Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 1891: Không là Trần Binh nhi nữ (length: 4169)

Kỳ Liệt nói đến đây đột nhiên dừng lại một chút. Trần Binh, vốn nghe đến hai năm lao ngục chi tai đã cảm thấy như trời sắp sập xuống, bị hai chữ cuối cùng của hắn làm cho kinh sợ, trong lòng dấy lên dự cảm không lành.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn liền nghe Kỳ Liệt nói: “Nhưng mà, lần náo động này ở huyện Thừa Cốc, có đông đảo phường phản loạn, phản tặc bị liên lụy vào trong đó. Lý bộ khoái cũng là một trong số phản tặc, ngươi cấu kết với phản tặc, rất khó khiến người khác không nghi ngờ ngươi có dụng ý khó dò hay không...”
"Đại nhân." Lời của Kỳ Liệt còn chưa dứt, bên ngoài đột nhiên vọng đến một tiếng kêu sợ hãi, lập tức cắt ngang lời nói của Kỳ Liệt.
Hắn hơi nheo mắt lại: "Người nào ở ngoài công đường, lại dám làm nhiễu loạn trật tự công đường?"
"Không, đại nhân, thảo dân và muội tử có lời muốn nói."
Đám đông tản ra, mọi người cùng nhìn về phía sau, lúc này mới phát hiện người vừa nói chuyện lại chính là Phan lão đại.
Lúc này Phan lão đại đầu đầy mồ hôi, hắn từ lúc nghe được Lý bộ khoái là phản tặc đã lập tức cảm thấy chuyện lớn không ổn. Trần Binh qua lại với phản tặc, kết cục cuối cùng đâu chỉ đơn giản là hao tài tiêu tai.
Khoảng thời gian trước đó, trong thành lòng người hoang mang, dù Phan lão đại không rành những chuyện chính sự này, cũng nghe nói đã bắt không ít người. Những người đó ít nhiều đều bị liên lụy vào vụ án mưu phản.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, những chuyện vốn cách mình rất xa vời này, lại có ngày ập xuống đầu mình.
Qua lại với phản tặc, Trần Binh đúng là không muốn sống nữa rồi.
Hắn không muốn sống thì thôi, nhưng cả Phan gia đều sắp bị hắn liên lụy hại chết.
Phan lão đại căn bản chẳng thèm để ý có phải đã cắt ngang phán quyết của công đường hay không, chỉ muốn mau chóng cắt đứt quan hệ với Trần Binh.
Bởi vậy, hắn trực tiếp lôi kéo Phan thị đã sợ hãi tái mặt đi vào trong, quỳ xuống đất nói: “Đại nhân minh giám, những việc Trần Binh đã làm, muội tử nhà ta hoàn toàn không hề hay biết. Nàng vừa rồi nghe xong mới hiểu được người đầu ấp tay gối của mình rốt cuộc là kẻ ác độc thế nào. Cả Phan gia chúng ta đều bị Trần Binh che mắt lừa gạt. Người như vậy, Phan gia chúng ta vạn vạn lần không dám qua lại nữa, muội tử của ta cũng không muốn tiếp tục làm phu thê với hắn. Kính xin đại nhân làm chủ, cho muội tử nhà ta được hòa ly với Trần Binh.”
Thư Dư đứng một bên xem mà thấy buồn cười, Phan gia này ngược lại phản ứng xu lợi tị hại rất nhanh đó chứ.
Kỳ Liệt lộ vẻ khá hứng thú, nhìn bộ dạng khó tin của Trần Binh, rồi hỏi Phan thị: “Đây là ý của ngươi, hay là ý của huynh trưởng ngươi?”
Phan lão đại thúc nhẹ Phan thị một cái, nàng này lập tức hoàn hồn, không dám nhìn thẳng vào mắt Trần Binh, vội phụ họa lời của huynh trưởng: "Vâng, dân phụ muốn hòa ly. Dân phụ không biết trước đây hắn lại đối xử tàn độc với Phương gia tỷ tỷ như vậy, nghe xong liền cảm thấy trong lòng lạnh giá. Hắn đã có thể đối xử như thế với Phương gia tỷ tỷ, chỉ sợ sau này cũng sẽ đối xử như vậy với dân phụ. Dân phụ thực sự không muốn tiếp tục sống cùng hắn nữa.”
Kỳ Liệt cười như không cười, nhìn về phía Trần Binh với hốc mắt đỏ ngầu tựa như muốn nứt ra, rồi nói với Phan thị: “Về hòa ly chi sự, chỉ cần hai bên các ngươi đồng ý, bản quan tự nhiên không có ý kiến. Có điều các ngươi vẫn còn hai đứa hài tử, chuyện này...”
"Ta đồng ý cha mẹ hòa ly, ta tuổi tác còn nhỏ, sẽ đi theo nương." Trần Thu mở miệng trước tiên, nàng được xem là người phản ứng nhanh nhất trong số họ. Lời nói kia của Kỳ Liệt khiến nàng ý thức được cha mình đã bị liên lụy vào trọng tội mưu phản. Tội lớn như vậy, nàng là nữ nhi chắc chắn sẽ bị liên lụy. Nàng không muốn bị chặt đầu, không muốn chết.
Trần Binh không dám tin, giận dữ nói: “Ngươi cái đứa bất hiếu nữ này, hảo, hảo! Sau này ngươi không còn là nữ nhi của Trần gia ta, Trần gia chúng ta về sau chỉ có ca ca của ngươi là nhi tử thôi.”
Ai ngờ tiếng hắn vừa dứt, Trần Hà ở ngoài cửa cũng bước vào, đột nhiên quỳ rạp xuống đất: “Đại nhân, ta không có quan hệ gì với Trần gia, chúng ta căn bản không phải là nhi nữ của Trần Binh.” Cho nên, tội của Trần Binh phạm phải, không hề liên quan gì tới hắn cả.
( Hết chương này )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận