Đại Mộng Chủ

Chương 1651: Ruồng bỏ

"Dừng tay!"

Ba người Vu La tưởng Thẩm Lạc muốn hủy đi huyết sắc trảo thứ, mặc dù huyết sắc trảo thứ sẽ không dễ bị tổn hại như thế, nhưng Phiên Thiên Ấn tản ra khí tức thực sự dọa người, ba người không hẹn mà tự mình thôi động pháp bảo.

Một cái trống trận đỏ sậm, một cây chiến kỳ xanh biếc, một khối như ý xích hồng bắn nhanh ra như điện, đánh về phía Phiên Thiên Ấn.

Thanh âm cười khằng khặc quái dị đột nhiên vang lên, một bóng người màu vàng trống rỗng xuất hiện bên cạnh Thẩm Lạc, lại là Thiên Sát Thi Vương, tay nó cầm một thanh bảo phiến màu vàng đất, chính là Vô Trần Phiến của Viêm Liệt, hung hăng vỗ về phía ba kiện pháp bảo.

Một cỗ phong bạo màu vàng gào thét tuôn ra, trong nháy mắt điên cuồng biến thành một đạo phong trụ to vài chục trượng, cuốn ba kiện pháp bảo vào trong đó.

Phong trụ có uy lực kinh người, khiến thiên địa biến sắc, lại có vô số phong nhận xen lẫn trong đó, hư không cũng rung động theo, ba kiện pháp bảo lập tức bị thổi ngã trái ngã phải, quay tròn theo phong trụ.

Phiên Thiên Ấn không bị ảnh hưởng, tiếp tục rơi xuống, hung hăng đánh vào trên lôi tráo màu vàng.

Ầm ầm!

Vòng bảo hộ màu vàng ầm vang bạo liệt, một cỗ ma khí huyết hồng như cuồng triều bộc phát ra, đánh cho Phiên Thiên Ấn, phong trụ bay ra ngoài, các loại pháp bảo như Cửu Lê Chiến Cổ bên trong cũng bay tứ tán.

Đoạn nhận màu vàng kia cũng bị đánh bay, cuồn cuộn vọt ra phía ngoài.

Truy Vân Trục Điện Ngoa trên chân Thẩm Lạc đại phóng lôi quang, cả người trong nháy mắt biến mất, sau một khắc xuất hiện bên cạnh đoạn nhận màu vàng, hai tay bắn ra một đạo kim quang, bao lại đoạn nhận.

Bọn Vu La, U Minh nhìn thấy mục tiêu Thẩm Lạc lại là đoạn nhận, đều sửng sốt một chút, sau đó mới kịp phản ứng, đều phóng tới huyết sắc trảo thứ, trong mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.

Thẩm Lạc không để ý đến những người khác, cầm đoạn nhận vào tay.

Đoạn nhận này vừa đến tay, Trảm Ma Tàn Kiếm trong đan điền hắn lập tức rung động kịch liệt, phát ra cộng minh mãnh liệt với đoạn nhận.

"Đoạn nhận này quả nhiên là một nửa còn lại của Trảm Ma Tàn Kiếm!" Thẩm Lạc mừng rỡ, há miệng phun ra một cỗ kim quang, nuốt đoạn nhận vào thể nội, xuất hiện ở trong đan điền.

Bất quá mười một chuôi Thuần Dương Kiếm lơ lửng quanh đoạn nhận, vây quanh bốn phương tám hướng nó, vật này nếu có bất luận cái gì không ổn, mười một chuôi Thuần Dương Kiếm sẽ đồng thời xuất kích, trấn áp đoạn nhận màu vàng này.

Trong đan điền, Trảm Ma Tàn Kiếm đại phóng kim quang, bay tới đoạn nhận.

Đoạn nhận cũng vọt tới Trảm Ma Tàn Kiếm, hai vật khanh một tiếng hợp lại làm một, chỗ đứt hoàn mỹ khớp lại, hóa thành một thanh thần kiếm hoàn chỉnh màu vàng.

Ầm.

Trảm Ma Thần Kiếm bỗng nhiên dâng lên kim quang chói mắt, một cỗ linh lực nóng rực tương tự Thuần Dương lực, nhưng so với Thuần Dương lực tinh thuần gấp trăm lần từ trong Trảm Ma Thần Kiếm bạo phát, nhanh chóng chảy xuôi một vòng quanh thể nội Thẩm Lạc.

Trong nguồn linh lực này ẩn chứa từng tia từng tia lôi điện màu vàng, chính là Hiên Viên Thần Lôi, mà cường đại gấp mấy lần trước đó, không còn là mảnh lôi ti không thể thấy, mà là hồ quang điện màu vàng mắt thường có thể thấy được.

Ma khí ký túc trong kinh mạch Thẩm Lạc dễ như trở bàn tay bị đánh tan hơn phân nửa, cả người hắn thoải mái hơn rất nhiều.

Cùng lúc đó, một cỗ tin tức khổng lồ dung nhập vào não hải Thẩm Lạc, lại là một môn công pháp, tên là Hoàng Đế Nội Kinh.

Công pháp này dị thường tinh diệu, không dưới Hoàng Đình Kinh, Xi Vưu Võ Quyết, mà công pháp này đường hoàng đại khí, chính là điển hình chính đạo.

Chỉ là Hoàng Đế Nội Kinh cũng không lấy lực lượng cường đại để xưng, ngược lại chuyên về khôi phục, nếu tu luyện công pháp này đại thành, có thể thành tựu một bộ thân thể bất tử.

"Công pháp tốt!" Thẩm Lạc tán thưởng một tiếng, nhưng không thử tu luyện.

Hiện tại trong đại điện còn đang tranh đấu, chuyện lĩnh hội công pháp vẫn chờ rời đi nơi này lại nói, hắn giương mắt nhìn lại phía trước.

Tranh đấu trong đại điện vẫn còn tiếp tục, tiểu tháp màu xám nơi đó, Nhiếp Thải Châu, Ám Ảnh Chiến Báo, Huyền Hỏa Thần Câu, còn có Xa Thanh Thiên vây quanh tiểu tháp tranh đấu không thôi.

Khai Minh Thiên Thú cũng bỏ Cẩm Tú, tham dự vào.

Xa Thanh Thiên và Ám Ảnh Chiến Báo, Huyền Hỏa Thần Câu cũng không liên thủ, ngược lại như cừu nhân gặp mặt chém giết nhau. Nhiếp Thải Châu và Khai Minh Thiên Thú thì hiệp trợ nhau, cũng không rơi vào hạ phong, khá thành thạo điêu luyện.

Mà nơi chỗ huyết sắc trảo thứ, sau khi lôi tráo màu vàng vỡ vụn, ba người Vu La, U Minh, Hồng Quật lao thẳng tới huyết sắc trảo thứ kia.

Trong ba người, cuối cùng lấy thực lực Vu La mạnh nhất, một tay lấy đi huyết sắc trảo thứ, sau đó nhoáng một cái xuất hiện bên ngoài vài chục trượng, ngửa đầu cuồng tiếu không thôi.

"Vu La đại nhân, Ma Tổ đại nhân nghiêm lệnh không tiếc hết thảy phải đoạt lại vật này, lập tức rời Thương Khung bí cảnh, thuộc hạ có thủ đoạn thoát ly nơi đây, chúng ta cùng rời đi đi." Ánh mắt U Minh hơi chớp động, mở miệng nói.

"Rời Thương Khung bí cảnh? Nơi đây chôn dấu vô số phần mộ Tiên Nhân, bảo vật vô số, bây giờ ta cầm tới bản mệnh Thánh khí do cốt nhục Xi Vưu biến thành, thực lực đại tiến, đang muốn lấy hết bảo vật nơi đây, ai nói cùng các ngươi rời đi nơi này." Vu La cười ha ha.

"Ngươi. . ." U Tuyền nghe vậy kinh hãi, kinh hoàng đến cực điểm quát lên chói tai.

Nhưng gã vừa nói ra một tiếng lập tức dừng lại, nhìn lại những người xung quanh, tựa hồ đang lo lắng cái gì.

"Bản mệnh Thánh khí?" Thẩm Lạc nghe Vu La nói, lại nhìn thấy phản ứng của U Tuyền, ánh mắt hơi động một chút.

Lúc này huyết sắc trảo thứ không còn cấm chế kim lôi che chắn, khí tức triệt để hiển hiện, ma khí ngập trời.

Loại trình độ ma khí này, hắn chỉ thấy ở huyết sắc cốt trượng trong Hắc Uyên Mê Quật, cùng huyết sắc cốt địch ở Đông Hải Long Cung, hẳn hai kiện Ma khí kia cũng là bản mệnh Thánh khí Xi Vưu?

Nhìn thần sắc biến hóa của U Tuyền, bản mệnh Thánh khí này tựa hồ có quan hệ trọng đại.

Thẩm Lạc lấy được Trảm Ma tàn nhận, vốn định quan sát một chút rồi tính, nếu huyết sắc trảo thứ này liên quan đến Xi Vưu, vậy không thể không quản.

"Vu La đại nhân, ngươi nói lời này là có ý định phản bội Ma Tổ đại nhân?" U Tuyền nghiêm nghị quát.

"Buồn cười, năm đó Trục Lộc đại chiến, Xi Vưu đã sớm từ bỏ ta, vì sao ta còn phải bán mạng cho hắn?" Vu La cười lạnh một tiếng, tay phải hiện lên hắc quang, mang huyết sắc trảo thứ lên tay.

Huyết quang trên trảo thứ như thủy triều rót vào thể nội Vu La, thân thể Vu La lập tức không ngừng run rẩy, ma khí thể nội bành trướng mắt thường có thể thấy được, khí tức phát ra bên ngoài cũng cấp tốc tăng cường.

Màu da ả dần dần chuyển thành huyết hồng, cả người đột nhiên nhanh chóng trở nên nhạt, tựa hồ sắp biến mất.

"Thẩm tiểu tử, mau ngăn cản Vu La, ả đang dùng ma khí bên trong huyết sắc trảo thứ thôi động Bất Tử Huyễn Linh Quyết để tu luyện, nếu để ả tu luyện công pháp này đến đại thành, tất cả mọi người ở đây không ai là đối thủ của ả!" Hỏa Linh Tử đột nhiên lên tiếng.

Thẩm Lạc nghe vậy hai chân lập tức lóe lên lôi điện màu tím, cả người hư không tiêu thất, sau một khắc xuất hiện cạnh Vu La, mười mấy thanh phi kiếm nổ bắn ra, hóa thành vô số kiếm khí chém về phía đối phương.

Nhưng tất cả kiếm khí đều xuyên qua thân Vu La, căn bản không tạo thành tổn thương chút nào.

U Tuyền và Hồng Quật cũng tế lên hai kiện Ma bảo là chiến kỳ màu vàng và như ý xích hồng, hàn quang xanh lục bát ngát cùng một mảnh ma hoả xích hồng đánh lên người Vu La, nhưng kết quả cũng giống Thẩm Lạc, từ trên thân Vu La xuyên qua, không có bất kỳ hiệu quả gì.

"Ha ha, không hổ là bản mệnh Thánh khí Xi Vưu, có thể làm cho Bất Tử Huyễn Linh Quyết tinh tiến đến tình trạng như thế, điểm công kích ấy của các ngươi ngay cả góc áo ta cũng không đụng tới!" Vu La cười ha ha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận