Đại Mộng Chủ

Chương 1895: Chủ động xuất kích

Nhiếp Thải Châu vốn đã tế xuất Côn Luân Kính, đang muốn tiến lên tương trợ, nghe Thẩm Lạc nói vậy, hơi đứng ngẩn nơi đó.

Ánh mắt hai người chạm nhau, Nhiếp Thải Châu như có điều suy nghĩ, thu hồi Côn Luân Kính.

Thẩm Lạc mỉm cười, tiếp tục bước đến trước.

Đi chưa được mấy bước, pho tượng đại hán đứng vị trí đông bắc bỗng nhiên run lên, cũng hóa thành vật sống, mở rộng bước chân chạy như bay đến Thẩm Lạc, đại chùy trong tay đại phóng lục quang, hung hăng nện xuống đầu Thẩm Lạc.

Một cỗ cự lực vô hình ngập trời ầm vang nện xuống, những nơi đi qua hư không cũng vì đó rung động vặn vẹo, vậy mà không kém hơn Thẩm Lạc thi triển Huyền Hoàng Nhất Khí Côn.

Thẩm Lạc không nói hai lời, lật tay tế Huyền Hoàng Nhất Khí Côn, vẩy lên trên.

"Keng!"

Côn chùy đụng thẳng vào nhau, toàn bộ đại điện cũng vì đó rung lắc, hư không phụ cận càng kịch liệt rung động.

Thân thể Thẩm Lạc chấn động, nhịn không được lui về sau ba bước, đại hán cầm chùy cũng bị chấn động đến bay ngược lại.

Người này man lực dũng mãnh, toàn thân buông thả lục quang, vậy mà cũng vận chuyển Hoàng Đế Nội Kinh, không để ý tổn thương kinh mạch, cưỡng ép ổn định thân hình, nhanh như chớp lần nữa đánh tới Thẩm Lạc.

Đại chùy xanh biếc trong tay gã tăng vọt lục quang, thi triển một bộ chùy pháp dũng mãnh vô song, ầm ầm nện xuống.

Thẩm Lạc thi triển Bát Thiên Loạn Bổng, không thi triển bất luận thủ đoạn nào khác, cứng đối cứng đại chùy của đại hán.

"Ầm" "Ầm" "Ầm"

Tiếng nổ vang liên miên, thực lực đại hán tương xứng Thẩm Lạc, pháp bảo cũng không kém chút nào, mà tu vi Hoàng Đế Nội Kinh cực cao, chịu bất cứ thương tổn nào cũng có thể lập tức phục hồi như cũ, trong lúc nhất thời chiếm hết thượng phong.

Thẩm Lạc không ngừng lùi lại, nhìn hoàn toàn một bộ dáng động bị.

"Chúng ta xuất thủ giúp chủ nhân đi." Kính Yêu thấy vậy, lo lắng nói, cổ kính trong tay chớp động lam quang, chỉ chờ Nhiếp Thải Châu gật đầu, liền động thân xuất thủ.

"Không cần, biểu ca muốn dùng đối phương rèn luyện chính mình, chúng ta không cần xuất thủ." Nhiếp Thải Châu lại nói.

Kính Yêu chỗ hiểu chỗ không, bất quá Nhiếp Thải Châu đã nói như thế, nàng đành phải dừng tay.

Nhiếp Thải Châu nói không sai, Thẩm Lạc đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, đáng tiếc bởi mới nhập môn, cho nên không quá tinh thâm, đang cần đối chiến địch nhân, trong thực chiến cảm ngộ, tinh tiến pháp tắc.

Cảm thụ được một cỗ cự lực phô thiên cái địa, làm người hít thở không thông đánh tới, hắn đồng thời toàn lực chống đỡ, cảm ngộ pháp tắc cũng theo đó mà tinh tiến nhanh.

Vào thời khắc này, đại hán vung một chùy lên, đánh mở Huyền Hoàng Nhất Khí Côn, thân thể hóa thành một đạo quang mang màu xanh sẫm, mãnh liệt nhào về phía Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc thấy đối phương thế tới hung mãnh, không dám khinh thường, năm ngón tay điểm hư không.

Năm đạo lôi xà thô to bắn xuất, đụng thẳng vào quang mang màu xanh sẫm.

Cả hai đụng vào nhau, năm đầu lôi xà lập tức nổ tung, nổ nát đạo quang mang màu xanh sẫm, hóa thành vô số ánh sáng xanh lục phiêu tán.

Thẩm Lạc biết rõ đại hán lợi hại, sau khi thả năm đầu lôi xà đang muốn thi triển thủ đoạn khác, nào biết đối phương lại trực tiếp bị nổ nát vụn, không khỏi sửng sốt một chút.

Thừa dịp thời khắc hắn ngây người, những lục quang tản mát kia đột nhiên biến đổi, hóa thành vô số tia sáng màu xanh sẫm, từ bốn phương tám hướng phóng tới, phát tiếng rít chói tai.

Thẩm Lạc đã chứng kiến Hoàng Đế Nội Kinh của thanh niên xanh biếc, cho nên không kinh ngạc tình huống này, đại hán cầm chùy biến thành lục ti tựa hồ khác xa thanh niên xanh biếc thi triển thần thông sương mù, hắn lúc này lưu lại một tâm nhãn, bấm quyết rút trước người một cái.

Mười thanh Thuần Dương kiếm bắn xuất, quay tít một vòng xung quanh hắn, trong nháy mắt bày Kim Quang Kiếm Trận.

Vô số kiếm quang màu vàng gào thét phóng đi, chém về phía những lục ti kia.

Tu vi Thẩm Lạc tiến nhanh, uy lực Kim Quang Kiếm Trận cũng hơn xa trước kia, lục ti lập tức bị trảm thất linh bát lạc.

Lục ti bị trảm vỡ vụn vậy mà không dừng lại mảy may, tiếp tục phóng tới hắn, tốc độ không giảm trái lại còn tăng, trong nháy mắt xuyên qua kiếm trận, đánh lên trên người Thẩm Lạc, xâm nhập vào bên trong.

Thẩm Lạc không ngờ đến biến hóa như thế, trong nháy mắt bị đắc thủ.

Mặc dù hắn hoảng sợ nhưng không loạn, thầm nghĩ thanh niên xanh biếc hóa thành sương mù thâm nhập cơ thể hắn, cuối cùng vẫn bị hắn luyện hóa hấp thu, đại hán lập lại chiêu cũ như vậy, đơn giản tự tìm đường chết.

Thẩm Lạc đang muốn vận chuyển Xi Vưu Võ Quyết, luyện hóa lục ti, những lục ti kia như vật sống chui vào thân thể của hắn, sau lại cắm rễ trong kinh mạch hắn.

Kinh mạch toàn thân hắn mát lạnh, vậy mà không cách nào động đậy mảy may, chẳng những pháp lực không cách nào vận chuyển, ma khí cũng bị áp chế, chớ nói chi thi triển Xi Vưu Võ Quyết.

Thẩm Lạc âm thầm giật mình, không ngờ Hoàng Đế Nội Kinh còn cách dùng như thế này!

Vào thời khắc này, những lục ti phát sinh kỳ biến, chúng nó phát hấp lực, nhanh chóng thôn phệ pháp lực khí huyết của hắn, trong nháy mắt vậy mà hút đi hơn ba thành.

Lần này Thẩm Lạc thật sự hốt hoảng, chợt liều lĩnh vận chuyển toàn bộ lực lượng thần hồn, kích thích ma khí trong kinh mạch.

Trước đó bị Lạc Phách Kim Quang giam cầm, hắn cũng dùng biện pháp này kích phát ma khí trong cơ thể, loại biện pháp này cơ thể gánh vác tương đối lớn, mà lại triệt để kích phát ma khí trong kinh mạch, sẽ khiến cho ma khí trong cơ thể tăng cường.

Không vạn bất đắc dĩ, Thẩm Lạc sẽ không dùng thủ pháp này, nhưng bây giờ sống chết trước mắt, không nghĩ ngợi nhiều được.

Ầm ầm!

Hai mắt hắn đột nhiên biến thành màu đỏ tươi, toàn thân phun trào ma khí, che mất thân thể của hắn, đánh cho đám lục ti thất linh bát lạc.

Ma khí trong cơ thể Thẩm Lạc bộc phát, trong đầu tràn đầy suy nghĩ giết chóc, nhưng tu vi hắn hiện tại tinh tiến hơn trước nhiều, còn có thể khống chế nổi, thừa cơ vận chuyển Xi Vưu Võ Quyết, bao trùm những lục ti toàn lực luyện hóa.

Những lục ti từ Hoàng Đế Nội Kinh diễn hóa mà thành, chỉ mất mấy hơi thở đã bị Xi Vưu Võ Quyết luyện hóa, biến thành một cỗ nguyên khí tinh thuần dung nhập đan điền.

Không bao lâu, nguyên khí Thẩm Lạc bị hấp thu đã khôi phục, Hoàng Đế Nội Kinh lần nữa đột nhiên tăng mạnh.

Hắn vận chuyển Hoàng Đế Nội Kinh, toàn thân đại phóng lục quang, một cỗ chính khí lan toả, ma khí nồng đậm nhanh chóng bị chấn áp, hai mắt nhanh khôi phục bình thường.

Sắc mặt Thẩm Lạc hơi vui, hai tay nắm hư không một cái.

Mười đạo lục sắc quang ti từ đầu ngón tay hắn bắn xuất, năm đạo xanh biếc, phân biệt đánh đến pho tượng nữ tử và pho tượng lão giả.

Hai pho tượng tựa hồ nhận ra nguy hiểm, đồng thời sống lại, lách mình lao sang bên cạnh.

Toàn thân Thẩm Lạc đại phóng kim quang, mãnh liệt hét lớn, một cỗ lực lượng pháp tắc cường đại khuếch tán, toàn bộ đại điện trong nháy mắt biến thành màu vàng, bị lực lượng pháp tắc không gian bao phủ.

Hai pho tượng lập tức trì trệ thân hình, riêng phần mình bị lục quang ti đâm trúng.

Nữ tử bị lục quang ti đâm trúng, một cỗ nguyên khí tinh thuần dung nhập thân thể nàng, tán loạn đánh bốn phía, quấy nguyên khí trong cơ thể nàng đại loạn, thân thể càng có xu thế mộc hóa.

Mà lão giả bị lục quang ti thâm nhập thể nội, nhanh chóng thôn phệ nguyên khí trong cơ thể lão giả, đồng thời chia phần đông lục quang, tinh tế giam cầm nguyên khí trong cơ thể hai người khiến cho hai người không thể vận chuyển.

Nữ tử và lão giả đình trệ thân hình tại nơi đó, nhất thời không thể động đậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận