Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 853: Ta liền là Lộ gia người (length: 3852)

Thư Dư sờ sờ cằm, nghe nàng nói vậy, mình hình như quả thật tội ác tày trời.
Đại Nha tức giận vô cùng, tiến lên muốn cùng nàng lý luận, bị Thư Dư một tay giữ lại.
Chu Xảo cũng cau mày, nhẫn nại nói với người phụ nữ kia, "Nhị thẩm, những chuyện này đều là lời đồn thổi bên ngoài, dì đừng nghe gió thổi thành bão được không? Đại Ngưu có nói với con, bà ngoại A Dư muốn bán Đại Hổ Tam Nha, cô ấy mới cầm rìu đến cửa, nhưng cô ấy cũng chỉ là dọa bọn họ một chút thôi, ông cậu cô ấy đúng là bị lão gia nhà họ Vu sai người đánh gãy chân. Còn có Đại Nha, cô ấy là..."
Người phụ nữ lại không định nghe nàng giải thích, vội vàng xua tay, "Con thật là bị Đại Ngưu bỏ bùa mê thuốc lú, nó nói gì con cũng tin. Ta là nhị thẩm của con, chẳng lẽ ta còn hại con hay sao? Mẹ con mất rồi, cha con không hiểu chuyện này, cũng chỉ có nhị thẩm lo cho con, con còn, còn không biết nặng nhẹ. Ta nói cho con biết, hiện tại lẽ phải thuộc về con, con cứ nói với Đại Ngưu, hoặc là, nó cùng nhà nhị thúc nó đoạn tuyệt quan hệ, hoặc là ly hôn với con, bọn họ không có lý, còn phải bồi thường cho con."
"Không thể nào!" Chu Xảo tức giận, "Nhị thẩm dì về đi, con bận lắm, không tiễn dì nữa."
"Con bận chỗ nào, con xem trong này, một khách hàng cũng không có. Từ khi chuyện con bé thứ hai bị lưu đày truyền ra, cửa hàng con liền không có生意."
"Ai nói không có sinh ý?" Đột nhiên một giọng nói vang lên sau lưng.
Người phụ nữ quay đầu lại, mới phát hiện sau lưng đang đứng hai cô gái trẻ. Vừa rồi mình nói hăng quá, thế mà không để ý.
Sắc mặt Chu Xảo cũng thay đổi, cô vừa rồi đứng trong quầy, bị nhị thẩm che khuất tầm mắt, cũng không để ý có khách đến.
Cũng không biết cô gái này nghe được bao nhiêu, mong là đừng hiểu lầm.
Cô vội vàng ra khỏi quầy, nói với Thư Dư và Đại Nha, "Hai cô đến mua quần áo sao? Mời vào xem, quần áo cửa hàng chúng tôi rất mới lạ, giá cả cũng phải chăng. Hai cô xinh đẹp như vậy, mặc gì cũng đẹp."
Thư Dư và Đại Nha bước vào cửa, lại không đi theo Chu Xảo vào trong mà nhìn người phụ nữ bên cạnh, cười một tiếng, "Dì định nói xấu sau lưng cho sướng miệng hả?"
Người phụ nữ ngẩn người, lập tức hiểu ra những lời vừa rồi của mình bị nghe thấy, liền thẹn quá hóa giận, "Cô là ai, nghe lén còn trơ trẽn, giống ma đứng sau lưng, không biết định làm chuyện mờ ám gì."
Sắc mặt Chu Xảo thay đổi, "Nhị thẩm!"
Người phụ nữ hừ lạnh, "Sao? Tôi nói sai à? Nhà mình nói chuyện nhà mình, cần người ngoài xen vào sao?"
"Chuyện nhà mình?" Thư Dư cười nhạo, "Dì quản chuyện nhà họ Lộ, mà tôi là người nhà họ Lộ, sao lại không liên quan đến tôi?"
Người phụ nữ và Chu Xảo đều giật mình, "Cô, cô nói cô là người nhà họ Lộ? Cô là người nào nhà họ Lộ, tôi sao chưa gặp cô bao giờ?"
"Trùng hợp làm sao, tôi chính là con bé thứ hai nhà Lộ Nhị Bách bị lưu đày ngàn dặm mà dì nói xấu đấy. Dì nói xấu sau lưng tôi đã đời chưa?"
Người phụ nữ trợn mắt nhìn, không dám tin nhìn cô, "Cô nói cô là ai?"
"Đây là em gái tôi, A Dư, tôi là Đại Nha, cha tôi là Lộ Nhị Bách, anh họ tôi là Lộ Đại Ngưu, rõ chưa?" Đại Nha tiến lên một bước, trừng mắt nhìn người phụ nữ.
Người phụ nữ kinh ngạc, "Cô, các cô..." Bà ta chỉ tay, "Cô không phải bị lưu đày sao?"
(Hết chương)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận