Đại Mộng Chủ

Chương 1835: Mục đích riêng

"Không tra rõ việc Ma tộc muốn làm, ta thật sự khó yên tâm, bất quá cũng không thể mạo hiểm tính mệnh của mọi người, nếu sau có nguy hiểm không cách ứng đối, chúng ta sẽ rút lui." Thẩm Lạc do dự một chút, nói.

Nguyên Khâu thì cũng thôi đi, bây giờ Nhiếp Thải Châu cũng trong đội ngũ, Thẩm Lạc không thể không thận trọng hành động.

"Ta có nghi vấn, Bắc Minh Côn… Nghe danh tự này có thể biết, nó hẳn sinh sống trong khu vực Bắc Minh, sao lại đi đến Đông Hải Uyên?" Nhiếp Thải Châu nghi ngờ nói.

"Trong truyền thuyết, mỗi hơn vạn năm Bắc Minh Côn sẽ thoát thai hoán cốt một lần, trong quá trình này cần thiên địa nguyên khí cực kỳ to lớn bổ sung tiêu hao, cho nên nó sở dĩ nó đến đây, hơn phân nửa cũng bởi cướp đoạt bản nguyên của Đông Hải, để hoàn thành thuế biến." Ngao Hoằng đáp.

"Nếu như vậy, Đông Hải chẳng phải sẽ bị đoạt đi linh khí, nhất định nguyên khí đại thương." Thẩm Lạc nhướng mày, hỏi.

"Chưa ai từng gặp Bắc Minh Côn thoát thai hoán cốt, Đông Hải đại thương nguyên khí không nói, chỉ sợ nó như một hang động không đáy, thôn phệ khô kiệt toàn bộ linh mạch Đông Hải, nước biển vô nguyên, sinh linh trong nước phải chết hơn phân nửa, phần còn lại bất quá kéo dài chút hơi tàn, chờ ngày tiêu vong cùng Đông Hải." Ngao Hoằng tiếp tục nói.

"Nghiêm trọng như vậy?" Thẩm Lạc khó tin nói.

"Trong quá trình thuế biến của Bắc Minh Côn, cần phải duy trì một tiểu thế giới không sụp đổ, việc này cần bao nhiêu thiên địa linh khí, ngươi ngẫm lại xem? Đương nhiên, cũng có khả năng không nghiêm trọng như ta nói, cũng mặc kệ thế nào, Đông Hải lần này khó tránh khỏi một trận hạo kiếp." Ngao Hoằng lắc đầu thở dài.

"Bất kể thế nào, chúng ta cũng phải tra xét một lần." Thẩm Lạc trầm ngâm nói.

Nói xong, đám người tiếp tục lặn xuống, thăm dò càng sâu xuống đáy biển.

… …

Cùng lúc đó, bên ngoài thành trì "Đại Cừ", vẫn giao chiến hỗn loạn như cũ.

Bất quá, Vạn Yêu Minh người đông thế mạnh, vẫn cứng rắn chống đỡ yêu vật và âm hồn quỷ vật công kích, đám người Bạch Xuyên thì đã thuận lợi đi đến phụ cận toà kiến trúc cao lớn như cung điện kia.

Khối Bắc Minh Cự Lân trong tay Tử Tiên Sinh đang mãnh liệt hô ứng cửa vào thông đạo không gian.

"Có phải chỗ này không?" Bạch Xuyên hỏi.

"Bắc Minh Cự Lân liên kết cảm ứng bản thể Bắc Minh Côn, hẳn sẽ không sai." Tử Tiên Sinh gật đầu.

"Đi vào xem." Bạch Xuyên nhìn thoáng qua thuộc hạ, phân phó.

Thoại âm của gã vừa dứt, đám người lại không hề động thân.

Không cần Bạch Xuyên mở miệng lần nữa, Kim Tiễn đã cười hắc hắc, đưa tay bắt lấy một yêu vật Đại Thừa kỳ, ném vào trong thông đạo không gian.

Thông đạo không giang chợt lóe hào quang màu trắng, thân ảnh yêu vật kia biến mất trong đó, cũng không xuất hiện cảnh tượng thân thể bị lực lượng không gian xoắn nát.

Bạch Xuyên cũng không nói, mà hướng Tử Tiên Sinh khẽ gật đầu.

Thần sắc Tử Tiên Sinh không biến hóa chút nào, nhưng trong lòng thì thầm mắng một tiếng, bước trước một bước, trực tiếp bước vào bên trong bạch sắc quang mang kia, thân ảnh cũng biến mất không thấy.

Sau đó, Bạch Xuyên dẫn đầu chúng yêu theo sau, tiến nhập vào trong thông đạo không gian.

Chỉ chốc lát, tất cả bọn chúng xuất hiện trên một hải vực nồng đậm thủy linh khí, bốn phía u ám, tâm tình mọi người lại hết sức kích động.

Bạch Xuyên đảo mắt một vòng, phát hiện nhân số tiến vào, cũng chỉ còn lại mấy trăm, bất quá bọn chúng không ai không phải tâm phúc chiến tướng của Vạn Yêu Minh, tận tâm trung thành với gã.

"Tử Tiên Sinh, thế nào, chúng ta có không đi sai không?" Bạch Xuyên hỏi.

"Sẽ không sai, các ngươi nhìn xem, khối Bắc Minh Cự Lân phản ứng mãnh liệt như thế, bản thể Bắc Minh Côn tất nhiên ở nơi đây, hải vực này cũng nhất định Đông Hải Uyên chân chính." Tử Tiên Sinh nói.

"Trong truyền thuyết, dị thú Thượng Cổ Hồng Hoang Bắc Minh Côn, thần thông quảng đại, coi như lúc này nó đang thoát thai hoán cốt, chúng ta thật có thể đối phó?" Hữu Hùng Khôn chần chừ nói.

"Chỉ cần các ngươi nghe theo phân phó của ta, không làm nên sai lầm, thì chắc chắn có thể đắc thủ. Đến lúc đó, tất cả các ngươi, có thể thu nạp bản mệnh nguyên khí bàng bạc như biển của Bắc Minh Côn, tu vi có thể tiến nhanh. Về phần ba vị minh chủ, một lần hành động cũng có thể đột phá cảnh giới Thiên Tôn, không phải hoàn toàn không có khả năng." Tử Tiên Sinh cười nói.

Nghe lời ấy, mọi người không khỏi kích động.

"Trách không được minh chủ đại nhân nói, chỉ cần lần này thành công, Vạn Yêu Minh chúng ta có thể trở thành tồn tại mà Thiên Đình cũng không dám khinh thị." Hữu Hùng Khôn nhịn không được nói.

"Vậy cầu chúc minh chủ đại nhân thuận lợi đột phát Thiên Tôn." Kim Tiễn lập tức nói.

Chúng yêu nghe vậy, cũng đồng loạt phụ họa.

"Minh chủ, chúng ta nên gấp rút tốc độ, dù sao còn có người đang đi trước chúng ta, không thể cho bọn hắn nhanh chân chiếm được tiên cơ." Tử Tiên Sinh nói.

"Không sai, tiếp tục xuất phát." Bạch Xuyên hăng hái, cùng đám người một đường truy kích xuống đáy biển.

… …

Sau khi trăm người xuất phát, cũng không lâu lắm, một đám mây trắng từ trong hư không đột nhiên nổi lên, xung quanh đám mây trắng bao phủ bởi một màn sáng, cũng bay xuống đáy biển.

Lại qua thêm một chén trà, trên hư không nơi đây lại xuất hiện một đám mây đen, đồng dạng hướng đáy biển mà đi.

Nhưng không một kẽ nào phát hiện, cách ngoài trăm trượng, có một Thiên Ma Nhãn đang chậm rãi khép kín.

… …

Chỗ sâu đáy biển Đông Hải Uyên.

Đám người Thẩm Lạc đang tu chỉnh, hắn chậm rãi mở hai mắt, lông mày hơi nhíu lại.

"Đã tìm được." Thẩm Lạc trầm ngâm nói.

"Tìm được cái gì?" Ngao Hoằng kinh ngạc hỏi.

Những người Ngao Hoằng không hiểu, đồng loạt nghi hoặc nhìn hắn.

"Lúc trước có chút cảm giác khác thường, ta luôn tìm kiếm Ma tộc nhưng lại không thấy tung tích của chúng, có khả năng bọn chúng xuất phát sau chúng ta, vì vậy khi chúng ta tiến vào trong biển, ta đã gieo xuống một Thiên Ma Nhãn, quả nhiên đã tìm được tên Ma tộc kia." Thẩm Lạc nói.

"Ma tộc đi phía sau chúng ta?" Thần sắc Ngao Hoằng khẽ biến, hỏi.

"Nhìn cũng không giống, không biết vì sao, tên Ma tộc kia lại đi cùng Vạn Yêu Minh." Thẩm Lạc nói.

Nhiếp Thải Châu hơi chần chừ, truyền âm dò hỏi: "Mã Tú Tú cũng đến sao?"

"Không nhìn thấy, chỉ thấy được tên Ma tộc lùn kia." Thẩm Lạc trả lời.

"Có lẽ phía sau Vạn Yêu Minh, được Ma tộc nâng đỡ." Ngao Hoằng phân tích.

Thẩm Lạc nghe vậy, trầm mặc một lát, tiếp tục nói: "Tình huống còn phiền toái hơn, theo sau bọn chúng, còn có một đám mây trắng và một đám mây đen, ta không cách nào thấy rõ tình trạng trong đó."

"Còn có gia hỏa ẩn tàng?" Ngao Hoằng cũng không nhịn được chần chừ.

"Thẩm đạo hữu, ta thấy lần này các ngươi đến đây, không khỏi có chút qua loa." Kính Yêu cười khổ, thì thào nói.

Nghe vậy, sắc mặt Nguyên Khâu càng thêm khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận