Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 322: Ngày thứ nhất bắt đầu làm việc (length: 3863)

Đến chạng vạng tối, Lộ Nhị Bách và Lộ Tam Trúc đều trở về, tự nhiên cũng nghe nói sự tình của Lộ Tứ Hạnh.
Lộ Tam Trúc vốn dĩ ngày đầu tiên đi làm, trở về đã nghĩ kêu mệt, kêu đói, kêu đau chân, mượn cơ hội này để nhà nhị ca cho mượn xe la, để hắn ngày mai đi vườn đào không cần phải đi bộ. Ai ngờ trong nhà lại xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, làm hắn lập tức không có tâm tư giả bộ đáng thương nữa.
Lộ Nhị Bách càng thêm tức giận đập mạnh xuống bàn, đối với việc không thể kịp thời tìm được Viên Sơn Xuyên vô cùng bực bội.
Lão thái thái thở dài một hơi, "Thôi được, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện này rồi cũng có ngày giải quyết. Đều bận rộn cả ngày cũng mệt mỏi rồi, ta đi nấu chút cơm, ăn xong sớm nghỉ ngơi."
Mọi người lúc này mới động tay chân, Lộ Đại Tùng và Đại Ngưu đã tranh thủ lúc cửa thành chưa đóng để trở về.
Đợi ăn cơm nước xong xuôi, lão thái thái mới nhớ tới việc Lộ Tam Trúc ngày đầu tiên đi làm, quan tâm hỏi một câu, "Hôm nay cảm thấy thế nào?"
"Hôm nay cũng không có gì." Lộ Tam Trúc nói, "Chỉ là quản sự nói với ta muốn làm những chuyện đó, dẫn ta đi dạo một vòng trong vườn đào, làm quen một vài người làm công việc ở đó. Sau đó thì phải nhớ kỹ một số quy tắc, khuôn phép quá nhiều, ta nhớ đến đau đầu. Quản sự nói, ngày mai còn phải nhớ tiếp, toàn là những thứ không xong, không hiểu."
Đối với một kẻ lưu manh không chịu làm ăn đàng hoàng mà nói, nhớ những thứ này thật sự quá khó khăn với hắn.
Lão thái thái lại đưa tay vỗ hắn một cái, "Người ta cho ngươi cơ hội này, ngươi phải nắm chắc cho kỹ, đừng có mà không biết tốt xấu. Nếu ngươi không muốn làm, đem việc này nhường lại đi, có khối người muốn làm đấy."
Lộ Tam Trúc biết nương hắn hôm nay tâm tình không tốt, không dám chọc giận bà, cúi đầu nhỏ giọng nói, "Ta cũng không có nói không làm mà, chẳng qua chỉ là than vãn hai câu thôi mà?"
"Ngươi than vãn trước mặt chúng ta thì coi như, ở bên ngoài đừng có hé răng ra. Có việc để làm thì phải làm cho tốt, đừng có đi làm mấy chuyện trái pháp luật, có biết không hả?"
Lão thái thái cũng là bị chuyện của Viên Sơn Xuyên dọa cho phát sợ, một người phạm sai lầm, liên lụy cả vợ con và người già.
Cũng may nhà bọn họ có A Dư ở đây, nếu không thì không biết sẽ có hậu quả gì. Cũng may Hướng đại nhân là một quan tốt, nếu mà gặp phải mấy tên cẩu quan hồ đồ trước kia, chỉ sợ ngay cả hai đứa trẻ cũng không tha.
Lộ Tam Trúc lập tức gật đầu, "Ta đảm bảo sẽ làm việc đàng hoàng."
Lão thái thái lại nói thêm mấy câu, trong số mấy người con của bà, người mà bà không yên tâm nhất chính là thằng ba này.
Lộ Tam Trúc suýt chút nữa không chịu nổi, trước đây mỗi lần nương hắn nhắc tới, hắn cơ bản là cứ thấy bà vừa mở miệng là đã vặn đầu bỏ chạy. Nhưng bây giờ... hắn không dám.
Khó khăn lắm lão thái thái mới nói cho thỏa, Lộ Tam Trúc vội vàng đưa vợ con về bên Y Nhân các ngủ.
Một nhà họ vừa đi, Lộ gia mới xem như yên tĩnh trở lại.
Nguyễn thị dẫn Tam Nha và Tiểu Chân đi tắm rửa, rồi bảo các nàng đi ngủ sớm.
Lộ gia vốn có ba gian phòng, vợ chồng Lộ Nhị Bách ở gian đông sương lớn nhất với hai đứa con sinh đôi, lão thái thái cùng Đại Nha ở gian tây sương nhỏ hơn một chút, Thư Dư một mình ở gian phòng nhỏ vốn dùng làm thư phòng.
Bây giờ trong nhà có thêm hai đứa nhỏ, Đại Nha và Thư Dư đều không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con.
Toàn Toàn còn quá nhỏ, chỉ có thể giao cho Nguyễn thị.
Tiểu Chân lại sợ hãi cả một ngày, lão thái thái không yên lòng, bèn mang cô bé đi ngủ cùng.
Gian đông sương nhường cho bốn người họ ở, Lộ Nhị Bách đưa Đại Hổ về phòng làm việc, ba chị em Đại Nha, Tam Nha và Thư Dư thì nghỉ ở gian tây sương.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận