Đại Mộng Chủ

Chương 1462: Thiếu nữ cản đường

Sau khi Thẩm Lạc và Lục Hóa Minh tách ra, hắn không trở về chỗ ở, mà đi vào Tây Thị, mua sắm cho Hỏa Linh Tử một ít linh tài luyện chế Táng Long Địch.

Những linh tài này không quá trân quý, hắn đi mấy cửa hàng đã mua đủ.

"Tốt, có những tài liệu này, rất nhanh ta có thể luyện chế ra Táng Long Địch." Hỏa Linh Tử nói.

"Hỏa Linh Tử đạo hữu, trước thong thả luyện chế Táng Long Địch đã, ta cần mượn Minh Hỏa Luyện Lô dùng một lát, luyện chế hai thanh Thuần Dương Kiếm." Thẩm Lạc đột nhiên nói.

Viên Thiên Cương và Lục Hóa Minh trước đó biểu hiện ra tâm tình khẩn trương, khiến hắn có chút bất an, vội vàng muốn tăng thực lực lên.

Hiện tại Hắc hùng tinh còn chưa đưa tới Hỏa Liên Đan, biện pháp tăng thực lực nhanh nhất là dùng khối Hỏa Lân Mộc vạn năm kia luyện chế thành Thuần Dương Kiếm.

"Được, Thuần Dương Kiếm của ngươi có thể dung hợp linh hỏa, có chút kỳ lạ, vừa vặn ta kiến thức một phen." Hỏa Linh Tử nói.

Thẩm Lạc mỉm cười, cũng không cự tuyệt, Hỏa Linh Tử chính là Luyện Khí tông sư, có lẽ sau khi xem có thể đưa ra ý kiến, khiến uy lực Thuần Dương Kiếm tiến thêm một bước.

Rất nhanh hắn rời Tây Thị, đang muốn trở về chỗ ở, bỗng một vị thiếu nữ áo vàng yên nhiên như hoa đột nhiên ngăn ở phía trước.

"Vị này chính là Thẩm tiền bối? Tiểu thư nhà ta mời tiền bối đến trà lâu bên kia gặp một chút, xin tiền bối đến dự." Thiếu nữ áo vàng thi lễ một cái, nói.

Tu vi nàng này mặc dù chỉ là Ngưng Hồn kỳ, đối mặt Thẩm Lạc, bất luận nói chuyện hay làm gì đều tự nhiên hào phóng, hiển nhiên không phải tán tu bình thường.

"Ngươi nhận ra ta? Tiểu thư nhà ngươi là vị nào?" Thẩm Lạc nhìn thiếu nữ một chút, hỏi.

"Tiểu thư nhà ta họ Đồ, đã từng gặp mặt Thẩm tiền bối một lần, có bút sinh ý Hỏa Lân Mộc vạn năm muốn trao đổi cùng tiền bối." Thiếu nữ áo vàng xích lại gần Thẩm Lạc nói.

Thẩm Lạc nghe vậy híp mắt lại, dò xét thiếu nữ trước mắt.

Hắn mặc dù không tản mát ra uy thế, trong ánh mắt mang theo áp lực khiến sắc mặt thiếu nữ áo vàng trắng nhợt, thân thể run lẩy bẩy.

"Dẫn đường đi." Rất nhanh hắn dời ánh mắt đi, bình thản nói.

"Đa tạ tiền bối nể mặt, xin mời đi theo ta." Thân thể thiếu nữ áo vàng hơi buông lỏng, sắc mặt rất nhanh khôi phục như thường, bước liên tục đi phía trước dẫn đường, rất mau tới một trà lâu ba tầng thanh tịnh.

Trường An tai kiếp vừa qua khỏi, không có người ở chỗ này uống trà, thiếu nữ áo vàng mang theo Thẩm Lạc đi thẳng vào một chỗ phong đơn trang nhã tầng hai.

Một thân ảnh uyển chuyển ngồi ở bên trong, toàn thân áo trắng, lại là một thiếu nữ tuyệt sắc, lông mày nhỏ nhắn mắt phượng, mũi ngọc môi anh đào, thoáng như người trong bức họa vậy.

"Ha ha, Thẩm đạo hữu, chúng ta lại gặp nhau." Nhìn thấy Thẩm Lạc đến, thiếu nữ tuyệt sắc đứng lên, xinh đẹp cười nói.

Thiếu nữ mặc áo vàng kia đóng cửa phòng lại, canh giữ ở bên ngoài.

Thẩm Lạc nhìn thiếu nữ tuyệt sắc một chút, cũng không lộ vẻ kinh ngạc.

Nàng này là thiếu nữ áo trắng lúc trước ở trên đường ngăn hắn lại, muốn cùng hắn làm ăn, tên là Đồ Tuyết. Thiếu nữ mặc áo vàng kia nói tiểu thư nàng họ Đồ, hắn liền nghĩ đến là nàng này.

"Đồ tiểu thư muốn đàm luận sinh ý Hỏa Lân Mộc vạn năm với ta?" Thẩm Lạc ngồi xuống đối diện với Đồ Tuyết, đi thẳng vào vấn đề.

"Tiểu nữ nghe nói Thẩm đạo hữu cần một nhóm Hỏa Lân Mộc vạn năm, vừa lúc trên thân có mấy khối, mạo muội mời đạo hữu tới đây một lần, xin chớ trách." Ánh mắt Đồ Tuyết chớp lên, tựa hồ kinh ngạc Thẩm Lạc trực tiếp như vậy, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh, mỉm cười nói.

"Không biết Đồ tiểu thư biết ta cần Hỏa Lân Mộc vạn năm từ đâu?" Ánh mắt Thẩm Lạc ngưng tụ, thử dò xét.

"Chúng ta làm ăn, trọng yếu nhất chính là tin tức linh thông, tiểu nữ mặc dù mới tới Trường An thành, nhưng cũng có một ít nguồn tin tức." Đồ Tuyết nở nụ cười xinh đẹp, nhẹ nhàng nói tránh câu hỏi Thẩm Lạc.

"Thẩm mỗ xác thực cần Hỏa Lân Mộc vạn năm, không biết Đồ tiểu thư có bao nhiêu? Định bán bao nhiêu tiên ngọc?" Thẩm Lạc thấy thăm dò không thành, không tiếp tục nữa.

Mặc kệ Đồ Tuyết này có mục đích gì, Hỏa Lân Mộc vạn năm là vật hắn cần có, bất luận thế nào cũng không thể từ bỏ.

Đồ Tuyết không nói gì, phất tay áo lên trên bàn, năm khối linh mộc chớp động lên quang mang hỏa hồng xuất hiện ở trên đó, đều là Hỏa Lân Mộc vạn năm, khí tức Thuần Dương cường đại trong nháy mắt phủ đầy cả phòng.

Thẩm Lạc hô hấp ngừng lại, nhiều Hỏa Lân Mộc vạn năm như vậy, đủ cho hắn luyện chế mười chuôi Thuần Dương Kiếm.

"Mấy khối Hỏa Lân Mộc vạn năm này đều rất phù hợp với yêu cầu của ta, ta muốn lấy hết, không biết Đồ tiểu thư muốn bao nhiêu tiên ngọc? Hoặc là coi trọng đồ vật nào trên thân Thẩm mỗ?" Hắn lập tức khôi phục bình tĩnh, nói.

"Thẩm đạo hữu nói không sai, tiểu nữ xác thực muốn dùng những Hỏa Lân Mộc này đổi từ trên thân Thẩm đạo hữu một kiện đồ vật." Trong mắt Đồ Tuyết hiện lên vẻ kinh ngạc, thản nhiên nói.

"Đồ tiểu thư muốn đổi thứ gì? Không ngại nói thẳng." Thẩm Lạc bất động thanh sắc nói.

Tay ngọc Đồ Tuyết vung khẽ, trong hư không hiện ra một màn sáng màu trắng, phía trên vẽ một khối ngọc vuông màu trắng, tản mát ra bạch quang óng oánh.

Thẩm Lạc khẽ di một tiếng, khối ngọc vuông màu trắng này đúng là khối ngọc thạch bên trong có hư ảnh bạch hồ mà hắn lấy từ pháp khí trữ vật của Phúc Công.

Bất quá Đồ Tuyết làm sao biết hắn có món đồ này, sau khi hắn đạt được nó, trừ Hỏa Linh Tử, hắn cũng không nói với bất kỳ ai.

Là Đồ Tuyết và Phúc Công quen biết nhau, biết trên người đối phương có món đồ này, mà lại thăm dò được tin Phúc Công đã chết trên tay mình, cho nên tới cửa đổi lấy? Hay là duyên cớ khác?

"Trên thân Thẩm mỗ xác thực có món đồ này, bất quá Đồ tiểu thư làm sao biết?" Ý niệm trong lòng Thẩm Lạc chuyển động, trên mặt bất động thanh sắc hỏi.

"Vật này là một kiện bảo vật trọng yếu của Đồ gia ta, nhiều năm trước bất hạnh lạc mất, ngọc này có thể cộng hưởng cùng huyết mạch bản tộc, ngày trước ở trên đường ta và Thẩm đạo hữu ngẫu nhiên gặp nhau, liền cảm giác được trên người đạo hữu mang theo khối ngọc thạch này." Đồ Tuyết chần chừ một chút, mở miệng nói.

Trong mắt Thẩm Lạc ẩn hiện thanh mang, đã sớm thầm vận lên U Minh Quỷ Nhãn, từ trong biến hoá thần sắc của Đồ Tuyết nhìn ra được, nàng này cũng không nói láo.

"Vật này đối với tiểu nữ tử phi thường trọng yếu, xin Thẩm đạo hữu bỏ qua thứ yêu thích, nếu những Hỏa Lân Mộc vạn năm này không đủ, tiểu nữ nguyện ý lấy thêm ra một số bảo vật khác bồi thường cho Thẩm đạo hữu." Đồ Tuyết đứng dậy vén áo thi lễ.

"Bồi thường thì không cần, mấy khối Hỏa Lân Mộc vạn năm này đã đủ rồi." Thẩm Lạc cười cười, lật tay lấy ra khối ngọc thạch màu trắng kia, để lên bàn.

Hắn không phải người tham chiếm tiện nghi, sở dĩ nói cùng Đồ Tuyết lâu như vậy, chủ yếu là thám thính lai lịch ngọc thạch màu trắng này, miễn cho bị Phúc Công và thế lực dưới trướng trả thù. Hiện tại nếu biết rõ ngọc thạch này và Phúc Công không liên quan quá nhiều, hắn cũng làm biếng truy đến cùng.

"Đa tạ Thẩm đạo hữu." Đồ Tuyết cầm lấy khối ngọc thạch màu trắng kia.

Trên ngọc thạch màu trắng đột nhiên nổi lên bạch quang sáng tỏ, hư ảnh con Cửu Vĩ Hồ kia cũng vậy, một cỗ ba động đặc thù từ đó khuếch tán ra.

Thần sắc Đồ Tuyết khẽ biến, trên thân cũng đại phóng bạch quang, đè ép bạch quang, hồ ảnh trên ngọc thạch xuống.

Hai tay nàng như bánh xe bấm niệm pháp quyết, vô số phù văn màu xám trắng hiện quanh ngọc thạch, ngưng tụ thành từng vòng từng vòng quang hoàn xám trắng, vờn quanh ngọc thạch màu trắng.

Những quang hoàn xám trắng này vụt nhỏ lại, cuối cùng lọt vào trong ngọc thạch, dung nhập vào trong đó.

Tất cả bạch quang trên ngọc thạch đều biến mất, khôi phục bộ dạng trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận