Đại Mộng Chủ

Chương 1264: Mới được yển giáp

"Thôi, đã dẫn bọn hắn tới Ngoạn Ngẫu Thành, cũng coi như hoàn thành lời hứa trước đó, về sau do chính bọn hắn đi thôi." Thẩm Lạc thầm nghĩ.

Mục đích những người này tới Ngoạn Ngẫu Thành khác với mình, nếu đạo khác biệt, vậy đường ai nấy đi.

"Phủ huynh cũng không biết thế nào, lần này để hắn theo giúp ta, quả thực hại khổ hắn rồi." Trong lòng Thẩm Lạc ảo não, trong mắt càng hiện lên một tia sát cơ dọa người.

Nếu Phủ Đông Lai còn sống ngược lại thì thôi, nếu như gã bất hạnh chết trong tay Quỷ Yển, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua như vậy.

Nghĩ tới đây, Thẩm Lạc chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu thả ra thần niệm cảm giác ấn ký pháp lực mình lưu lại.

Bất quá rất nhanh, hắn mở mắt ra, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ sầu lo.

Lúc trước hắn nói với Mị trưởng lão ấn ký pháp lực bị suy giảm cũng không phải là nói dối, nơi này đã xâm nhập sâu vào Hắc Uyên Mê Quật, âm khí càng nồng đậm so với trước đó, phạm vi thần thức dò xét bị thu nhỏ, đã không bằng một phần ba bình thường, mặc dù còn có thể cảm ứng được ấn ký pháp lực tồn tại, nhưng đã yếu ớt đến cơ hồ khó mà phát giác.

Thẩm Lạc nhìn thoáng qua thông đạo trống rỗng trước người, suy nghĩ một chút, dù trên thân đã mặc vào Nhuyễn Yên La Cẩm Y, lúc trước áo này biến thành mây xanh mặc dù bị hoả pháo màu vàng xuyên qua, nhưng linh y cũng không bị hao tổn.

Hắn lập tức lại lấy ra một tấm Ẩn Thân Phù, độ nhập một tia pháp lực vào, sau đó dán trước ngực.

Nương theo một trận sáng rực từ trong phù lục sáng lên, một tầng quang ngấn màu trắng chậm rãi lan tràn ra, che phủ toàn thân, thân hình của hắn lập tức từ trong thông đạo biến mất không thấy gì nữa.

Thẩm Lạc ẩn nấp tốt thân hình, bắt đầu phóng tới chỗ sâu thông đạo kia.

Vừa đi nhanh về phía trước, hắn đồng thời lấy ra hoả pháo màu vàng vừa mới đoạt được, nghiên cứu, thần thức tìm kiếm bên trong.

Nhưng thần thức hắn vừa mới chui vào trong hoả pháo, lập tức bị một cỗ lực lượng mềm dẻo không chút khách khí đẩy ra, giống như lúc trước dò xét Phi Yến Chu của Yển Vô Sư.

"Vừa rồi Yển Vô Sư và Mị trưởng lão tựa hồ nhận ra Nữ Thi Vương cao gầy kia, hẳn là đệ tử Thiên Cơ thành trước kia? Vậy tôn hoả pháo màu vàng này cũng là một loại yển giáp nào đó." Thẩm Lạc thầm nghĩ.

Hắn lập tức nhíu mày lại, học theo đệ tử Thiên Cơ thành, thần thức tận lực ngưng tụ hoá hình, chậm rãi thẩm thấu vào trong hoả pháo màu vàng, pháp lực cũng rót vào trong hoả pháo.

Lần này thần thức của hắn hơi thăm dò vào, hoả pháo hiện ra một tầng kim quang yếu ớt.

Nhưng chỉ mới tới thôi, tiếp theo bất luận hắn cố gắng thế nào, cũng không thể thẩm thấu vào trong hoả pháo màu vàng, chớ nói chi là điều khiển vật này tiến hành công kích.

"Xem ra những yển giáp này cần bí pháp đặc biệt mới có thể điều khiển." Thẩm Lạc tiếc nuối lắc đầu, thu hoả pháo màu vàng vào, chuyên tâm tiến lên.

Trong đầu thông đạo này là tia sáng âm u, khắp nơi tràn ngập mùi ẩm ướt mục nát, trên mặt đất cũng bắt đầu mọc ra rêu xanh trơn nhẵn, đầu thông đạo này không quá dài, không bao lâu phía trước xuất hiện mấy nhánh.

Thẩm Lạc hơi trầm ngâm, bước vào đầu thông đạo gần hướng ấn ký pháp lực nhất, nhanh chóng bay vào.

Đi không bao lâu, phía trước đột nhiên truyền đến một trận tiếng vang "Cát, cát", nghe tựa hồ là thứ gì bị kéo đi, ma sát trên mặt đất.

Hắn cẩn thận đi vào cửa thông đạo, thò người ra nhìn quanh một chút, kết quả nhìn thấy hai đầu âm thú một trái một phải, đang nắm lấy hai chân một bộ thi thể, kéo trên mặt đất.

Sau lưng thi thể kia kéo theo một vết máu thật dài.

Lúc này hai đầu âm thú tựa hồ cũng đã nhận ra hắn tồn tại, tuần tự dừng bước lại, nhìn lại cửa thông đạo bên này.

Chỉ là trong mắt bọn chúng, thông đạo trống trơn, không thấy gì cả.

Bất quá, hai đầu âm thú vẫn không rời đi, mà nhíu nhíu mũi, tựa hồ muốn thông qua khứu giác để phán đoán, cửa thông đạo bên này có dị dạng gì không.

Nhưng vào lúc này, một bóng người đột ngột hiển hiện sau lưng chúng, hai vuốt rồng quấn quanh kim quang, dễ như trở bàn tay đâm vào đầu lâu của chúng, trực tiếp diệt sát.

Thẩm Lạc thu hồi hai tay, tán đi Hoàng Đình Kinh, không quản hai bộ thi thể âm thú kia, mà cúi đầu nhìn bộ tử thi phía dưới đánh giá.

Người chết là một thanh niên nam tử, bộ dáng Thẩm Lạc cũng không xa lạ gì, chính là đệ tử Thiên Cơ thành, lúc trước một mực đi theo đám người, bất quá rất là trầm mặc, trên đường đi không thấy gã nói chuyện, cho dù là nói chuyện với sư huynh đệ đồng hành.

Cũng chính vì điểm này, Thẩm Lạc mới có chút ấn tượng với gã.

"Thật là một gia hỏa xui xẻo."

Thẩm Lạc lắc đầu thở dài một cái, lúc này mới chú ý tới ngón tay phải vô danh của nam thi này, thình lình còn mang theo một chiếc nhẫn kim loại màu hoàng kim, phía trên khảm một viên bảo thạch đẹp đẽ màu xanh da trời.

"Pháp khí trữ vật . . ."

Hắn hơi nhíu mày, lúc này cúi người xuống, nhẹ nhàng tháo chiếc nhẫn ra, bắt đầu vận chuyển Cửu Cửu Luyện Bảo Quyết, rất nhanh luyện hoá nó.

Mở ra nhẫn trữ vật, Thẩm Lạc tiện tay vung lên, số lượng đồ vật bên trong không nhiều, lơ lửng trước người hắn.

Trong đó bắt mắt nhất là hai viên cầu một xanh một hồng to bằng miệng chén, phía trên dày đặc linh văn, rõ ràng là hai yển giáp cấp Đại Thừa kỳ, bất quá phẩm cấp như nhau.

Ngoài hai kiện yển giáp, cũng chỉ còn lại có một bản chép tay bằng giấy da trâu đâm thành, một ít bình lọ chứa đan dược, cùng mười mấy khối tinh thạch màu trắng lớn chừng quả đấm.

Thẩm Lạc kiểm tra một hồi những bình lọ kia, đan dược bên trong phẩm trật đều bình thường, là đan dược tu sĩ Đại Thừa sơ kỳ bình thường mới dùng đến, dược lực thập phần có hạn, với hắn cũng không có tác dụng quá lớn.

Về phần những tinh thạch màu trắng kia, bên trong ẩn chứa linh lực khá cường đại, hơn xa tiên ngọc bình thường, chỉ là linh lực khá hỗn loạn, độ tinh thuần kém xa tiên ngọc.

Mà bản chép tay kia, hắn lật xem cẩn thận một lát, mới phát hiện bên trong ghi lại, đều là tâm đắc tu luyện của thanh niên nam tử kia, khi chép luyện chế yển giáp, kinh nghiệm điều khiển khôi lỗi, bên trong còn có thứ hắn cảm thấy hứng thú nhất, liên quan tới bí thuật cô đọng lực lượng thần hồn của Thiên Cơ thành.

Nội dung trong bản chép tay không nhiều, bất quá đối với Thẩm Lạc thì tin tức hữu dụng lại không ít, giúp hắn bổ sung rất nhiều tri thức liên quan tới Thiên Cơ thành và yển thuật.

Nguyên lai chế tác yển giáp, đều là bắt chước kết cấu thân thể người và yêu thú, từ đó luyện chế thành.

Yển giáp trình độ sơ cấp, so với con rối khôi lỗi bình thường thì mạnh hơn một chút, bản thân thì dùng tài liệu càng thêm rắn chắc, điều khiển nhanh gọn, lực sát thương cũng lớn mạnh hơn.

Về phần yển giáp trung cấp thì tính năng càng mạnh hơn một chút, có năng lực sử dụng phù lục pháp khí, bất quá vẫn như cũ cần chủ nhân phân tâm điều khiển mới được.

Mà cũng không phải bất luận kẻ nào cũng có thể điều khiển yển giáp bực này, yển giáp Thiên Cơ thành luyện chế giống như pháp bảo, nhất định phải dùng thủ pháp độc môn tế luyện mới có thể thôi động. Mà điều khiển yển giáp yêu cầu lực lượng thần hồn rất cao, Thiên Cơ thành có một môn Thiên Cơ Đoán Thần Quyết, tu luyện xong không chỉ có thể cô đọng thần hồn, càng có thể làm lớn mạnh lực lượng thần hồn.

Bằng vào pháp quyết này, Thiên Cơ thành mới phát triển tới trình độ bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận