Đại Mộng Chủ

Chương 2064: Dao động

Trong chốc lát, bên trong hư không tuôn trào huyễn lực cường đại, dọc theo không gian pháp tắc xung quanh, thâm nhập vào thể nội Địa Dũng phu nhân.

Cỗ huyễn lực mạnh mẽ vô cùng, dễ dàng đánh tan hộ thể linh quang của Địa Dũng phu nhân.

Thức hải nàng chập chờn, cảnh vật xung quanh hiển hiện vô số huyễn tượng, giống như bản thân ngã vào thế giới của loài hoa, khắp nơi màu sắc sặc sỡ, hương hoa thanh lương, khiến cho người phải đắm chìm.

"Đây chính là tồn tại Thiên Tôn…" Địa Dũng phu nhân kinh sợ, vội vàng giải trừ không gian pháp tắc màu vàng, lách mình bay ngược lại.

Mê Tô không đuổi theo, trong tay áo lần nữa bắn xuất tia sáng màu trắng, quấn lấy thân thể ba người Đồ Sơn Đồng, kéo lại trước người.

Ba người còn mê man, nhưng pháp lực lưu động, trạng thái thần hồn bình ổn, không nhận tổn thương quá lớn.

Mê Tô nhẹ nhàng thở dài, đang muốn thi pháp cứu tỉnh ba người, hư không sau lưng nàng đột nhiên nứt mở, thân ảnh Thất Sát từ đó hiển hiện, Hình Thiên Nghịch mang một dải tàn ảnh, đâm đến đầu của nàng.

Đại quân liên minh gần đó và cao thủ Vô Để Động cũng tế xuất pháp bảo, mấy chục đạo bảo quang cường đại xé rách hư không, đánh đến Mê Tô.

Mê Tô cười lạnh, tồn tại Thiên Tôn cao cao tại thượng, chỉ cần dựa vào nhiều người thì có thể đối phó hay sao?

Trên người nàng chớp động bạch quang, ngàn vạn sợi tơ lần nữa bắn đi, cuốn lấy Thất Sát và đám người pháp bảo đang đánh tới.

Đám người Thất Sát không thể động đậy, những pháp bảo kia cũng bị tơ trắng giam cầm linh lực "Keng" "Keng" Rơi xuống mặt đất.

Vào thời khắc này, cánh tay Đồ Sơn Đồng bỗng nhiên nhấc lên, một đạo tinh mang màu vàng từ trong tay áo bắn đi, lóe lên đánh vào ngực Mê Tô.

Nơi bị kim tinh đánh trúng lập tức hoá đá, nhanh chóng khuếch tán, những nơi đi qua huyết nhục pháp lực, đều hóa đá.

Mê Tô vừa sợ vừa giận, bàn tay nhẹ chuyển, phóng xuất vô số tia sáng màu trắng, một nửa cuốn lấy ba người Đồ Sơn Đồng, phong cấm hành động của ba người, một nửa khác thì phong cấm những nơi bị hoá đá, tốc độ kim tinh khuếch tán chậm lại đi nhiều.

Biển hoa màu trắng đồng thời bay vụt quay về, cấp tốc vây quanh thân thể Mê Tô, ngăn cách hết thảy công kích từ bên ngoài đến.

Làm xong những thứ này, Mê Tô thở phào nhẹ nhõm, thi pháp hóa giải lồng ngực bị hóa đá.

Nhưng mà, một mảnh thanh quang đột nhiên xuất hiện dưới chân nàng, vô số khối hình vuông màu xanh chớp động trong đó, hình thành Cửu Cung Đồ, biển hoa màu trắng vậy mà không thể ngăn cản mảy may.

"Đây là…" Mê Tô kinh hãi, hai tay vừa nhấc đang muốn thi pháp, Cửu Cung Đồ màu xanh cấp tốc chuyển động, trong thức hải của nàng vậy mà cũng xuất hiện một bộ Cửu Cung Đồ, nhanh chóng chuyển động, lan toả một cỗ ý niệm.

Cỗ ý niệm này không phải thủ đoạn công kích thần hồn, ngược lại tràn ngập thiên cơ vận chuyển huyền ảo, khiến người nhịn không được nhìn kỹ, suy nghĩ thi pháp của Mê Tô bị đánh gãy.

Một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, xuyên thấu biển hoa màu trắng, đánh lên trên người Mê Tô.

Đôi mắt Mê Tô trừng lớn, trên thân nàng đột nhiên bộc phát pháp tắc thời gian cường đại, toàn bộ thân thể ngay cả không gian xung quanh chợt ngưng đọng, chính Viên Thiên Cương đã thi triển thần thông Ngưng Đọng Thời Gian.

Thân ảnh Viên Thiên Cương từ trên trời giáng xuống, trong tay cầm một khay ngọc đang xoay tròn, Hồng Hoang Thiên Cơ Bàn không ngừng hô ứng Cửu Cung Đồ, hiển nhiên Hồng Hoang Thiên Cơ Bàn đang dẫn phát Cửu Cung Đồ.

Theo sát thân ảnh Viên Thiên Cương rơi xuống, còn có một không gian pháp tắc màu xanh không lớn, bao phủ Mê Tô vào trong đó.

Tiếng vang ầm ầm từ trong không gian pháp tắc truyền đến, hư không phụ cận run rẩy kịch liệt, biển hoa màu trắng nhanh chóng tán loạn.

Mấy hơi thở sau, động tĩnh tiêu hết, không gian pháp tắc màu xanh lóe lên tiêu tán.

Thân ảnh Viên Thiên Cương hiển hiện, y phục tổn hại nhiều chỗ, máu tươi nhuộm đỏ nửa người, nhìn hơi chật vật.

Nhưng Mê Tô nằm ngang giữa không trung, chỗ mi tâm thêm một lỗ máu lớn, đã không có khí tức, ba người Đồ Sơn Đồng cũng không thấy tăm hơi.

trên thi thể Mê Tô đột nhiên hiện một tầng ma văn màu đen, sau đó hóa thành lân quang chui vào trong hư không, bên trong lân quang bao phủ lấy hai đạo bạch quang, tản mát pháp tắc huyễn lực và pháp tắc tơ trắng.

Ánh mắt Viên Thiên Cương kinh ngạc, phất tay muốn thu lấy lân quang, nhưng tốc độ lân quang cực nhanh, cuối cùng chậm một bước.

Biển hoa màu trắng hoàn toàn tán loạn, tia sáng màu trắng cấp tốc biến mất, đám người Thất Sát khôi phục hành động, đồng loạt cảm tạ Viên Thiên Cương.

"Tị Xà tôn giả!" Viên Tổ, Lục Nhĩ Mỹ Hầu và các ma tôn khác nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nhất thời biến đổi.

Mặc dù ma tộc hao tổn không ít nhân thủ, nhưng ma vật phổ thông như bọn chúng không đáng nhắc đến, chết ít hay chết nhiều không ảnh hưởng đại cục.

Chuyện Mê Tô vẫn lạc lại khác, nàng đứng trong hàng ngũ mười hai ma tôn, hơn nữa tu vi của nàng đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, nàng vẫn lạc khiến cho lòng tin thủ thắng của mấy vị ma tôn bắt đầu dao động.

Dẫn đến biến số cục diện như hiện tại, chính do Thẩm Lạc chứ không ai khác, nếu không phải hắn dây dư đối chiến Xi Vưu, cho dù cao thủ đại quân liên minh không bị chém giết, cũng khẳng định thụ trọng thương, bọn họ không cần phải khổ chiến như vậy.

Bên ngoài thân Viên Thiên Cương chớp động lục quang, vết thương trên người nhanh chóng khép lại, bấm niệm pháp quyết điểm Hồng Hoang Thiên Cơ Bàn.

Cửu Cung Đồ màu xanh nhanh chóng khuếch tán, trong khoảnh khắc bao phủ toàn bộ thành Trường An và tám ngọn núi xung quanh.

Viên Tổ và tám vị ma tôn cũng bị quang mang Cửu Cung Đồ bao lấy, ý niệm Thiên Cơ huyền diệu xâm nhập thức hải tám người, hộ thể quang mang không thể ngăn cản mảy may.

Hồng Hoang Thiên Cơ Bàn loại pháp bảo đo lường tính toán Thiên Cơ, Cửu Cung Đồ này có tên Hà Đồ Lạc Thư, do thiên cơ lực hình thành, không giống linh khí hoặc hồn lực bình thường, linh quang hộ thể của Mê Tô và đám người Viên Tổ không cách nào ngăn cản.

Lúc này thức hải tám vị ma tôn chập chờn, động tác đồng loạt dừng lại.

Trấn Nguyên Tử thấy vậy vui mừng, tay phải vỗ xuống, Địa Thư bên dưới hóa thành một đạo kim quang chui vào Hậu Thổ Vạn Tướng Trận trên mặt đất.

Rầm rầm rầm!

Mấy chục đạo kim quang hình dạng cự long từ trong đại trận bắn lên, quấn lấy thân thể tám vị ma tôn, lôi kéo đám người Viên Tổ xuống dưới.

Tu vi đám người Viên Tổ cao thâm, lập tức thoát khỏi ý niệm huyền ảo quấy nhiễu, khôi phục tỉnh táo, nhưng bọn họ đã rơi vào trong Hậu Thổ Vạn Tướng Trận.

Lực lượng toàn bộ đại trận, lực lượng cấm chế trên tám ngọn cự phong, thời khắc này tụ tập đến xung quanh đám người Viên Tổ, những cự long màu vàng quấn quanh thân thể tám người, chính do uy lực Hậu Thổ Vạn Tướng Trận kết tinh biến thành, tính bền dẻo cực lớn, tám người nhất thời khó thoát thân.

Tay chân Khổng Tuyên bị đại trận giam cầm, không thể động đậy, há mồm phun một cái.

Một đạo hoàng quang loé lên bắn đi, đánh lên trên đại trận, phá huỷ trận văn, linh quang nơi đó nhanh chóng ảm đạm.

Nhưng mà Hậu Thổ Vạn Tướng Trận đã quán thông hai cửa vào Thần Ma Tỉnh, linh lực liên tục không ngừng cung cấp đến, khiến cho linh quang trận văn trong nháy mắt khôi phục như lúc ban đầu.

"Hậu Thổ Vạn Tướng Trận không thể cầm chân bọn chúng lâu, nhanh bày trận!" Viên Thiên Cương hét lớn, phất tay áo tế xuất trận đồ màu vàng óng, mấy người theo sát rơi vào trong trận đồ Huyền Hoàng Vô Cực Trận.

Trấn Nguyên Tử, Phật Tổ Như Lai, Hạo Thiên Thượng Đế nhanh chóng bay vào trong trận đồ, thôi động Huyền Hoàng Vô Cực Trận.

Vô số xiềng xích màu vàng từ trong đại trận bắn đi, quấn quanh thân thể đám người Viên Tổ.

Tám người vốn bị Hậu Thổ Vạn Tướng trận giam cầm, hiện tại tăng thêm Huyền Hoàng Vô Cực Trận, càng không thể động đậy, ma khí trong cơ thế cũng bị phong cấm hơn phân nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận