Đại Mộng Chủ

Chương 1819: Đồng hành

Thẩm Lạc hơi nhướng mày, đang muốn thôi động Minh Hồng Đao phá vỡ mặc ảnh, một cỗ nhiệt lực quỷ dị đột nhiên chui vào trong Minh Hồng Đao, chạy dọc theo ấn ký tâm thần trong thân đao, xâm nhập tiến vào não hải Thẩm Lạc.

Hết thảy phát sinh nhanh như thiểm điện, hắn căn bản không kịp ngăn cản, nhiệt lực quỷ dị đã xâm nhập vào trong đầu của hắn.

Thân thể Thẩm Lạc đột nhiên phát nhiệt không hiểu, trái tim nhảy lên kịch liệt, tựa hồ muốn nổ tung lên, trước mắt càng hiện ra đủ loại huyễn tượng ký ức, cả người phảng phất rơi vào ác mộng, muốn thanh tỉnh cũng không được.

"Tâm ma!" Hắn giật mình, vội vàng vận chuyển Bất Chu Trấn Thần Pháp ổn định tâm thần.

Bất Chu Trấn Thần Pháp có kỳ hiệu đối kháng huyễn thuật phổ thông công kích, nhưng đối phó tâm ma chỉ tạm được, cũng may lần này hắn tiến giai Thái Ất cảnh, lực lượng thần hồn lại tiến nhanh, năng lực ngăn cản tâm ma tăng cường rất nhiều, huyễn tượng tâm ma trước mắt rất nhanh biến mất, thân thể cũng khôi phục bình thường.

Chỉ là trải qua lần trì hoãn này, Kim Tiễn biến thành Kim Vân đã biến mất ở phương xa chân trời, đuổi theo đã không kịp.

"Hỏa đạo hữu, vừa rồi trong mặc ảnh kia truyền đến nhiệt lực quỷ dị, tựa hồ là Tâm Ma Đại Pháp." Thẩm Lạc cũng không truy cùng, thu hồi Huyền Hoàng Nhất Khí Côn và Minh Hồng Đao, nhìn hướng Kim Tiễn đi xa, truyền âm hỏi Hỏa Linh Tử.

"Sẽ không sai, đúng là Tâm Ma Đại Pháp, hẳn là do Long Nha và Thanh Thanh làm." Hỏa Linh Tử cười hắc hắc, tựa hồ rất là hưng phấn.

"Gặp lại hai người này, ngươi cao hứng sao?" Thẩm Lạc nghi hoặc hỏi.

"Thẩm tiểu tử ngươi thật sự là không có nhãn lực, hai người kia mặc dù không có gì, nhưng Tâm Ma Đại Pháp trong tay chúng lại là đồ tốt. Tâm Ma Đại Pháp của Ma tộc vô cùng ảo diệu, thi triển tâm ma lại có thể khắc chế thần thông tâm ma, nếu có được, ngày sau ngươi tiến giai Thiên Tôn cảnh rất có ích lợi." Hỏa Linh Tử nói.

"Tâm Ma Đại Pháp giúp ích tiến giai Thiên Tôn cảnh?" Thẩm Lạc nhíu mày hỏi.

"Tất nhiên! Tiến giai Thiên Tôn cảnh tuy không bị lôi kiếp tẩy lễ, lại chịu tâm kiếp, trong tâm kiếp có Tâm Ma kiếp có độ khó nhất, từ xưa đến nay không biết bao nhiêu tu sĩ bị nan quan này ngăn trở, không thể đặt chân vào Thiên Tôn cảnh. Viên Thiên Cương kia ngày đó đột phá Thiên Tôn cảnh, là thi triển Linh Bảo cản tam tai, nguyên lý chính là khắc tâm ma vào trong Linh Bảo cường đại, dựa vào Linh Bảo cản tam tai, tạm thời chém mất tâm ma thể nội, thừa cơ đột phá Thiên Tôn cảnh." Hỏa Linh Tử nói.

Thẩm Lạc nghe được kiến thức tăng nhiều, thầm khen Hỏa Linh Tử uyên bác, thực sự chính mình không bằng.

Chỉ là trong thế giới mộng cảnh hắn tiến giai Thiên Tôn cảnh, ngày đó cũng không cảm nhận được nhiều tâm ma quấy nhiễu, hẳn là trong thế giới mộng cảnh liên quan đến thân mình phụ Đạo Thể?

Còn có một khả năng chính là thế giới mộng cảnh đến từ ngàn năm trước, tại thế giới kia cơ hồ vô căn vô duyên, không có tâm ma quấy nhiễu cũng rất có khả năng.

"Nếu Linh Bảo cản tam tai có thể chống cự tâm ma, vậy cần gì mưu đồ Tâm Ma Đại Pháp, ta và Viên Thiên Cương quan hệ không tệ, nếu mở miệng đòi hỏi bí thuật này, hẳn lão sẽ không cự tuyệt, mà trên người của ta bảo vật rất nhiều, tuyệt đối đủ thi triển pháp này." Thẩm Lạc truyền âm nói.

"Linh Bảo cản tam tai mặc dù huyền diệu, lại là Quỷ Đạo, lừa bịp tâm ma bản thân mà thôi, thuộc về uống rượu độc giải khát. Mặc dù có thể may mắn vượt qua Thiên Tôn kiếp, ngày sau muốn tiến giai Đại Thiên Tôn cảnh, tâm ma sẽ càng mạnh hơn." Hỏa Linh Tử lắc đầu nói.

"Còn có lý do như vậy." Thẩm Lạc nhíu mày lại.

"Cho nên, lần này gặp lại Long Nha và Thanh Thanh, chính là cơ hội tốt khó có được, hai người này tu vi đều yếu ớt, lần sau gặp lại, nhất định phải đoạt được Tâm Ma Đại Pháp của bọn chúng, tuyệt đối không thể bỏ lỡ." Hỏa Linh Tử dặn dò.

"Ta sẽ cố gắng." Thẩm Lạc lẳng lặng nói.

Vào thời khắc này, tiếng reo hò trùng thiên từ phía dưới truyền đến, lại là đám người Đông Hải Long Cung thấy hắn làm trọng thương cường địch, sôi trào reo hò.

Ngao Hoằng, Nhiếp Thải Châu bay tới, sắc mặt Ngao Hoằng đã khôi phục, nhìn không còn trở ngại.

"Thẩm huynh, một đoạn thời gian không gặp, không ngờ thần thông của ngươi đã tinh tiến đến như thế, bội phục." Ngao Hoằng cảm thán nói.

"Ngao huynh quá khen, ngươi tiến giai Thái Ất căn cơ chưa vững, một thân thực lực không thể thi triển, nếu ổn định lại cảnh giới, Kim Tiễn kia sẽ không phải là địch thủ." Thẩm Lạc khẽ cười nói.

Ngao Hoằng lắc đầu, y vừa rồi xác thực không thi triển toàn bộ thực lực, nhưng thực lực Kim Tiễn cường đại, đã có thể thi triển thần thông pháp tắc, y dù triệt để đặt chân vào Thái Ất cảnh, cũng là bại nhiều thắng ít.

Cường địch mặc dù thối lui, nhưng Vạn Yêu minh uy hiếp lại không biến mất, Ngao Hoằng lập tức hạ lệnh tăng cường phòng ngự các nơi Đông Hải Long cung, nghiêm phòng Vạn Yêu minh đột kích.

Cấm chế các nơi Long cung đều kích phát, tầng tầng màn sáng rất nhanh bao phủ toàn bộ long cung, trong ngoài không biết bao nhiêu tầng cấm chế, nhìn vững như thành đồng.

Thẩm Lạc thấy cảnh này, khẽ gật đầu.

"Thẩm huynh, ta còn cần mấy ngày cũng cố cảnh giới, chuyện tìm kiếm Đông Hải uyên chỉ sợ phải trì hoãn mấy ngày." Ngao Hoằng xử lý xong những việc vặt này, nói với hai người Thẩm Lạc.

"Không sao, việc này không vội." Thẩm Lạc không thúc giục, cuối cùng lại đề điểm Ngao Hoằng một số chuyện cần chú ý lúc mới vào Thái Ất cảnh.

Ngao Hoằng bái tạ xong, tiếp tục đi bế quan tu luyện, Thẩm Lạc và Nhiếp Thải Châu cũng trở về biệt uyển Đông Hải bế quan.

Ba ngày nhoáng một cái đã qua, Ngao Hoằng đến chơi, khí cơ toàn thân đã thu liễm, hiển nhiên căn cơ đã triệt để vững chắc.

"Đông Hải Long Cung quả nhiên nội tình thâm hậu, ba ngày đã củng cố xong cảnh giới, bội phục." Thẩm Lạc hơi ngạc nhiên nói.

"Nào phải công tại hạ, đều nhờ vào Tổ Long hồn tương trợ thôi." Ngao Hoằng khẽ lắc đầu.

"Thẩm tiểu tử, ngươi giao một nửa Tổ Long Giác kia cho Ngao Hoằng, lẽ nào lại như vậy!" Mi tâm Ngao Hoằng loé lên hào quang, Tổ Long hồn hiển hiện ra, nhìn chằm chằm Thẩm Lạc, cả giận nói.

Hình thể Tổ Long hồn ngưng thực hơn nhiều so với trước, thân thể có dấu hiệu từ hư chuyển thực, hiển nhiên là do luyện hóa một nửa sừng rồng kia ra.

"Tổ Long các hạ đã được nửa cái sừng rồng, làm gì còn ham nửa cái khác." Thẩm Lạc cười nói.

Tổ Long hồn có chút kiêng kị Thẩm Lạc, mà giữa hai người đang có khế ước, nó hậm hực hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.

"Các hạ yêu cầu ta đã đáp ứng, hiện tại cũng nên nói cho ta biết Đông Hải uyên ở nơi nào đi?" Thẩm Lạc nói.

"Tự nhiên, ta và các ngươi cùng đi." Tổ Long hồn nói.

"Ngươi cũng muốn đi?" Thẩm Lạc nhíu mày lại.

"Đương nhiên, Đông Hải uyên quỷ dị khó lường, không có người dẫn đường, dù ta nói cho các ngươi phương vị, các ngươi cũng vào không được." Tổ Long hồn nói.

"Tổ Long tiền bối cùng đi, vậy thì tốt quá, chỉ là tiền bối muốn đi, Ngao Hoằng cũng cần đi chung một chỗ. Thế cuộc Đông Hải Long Cung chưa ổn, Ngao huynh ngươi có thể đi được không?" Trên mặt Thẩm Lạc vui mừng, sau đó nhìn về phía Ngao Hoằng.

"Ta đã phân phó Đông Hải Long Cung thu lại binh lực, cố thủ long cung, thời gian ngắn hẳn là không ngại. Mà chúng ta đi chuyến này còn trong phạm vi Đông Hải, long cung nếu có chuyện, ta lập tức chạy về, sẽ không chậm trễ." Ngao Hoằng nói.

Thẩm Lạc nghe vậy mới yên lòng lại.

"Đúng rồi, Tổ Long tiền bối, trước đó tại hạ hỏi thăm ngươi lai lịch Đông Hải uyên cùng Bắc Minh Cự Lân, ngươi chỉ nói Đông Hải uyên, còn Bắc Minh Cự Lân kia ngươi có biết là vật gì không?" Hắn nhớ tới một chuyện, hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận