gia và cậu này đều bị bắt, nhưng bọn họ may mắn, trước khi cậu vợ bị bắt thì đồ trang trí đã làm xong.
Lúc đó cậu vợ không những thanh toán tiền công, còn hào phóng thưởng thêm tiền vì vui vẻ.
Vì vậy, mua chút đặc sản gửi về nhà, đối với gia đình hiện tại mà nói cũng không phải vấn đề khó.
Cả nhà rất nhanh hăm hở ra phố đi dạo.
Thư Dư thì một mình đi nha huyện, Mạnh Duẫn Tranh đưa nàng đến cổng nha huyện liền không đi cùng nữa.
Hiện giờ hắn dù sao cũng đang hợp tác với ngũ hoàng tử, không nên dính líu vào chỗ này, càng không nên đi gặp thích Thiền.
Trước kia hắn sống ở kinh thành, không biết thích Thiền có từng thấy mình hay không.
Vì vậy, đưa Thư Dư đến chỗ góc rẽ cách nha huyện một đoạn, hắn nhìn theo nàng vào cửa rồi rời đi.
Thư Dư đã tới nha huyện một lần, quan sai canh cửa vẫn nhận ra nàng. Huống chi, thích Thiền sớm đã dặn dò, nếu nàng đến tìm, trực tiếp dẫn người vào là được.
Bởi vậy, Thư Dư không cần lấy ngọc bội ra, đã được mời vào nha huyện.
Nhưng không khéo là, nàng được dẫn đến phòng khách thì hạ nhân lại nói cho nàng, thích tiên sinh lúc này không có ở nha huyện.
Ngay trước khi nàng đến một khắc đồng hồ, thích Thiền cùng huyện thừa đã cùng nhau đi ra từ cửa sau nha huyện.
Còn việc ra ngoài có chuyện gì thì bọn hạ nhân này cũng không biết.
Thư Dư có chút tiếc nuối, người vừa mới đi ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định là không về được, xem ra nàng đến không đúng lúc.
Nàng cũng không thể ở lại đây chờ, may là tối nay nàng sẽ ở lại huyện thành, lát nữa đến cũng như nhau.
Cuối cùng Thư Dư vẫn đứng dậy cáo từ, chỉ phiền vị quan sai canh giữ kia giúp một chút, chờ thích tiên sinh trở về thì chuyển lời cho ông ta.
Sau đó, nàng rời khỏi nha huyện, trực tiếp về nhà.
Người nhà họ Lộ đều không có ở nhà, Thư Dư không tiện đi ra ngoài tìm, tìm một lát cũng không được.
Vừa vặn một chiếc xe la khác trong nhà vẫn còn, nàng bèn dứt khoát để lại tờ giấy ở chính sảnh, lập tức dắt xe la ra cửa, thẳng đến bên ngoài thành, đến dịch trạm tìm mẹ con Hầu thị.
Lúc này người vào thành ra khỏi thành vẫn không ít, Thư Dư phải xếp hàng một lúc lâu mới đi ra ngoài được.
Chờ đi ra được khoảng hai cây số, trên đường mới không còn người, cũng trống trải hơn nhiều.
Thư Dư đi không nhanh, đoạn đường này tuy nói là quan đạo, nhưng đường cũng không rộng rãi lắm, nàng không vội thời gian, đương nhiên không cần đi nhanh.
Nhưng, chính vì tốc độ chậm mà không ngờ đi đến một chỗ ngoài rừng cây, trước mặt đột nhiên xuất hiện một người, cầm một con d.ao d.ính m.áu chặn trước xe la.
Bạn cần đăng nhập để bình luận