Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1631: Tạ đại nhân tiểu tâm tư (length: 3900)

Ông Tạ nghiêm mặt gật đầu, "Việc này quan hệ trọng đại, nếu là trước đây, ta đem việc này báo cho ông Bành là được rồi, dù sao cũng là dưới quyền quản hạt của hắn. Hắn quay lại phạt gã Tiền lão gia kia, quản thúc hắn cho tốt là xong. Nhưng ta sai Giang bộ đầu đi trước huyện Đông Cổ, hắn lại từ đầu đến cuối tránh mặt, ta có lý do hoài nghi hắn bao che cho Tiền Phương Lễ, loại tin đồn này e là cũng do hắn xúi giục."
Thư Dư mím môi nén cười, xem ra ông Tạ cũng không phải người hoàn toàn không có cá tính, đây rõ ràng là muốn đi cáo trạng ông Bành, báo thù hôm qua Giang bộ đầu bọn họ bị cự tuyệt.
Mà như vậy cũng tốt, ông Tạ đến huyện Giang Viễn đã lâu, gần đây mấy huyện thành huyện lệnh hình như đều ỷ vào lão làng cũng không xem ông ra gì.
Người ta nói quan mới đến phải đốt ba đống lửa, ông Tạ đống lửa đầu tiên đốt hơi muộn, nhưng chỉ cần hữu dụng là được.
Ông Tạ ra vẻ nghiêm chỉnh, "Cho nên ta tính toán đi phủ thành, đem việc này báo cáo cho tri phủ đại nhân, để tri phủ đại nhân thẩm tra xử lý. Bởi vì việc này ít nhiều có liên quan đến ngươi, lại thêm Tiền lão gia là người thu mua Trương Khánh, hai việc này có thể kết hợp lại, ta mới cố ý đến mời Lộ hương quân đi một chuyến."
Thư Dư cung kính đáp ứng, "Đó là điều nên làm, dầu hoa hướng dương trong cung là do Lộ ký chúng tôi cung cấp, Tiền lão gia phao tin đồn kiểu này, cũng sẽ liên lụy đến Lộ ký."
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta khởi hành ngay thôi?"
"Được."
Ông Tạ không chần chừ thêm nữa, sai người lên đường.
Lần này không chỉ Thư Dư đi theo, còn mang theo vợ chồng Lương gia với tư cách là người bị hại, cùng với Trương Khánh cũng được đưa đến phủ thành.
Họ đi rất nhanh, nhưng đến phủ thành thì cũng đã xinh chiều.
Ông Tạ tự mình đi gặp tri phủ, ông Phí dạo này rất bận, nhưng nghe xong lời ông Tạ, vẫn lập tức phái người đến huyện Đông Cổ điều tra.
Người đi rất nhanh, chẳng bao lâu đã mang về tin tức xác thực.
Đúng như lời ông Tạ nói, huyện Đông Cổ quả thật lan truyền tin tức kiểu này, gã Tiền lão gia kia cũng đúng là đã trồng trộm hoa hướng dương, còn sửa sang lại nhà xưởng.
Có bằng chứng xác thực, hôm sau ông Phí liền mở phiên tòa xét xử.
Tiền lão gia đã hoàn toàn yên tâm, xem nào, đã qua mấy ngày rồi, bộ khoái huyện Giang Viễn cũng không đến bắt hắn, nghe nói hai ngày trước đã bị ông Bành đuổi về, chắc là biết không có kết quả gì.
Tiền lão gia cảm thấy mình cần phải biếu thêm lễ cho ông Bành, như vậy hắn mới có thể cao gối vô ưu.
Chỉ là việc trộm hoa hướng dương đã bại lộ, lần sau hắn muốn trộm lại không dễ dàng như vậy.
Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Mấy mẫu hoa hướng dương kia của hắn sao lại chết nhỉ?
Tiền lão gia nằm trên ghế, vừa uống trà vừa suy nghĩ, sau đó phải kiếm hạt giống hoa hướng dương từ đâu.
Đang lúc hắn thở dài không biết làm sao, quản gia mặt mày tái mét chạy vào.
"Lão gia, lão gia, không xong rồi, quan sai đến."
Tay Tiền lão gia cầm ấm trà run lên, nước trà hắt ướt quần áo trước ngực.
Hắn bật dậy, cau mày nói, "Đến thì đến, ngươi cuống cái gì? Ta..."
Lời còn chưa dứt, đã thấy phía sau nhanh chóng tiến vào hai quan sai, mặt lạnh hỏi hắn, "Ngươi là Tiền Phương Lễ?"
"Là ta." Tiền Phương Lễ nhướng mày hỏi, "Các ngươi là quan sai dưới trướng ông Bành? Ta chưa từng gặp các ngươi, không lẽ là đến từ huyện Giang Viễn? Lá gan các ngươi cũng không nhỏ."
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận