Đại Mộng Chủ

Chương 1192: Chữa thương

Theo Càn Khôn Huyền Cấm đại trận bị phá, thân ảnh Cửu Đầu Trùng hiển hiện ra.

Giờ phút này gã không còn là huyết sắc cự cầm lúc trước, nửa người dưới vẫn là cự cầm, nhưng phía trên lại có chín cái đầu, sinh trưởng ở trên là chín cái đầu như cự xà, toàn thân bao lấy một tầng hồng quang như hỏa diễm, nhìn đáng sợ như Hồng Hoang Ma Thần.

Nhìn về phía chân trời còn mơ hồ thấy ba đạo độn quang, chín cái đầu đồng thời phát ra tiếng thét dài cuồng nộ, trong chốc lát một cỗ nồng vụ màu đỏ tươi như máu từ trên thân gã tranh nhau chen lấn ra, hóa thành một mảnh huyết vân che khuất bầu trời, nâng thân thể gã lên như phong ba cuồn cuộn đuổi theo, mục tiêu chính là Thận Khí Yêu đang chạy chậm nhất.

Thẩm Lạc không để ý đến sống chết của đám Ba Xà, sống chết trước mắt phải xem tạo hoá của bọn họ, hắn toàn lực thi triển Chấn Sí Thiên Lý bay ra xa mấy ngàn dặm, lúc này mới dừng lại, đổi qua dùng Ất Mộc Tiên Độn tiến về phía động phủ.

Một đường bình yên, sau gần nửa canh giờ, hắn lặng yên không tiếng động về tới động phủ.

Diên Diên và Tiểu Bạch Long còn đang trong mật thất chữa thương, ẩn ẩn nghe được tiếng rít pháp lực truyền tới.

Thẩm Lạc không đi vào quấy rầy, lấy ra túi càn khôn.

Miệng túi hiện lên hắc quang, thân ảnh Vu Man Nhi từ đó bay ra, rơi trên mặt đất.

"Ta biết Thẩm đại ca nhất định có thể mang bọn ta an toàn trở về." Vu Man Nhi nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, mừng rỡ nói.

"May mắn mà thôi, chúng ta mặc dù chạy về, nhưng thương thế Cửu Đầu Trùng kia đã triệt để khôi phục, khó đảm bảo sẽ không thi triển một ít bí thuật thần kỳ tìm tới nơi này. Đây là một quả Ngân Hạnh Linh Quả, Man Nhi cô nương mau chóng thi pháp chữa tốt thương thế cho Ngao Liệt tiền bối." Thẩm Lạc lấy ra hộp ngọc kia, xuất ra một quả Ngân Hạnh Linh Quả đưa tới.

Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có Tiểu Bạch Long mới có năng lực địch lại Cửu Đầu Trùng, dù lập tức rời Vân Mộng trạch, hắn cũng không thể an gối không lo.

"Không cần, lúc trước ngươi đưa ta và Quỷ Tướng vào đại trận, ta đã hái được một quả Ngân Hạnh Linh Quả." Vu Man Nhi lấy ra một nửa bình ngọc trong suốt, đắc ý lắc lắc, bên trong chứa một linh quả màu vàng.

"Thì ra Ngân Hạnh Linh Quả kia biến mất là do ngươi cầm đi, bất quá ngươi chỉ có một quả, nhớ cất kỹ, dùng quả này cứu trợ Ngao Liệt tiền bối đi." Thẩm Lạc khẽ giật mình sau đó cười nói.

Lúc trước hắn thi pháp phá vỡ cấm chế mây vàng, trong linh quang hỗn tạp phá cấm pháp trận, hắn vụng trộm đưa túi càn khôn vào không gian phía trên, Vu Man Nhi so với bất luận kẻ nào đều đến trước, đi vào liền dùng "Diệp Ẩn" thần thông mang theo Quỷ Tướng ẩn núp bên trong Ngân Hạnh Thần Thụ. Diệp Ẩn thần thông của nàng so với Thẩm Lạc lợi hại hơn nhiều lắm, sau đó Thận Khí Yêu và Ba Xà bận rộn tranh đoạt Ngân Hạnh Linh Quả, nên không chú ý tới Vu Man Nhi và Quỷ Tướng tồn tại.

"Đây là Thẩm đại ca ngươi vất vả mới lấy được, sao ta có thể thu." Vu Man Nhi lập tức lắc đầu, không nhận lấy.

"Chỗ ta có hai quả, lưu lại một quả là đủ, hiện tại thời gian cấp bách, cũng đừng lãng phí thời gian đưa đẩy nữa." Thẩm Lạc nói xong ném Ngân Hạnh Linh Quả tới.

Vu Man Nhi vội vàng tiếp được linh quả, hơi chần chừ rồi cũng không cự tuyệt, quay người tiến vào mật thất.

Thẩm Lạc không đi vào, khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược khôi phục ăn vào, vận công luyện hóa, khôi phục hao tổn pháp lực đại chiến lúc trước.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đảo mắt qua nửa ngày.

Thẩm Lạc từ từ mở mắtra, trong mắt lấp loé tinh quang, tiêu hao pháp lực đã khôi phục.

"Chúc mừng thực lực chủ nhân đại tiến, lúc trước trong đại trận kia vậy mà một kích đẩy lui Cửu Đầu Trùng và Thận Khí Yêu, bây giờ chủ nhân đã có thể so với tồn tại Chân Tiên kỳ rồi." Trên túi càn khôn hiện lên hắc quang, thân ảnh Quỷ Tướng từ đó bay ra, cười rạng rỡ nói.

Từ khi hấp thu tăng nhân quỷ vật kia, linh trí Quỷ Tướng tiến nhanh, cơ hồ không khác gì sinh linh bình thường.

"Tu sĩ Chân Tiên trải qua thiên lôi đoán thể, bất luận tâm cảnh hay là thể phách đều phát sinh thuế biến, xa xa không phải Đại Thừa có thể so sánh, ta thi triển tất cả vốn liếng mới có thể miễn cưỡng ngăn cản một hai, luận thực lực chân chính còn kém rất nhiều, ngược lại là Nhiếp Hồn Ma Âm của ngươi lợi hại, vậy mà có thể vây khốn Thận Khí Yêu kia." Thẩm Lạc nhìn Quỷ Tướng một chút.

"Chủ yếu là do Thận Khí Yêu kia không phòng bị, ta mới có thể may mắn đắc thủ. Bất quá Chân Tiên xác thực lợi hại, trúng Nhiếp Hồn Ma Âm của ta cũng có thể cưỡng ép thoát ra." Trong mắt Quỷ Tướng còn dư một tia chấn kinh.

"Có hiệu quả đối với Chân Tiên đã rất đáng quý, không cách nào triệt để vây khốn bọn hắn cũng rất bình thường, sau này nếu Cửu Đầu Trùng kia xâm phạm, ngươi hãy giống trước đó, tiếp tục núp trong bóng tối, nghĩ cách dùng Nhiếp Hồn Ma Âm đánh lén hắn." Thẩm Lạc nói như thế.

"Sao vậy? Chủ nhân cảm thấy Cửu Đầu Trùng kia sẽ đuổi tới nơi này? Lúc trước không phải bọn hắn không thể tìm tới chúng ta sao?" Quỷ Tướng lộ vẻ kinh ngạc.

"Coi như là ta buồn lo vô cớ đi, bất quá đối mặt Cửu Đầu Trùng cấp độ đại yêu kia, cẩn thận hơn cũng không thừa." Thẩm Lạc chậm rãi nói.

"Cũng đúng." Quỷ Tướng còn sợ hãi Cửu Đầu Trùng, tràn đầy đồng cảm gật đầu.

Thẩm Lạc phất tay để Quỷ Tướng đi trấn thủ phụ cận cấm chế động phủ, còn hắn thì xoay người đến chỗ sâu mật thất động phủ.

Bên trong vẫn còn tiếp tục chữa thương, thỉnh thoảng có mấy đạo ba động linh lực cường đại thẩm thấu ra bên ngoài, trong đó xen lẫn khí tức đặc biệt của Ngân Hạnh Linh Quả.

Hắn cẩn thận cảm ứng ba động gồm nhiều khí tức bên trong, rất mau tìm ra khí tức thuộc về Tiểu Bạch Long, so với lúc trước vững vàng hơn rất nhiều.

"Xem ra Man Nhi cô nương nói không sai, Ngân Hạnh Linh Quả quả nhiên hữu dụng với thương thế Tiểu Bạch Long." Thẩm Lạc vui mừng, từ tình huống này, không bao lâu nữa Tiểu Bạch Long sẽ triệt để khỏi hẳn.

Hắn không tiếp tục đợi ở chỗ này, lặng yên quay người rời đi, về tới mật thất của mình.

Ngay lúc hắn đang muốn dự định tiếp tục tu luyện, sắc mặt đột nhiên biến đổi, cảm ứng được cấm chế quanh động phủ bị thứ gì va vào một phát.

Thẩm Lạc mặc dù giao trận kỳ Lưỡng Nghi Vi Trần Trận cho Quỷ Tướng, nhưng cấm chế động phủ xuất hiện bất kỳ biến cố gì, hắn là người bày trận vẫn có thể phát giác được.

Hắn lập tức đứng dậy rời mật thất, hóa thành một đạo lam quang đi ra động phủ, rất mau tới chỗ xuất hiện biến cố.

Quỷ Tướng đã tới nơi này, phất tay phát ra một cỗ hắc khí, quấn lấy một vật, vật kia đang giãy giụa trong hắc khí, phun ra từng đạo lôi điện màu lam, không để cho hắc khí nhích lại gần mình.

"Ba Xà đạo hữu, là ngươi!" Thẩm Lạc kinh ngạc lên tiếng.

Trong hắc khí là một đầu linh xà màu xanh đỏ, chính là Ba Xà vừa rồi mới chia tay, chỉ là thân thể Ba Xà vốn hùng tráng không gì sánh được, giờ đã rút nhỏ không biết gấp bao nhiêu lần, biến thành một tiểu xà lớn cỡ cánh tay, dài hơn một trượng, khí tức cũng suy giảm đến Ngưng Hồn kỳ.

"Thẩm đạo hữu, lại gặp mặt, có thể để quỷ sủng ngươi thả ta ra trước không, tại hạ không có ác ý." Ba Xà vội vàng nói.

Ánh mắt Thẩm Lạc chớp động mấy lần, khoát tay chặn lại Quỷ Tướng.

Quỷ Tướng hừ nhẹ một tiếng, dừng tay lại, thối lui ra sau lưng Thẩm Lạc, hai mắt vẫn như cũ gắt gao nhìn chằm chằm Ba Xà.

Lúc này Ba Xà mới thở phào nhẹ nhõm, thân thể của nàng đã bị hắc khí ăn mòn ra nhiều điểm lấm tấm màu đen, máu tươi chậm rãi thẩm thấu, nhìn vô cùng chật vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận