Đại Mộng Chủ

Chương 2035: Tìm tiên thiên linh khí

"Muốn dung hợp nhiều loại pháp tắc, ắt không thể thiếu Hỗn Độn Hắc Liên, trong mười hai chu thiên, nếu muốn Hỗn Độn Hắc Liên thành thục, chỉ sợ cần kết mười hai đóa hoa sen mới được." Hỏa Linh Tử tiếp tục nói.

"Muốn Hỗn Độn Hắc Liên tiếp tục trưởng thành, cần phải hấp thu càng nhiều tiên thiên linh khí hơn, pháp bảo ẩn chứa tiên thiên linh khí thưa thớt như thế nào? Mười hai đóa hoa sen, nói dễ dàng như vậy" Thẩm Lạc thở dài nói.

"Chậc, trên người ngươi không có, không có nghĩa những người khác cũng không có, các đại tông môn nội tình thâm hậu, hiện tại không phải thời điểm cần bọn họ sao." Hỏa Linh Tử "Chậc" một tiếng, nói.

Nói xong lập tức hối hận, vừa nghĩ đến sẽ có không ít pháp bảo cao giai bị hủy dưới tay Thẩm Lạc, gã không khỏi cảm thấy đau lòng.

Đôi mắt Thẩm Lạc sáng ngời, lúc này đứng dậy, rời khỏi Thần Ma Tỉnh, đi tới quan phủ Trường An, tìm đến Viên Thiên Cương.

Lúc này thành nội Trường An, bầu không khí ngưng trọng, trong thành ngoài thành canh phòng sâm nghiêm.

Đi đến quan phủ Trường An, Thẩm Lạc phát hiện nơi đây phòng thủ nghiêm ngặt hơn trước mấy lần, người phụ trách kiểm tra thân phận, đã đổi thành một tu sĩ Chân Tiên kỳ, mang theo hai gã tu sĩ Đại Thừa kỳ, mặc dù người nọ quen biết Thẩm Lạc, nhưng vẫn làm theo quy trình, sau khi tiến hành kiểm tra thân phận Thẩm Lạc, mới cho hắn tiến vào.

Trên nửa đường, Thẩm Lạc nhìn thấy một quan viên đang chạy đến hắn.

"Thẩm tiên sư, quốc sư đang chờ ngài tại Tứ Hải Đường." Quan viên đi đến trước mặt, vội vàng nói.

"Quốc sư biết ta đến?" Thẩm Lạc kinh ngạc nói.

"Lúc ngài còn chưa đến quan phủ, trong thành đã truyền tin báo đến, tình huống hiện tại đặc thù, trong thành đã điều động nhiều mật thám giám sát." Quan viên nghe vậy trả lời.

"Gần đây trong thành có sự cố phát sinh?" Thẩm Lạc nhíu mày hỏi.

"Chúng ta phát hiện mật thám của ma tộc hoạt động trong thành, dẫn phát mấy lần chiến đấu, quy mô cũng không lớn, thế nhưng ảnh hưởng rất xấu, huyên náo nội thành làm nhân tâm hoang mang, không ít người muốn rời thành chạy trốn." Quan viên vừa rồi một đường chạy tới, lúc này vội xoa xoa mồ hôi trên trán, trả lời.

"Bây giờ có thể an toàn hơn Trường An, cũng không có mấy nơi." Thẩm Lạc thở dài nói khẽ.

Quan viên không nghe rõ lời của Thẩm Lạc, mở miệng tiếp tục nói: "Hiện tại trong thành nghiêm phòng tử thủ, không chỉ có mật thám của ma tộc, còn có không ít yêu tộc, thậm chí nhân tộc, đã âm thầm đầu nhập vào ma tộc, lặng lẽ đưa tin tức đến ma tộc. Bất quá hai ngày trước, Trình Quốc Công hạ lệnh diệt sát một nhóm người, tình huống mới tốt hơn."

"Mỗi khi gặp kiếp nạn cũng không thể thiếu những người như vậy, không tránh được." Thẩm Lạc lắc đầu nói.

Trong khi nói chuyện, hai người đã đi đến Tứ Hải Đường.

Sau khi quan viên thối lui, Thẩm Lạc một mình đi vào đình viện, đi đến sảnh chính, nhìn thấy quốc sư Viên Thiên Cương đang đứng bên ngoài cửa đợi hắn.

Sắc mặt quốc sư vẫn như thường ngày, trên mặt không nhìn thấy chút thần sắc lo âu nào, nhưng hàng động chờ cửa, đã nói rõ nhiều vấn đề.

Tiến vào bên trong, Thẩm Lạc hơi nhìn quanh, nhìn thấy mấy thân ảnh quen thuộc.

Trừ quốc sư Viên Thiên Cương, còn có Trấn Nguyên Tử Ngũ Trang Quan, Bồ Đề lão tổ Phương Thốn Sơn, Tiểu Phu Tử Thiên Cơ Thành và đám người Lý Tịnh, Trình Gião Kim đang an vị trên ghế.

"Gặp qua chư vị tiền bối." Thẩm Lạc ôm quyền hành lễ.

Viên Thiên Cương dẫn hắn vào trong sảnh ngồi xuống, từ trên xuống dưới đánh giá hắn một lần, mở miệng hỏi: "Thẩm Lạc, ta có chuyện hỏi ngươi, trận chiến tại Phương Thốn Sơn, người cứu chúng ta, có phải ngươi không?"

Những người khác thần sắc trịnh trọng, chờ đợi Thẩm Lạc trả lời.

"Không sai, là vãn bối." Thẩm Lạc không chần chừ đáp.

"Quả nhiên là ngươi." Viên Thiên Cương nhẹ nhàng thở dài một hơi, trên mặt lộ tiếu ý.

"Lúc xuất binh ngươi vẫn còn trong thành Trường An, thế nào lại có thể đột nhiên xuất hiện bên kia?" Trấn Nguyên Tử khó hiểu hỏi.

Thẩm Lạc đang muốn trả lời, đã nghe Tiểu Phu Tử hỏi: "Là dựa vào lực lượng của Thiên Mộng Chẩm sao?"

"Đúng vậy, vãn bối đã tu luyện hơn mười năm, tu vi tiến xa nắm giữ một chút pháp tắc không gian, sau khi dùng pháp tắc không gian thôi động Thiên Mộng Chẩm, thì trực tiếp xuyên không đến thời điểm các vị đang đại chiến Xi Vưu, lúc đó ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, bây giờ nghĩ lại hẳn liên quan đến chuyện chúng ta ở gần vị trí Thần Ma Tỉnh." Thẩm Lạc nói.

"Pháp tắc không gian?" Nghe vậy, không ít người hơi kinh ngạc.

Con đường tu hành của Thẩm Lạc, bọn họ ít nhiều có chút lý giải, cho nên không khỏi ngoài dự liệu: "Ngươi lĩnh ngộ pháp tắc không gian?"

Thẩm Lạc đành phải tường thuật chuyện bản thân lấy pháp tắc không gian của Bắc Minh Côn, sau đó sử dụng Đạo Thiên Bí Thuật của ma tộc phong ấn pháp tắc vào trong cơ thể, nói ngắn gọn một lần.

"Ngày ấy vội vàng rời đi, chúng ta kỳ thực không thấy rõ diện mạo của ngươi, ta thôi diễn tìm hiểu lai lịch người cứu chúng ta liên quan đến Thiên Mộng Chẩm, theo quẻ tượng cũng không có đáp án xác thực, nghe ngươi nói như vậy, ta thật sự yên tâm rồi." Viên Thiên Cương nói.

"Đúng rồi, chư vị tiền bối, vãn bối tạm thời rời khỏi Thần Ma Tỉnh, đến đây có chuyện muốn nhờ." Thẩm Lạc lần nữa ôm quyền, mở miệng nói.

"Cứ nói đừng ngại." Trấn Nguyên đại tiên cười nói.

"Tu vi vãn bối gặp bình cảnh, nếu muốn tiến thêm một bước, cần đại lượng tiên thiên linh khí phụ trợ. Chư vị có pháp bảo nào ẩn chứa tiên thiên linh khí, bất luận tiên thiên linh khí hay tiên thiên ma khí đều được, có thể cho vãn bối mượn dùng hay không?" Thẩm Lạc nói.

"Tiểu tử ngươi, ngươi mượn loại vật ẩn chứa tiên thiên linh khí, chỉ sợ không trả lại được đúng không?" Trấn Nguyên Tử trêu chọc.

Thẩm Lạc ngượng cười không phủ nhận.

"Chỗ ta tích góp bao năm được hai mươi Nhân Sâm Quả, bên trong quả này ẩn chứa tiên thiên linh khí, ngươi cầm lấy đi." Trong lúc lên tiếng trêu chọc, Trấn Nguyên Tử đồng thời khẳng khái trợ giúp, khiến Thẩm Lạc hơi sững sờ.

Phải biết rằng, giống cây này ba nghìn năm mới nở hoa, ba nghìn năm mới kết quả, lại ba nghìn năm nữa mới có thể thành thục.

"Còn ngồi đó thất thần, cầm lấy đi." Trấn Nguyên Tử cười nói, đưa một chiếc hộp màu vàng đến.

"Đa tạ tiền bối." Thẩm Lạc đại hỉ, thu hồi kim hộp, sau đó ôm quyền nói.

"Chỗ của ta có một mai Bổ Thiên Thạch, năm đó Nữ Oa Nương Nương thu thập Ngũ Thải Thạch luyện hóa bổ thiên còn sót lại, đồng căn nguyên Tôn Ngộ Không, bất quá mai Bổ Thiên Thạch này thực sự quá nhỏ, không mang đến tạo hóa cực đại, chưa khai mở linh trí, bên trong ẩn chứa tiên thiên linh khí và tiên thiên ma khí vẫn còn hoàn chỉnh. Ngươi cầm lấy dùng đi." Viên Thiên Cương cũng mở miệng nói.

Nói xong, cổ tay y nhẹ chuyển, trong lòng bàn tay hiển hiện một khối đá lớn cỡ nắm tay, lưu quang đủ màu, có ngũ sắc quang mang chiếu rọi, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy tiên thiên linh khí và tiên thiên ma khí giao thoa du tẩu, nhìn thập phần kỳ lạ.

"Đa tạ quốc sư." Thẩm Lạc lần nữa ôm quyền cảm tạ.

"Mỗi lần Thiên Cung mở thịnh hội bàn đào, tiêu hao quá nhiều Bàn Đào, cho nên tồn dư không nhiều, chỗ của ta chỉ có bảy quả, bên trong ẩn chứa tiên thiên linh khí không nhiều, mong sẽ giúp ích cho ngươi." Thác Tháp Lý Thiên Vương cũng mở miệng nói.

Nói xong, gã nhấc tay lấy bảy quả Bàn Đào đưa cho Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc cũng không khách khí, sau khi nói lời cảm tạ, thì trân trọng thu vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận