Đại Mộng Chủ

Chương 1254: Hoài nghi

Phúc trưởng lão phất tay áo lên, một viên cầu màu xanh to bằng đầu người bắn ra, quang mang chớp liên tục, trên viên cầu màu xanh nhô ra từng khối, rung động "Ken két" nhanh chóng mở rộng ra.

Mấy hơi thở sau, đại điện xuất hiện một chiếc phi thuyền to lớn màu xanh sẫm, dài chừng hai ba mươi trượng. Chiếc này khác với chiếc Phi Yến Chu của Yển Vô Sư là, ngoại hình chiếc phi thuyền này rất giống một con cua to lớn, trước sau đều có tám chân cua thật dài, bất quá chúng đang cuộn lại.

Tất cả mọi người thả người leo lên phi thuyền hình cua, không gian thân thuyền rất lớn, đứng nhiều người như vậy vẫn không chật chội.

"Thẩm đạo hữu, đi hướng nào xin chỉ rõ." Phúc trưởng lão nhìn về phía Thẩm Lạc, nói.

Thẩm Lạc nhắm mắt cảm ứng vị trí tiêu ký, trong miệng bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Phúc trưởng lão vội vàng hỏi, mấy người Tiểu Phu Tử cũng hơi khẩn trương nhìn lại.

"Không có, chỉ là vị trí Ngoạn Ngẫu Thành đã phát sinh biến hóa rất lớn, đã di động rất xa về phía bắc." Thẩm Lạc suy nghĩ một chút, nói.

"Tiêu ký còn là tốt rồi." Phúc trưởng lão nhẹ nhàng thở ra, dưới chân hiện lên thanh quang.

Trên cả chiếc phi thuyền hiện ra thanh quang sáng tỏ, sau đó vèo một tiếng bay về phương bắc, trong vòng mấy hơi thở đã đến cấm chế biên giới Thiên Cơ thành, tốc độ so với Phi Yến Chu nhanh hơn một chút.

Phúc trưởng lão há miệng phun ra một đoàn thanh quang, lóe lên một cái rồi biến mất đánh vào đầu thuyền.

Đầu thuyền hình cua lập tức toả ra một tầng linh văn màu xanh hình lưới, nhanh chóng lan tràn ra sau, rất nhanh cả chiếc thuyền hiện đầy linh văn màu xanh, lóe lên xuyên qua cấm chế Thiên Cơ thành, đi ra Vô Ngân Sa Hải phía ngoài, tiếp tục phi độn hướng bắc.

"Phúc trưởng lão, thôi động tốc độ Linh Giải phi thuyền đến mức lớn nhất, không cần lo tiêu hao, hiện tại trọng yếu nhất là mau chóng đuổi tới chỗ Quỷ Yển kia." Tiểu Phu Tử nói, trên mặt ẩn ẩn lộ ra một cỗ sát khí. Thẩm Lạc thấy cũng âm thầm kinh hãi.

Phúc trưởng lão nghe vậy trong miệng nói lẩm bẩm, chỗ mi tâm hiện lên tinh quang, phi thuyền hình cua vốn cuộn tám cai chân liền mở rộng ra, phía trên cũng khắc hoạ vô số linh văn màu xanh, phù một tiếng vồ lấy hư không, giống như đi trên mặt đất, tám cái chân cua nhanh chóng chuyển động.

Tốc độ Linh Giải phi thuyền lần nữa tăng nhiều, gần như gấp bội, nhanh như điện chớp bay tới phía trước.

Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, âm thầm cảm thán cơ quan thuật yển giáp của Thiên Cơ thành quả nhiên là nhất tuyệt Tam Giới, có thể tạo ra phi thuyền cỡ lớn với độn tốc như vậy.

"Thẩm đạo hữu, dựa theo tốc độ Linh Giải phi thuyền, phải bao lâu nữa mới đến chỗ Ngoạn Ngẫu Thành?" Tiểu Phu Tử nhìn lại.

"Đại khái cần nửa ngày." Thẩm Lạc đánh giá một chút, nói.

Tiểu Phu Tử nghe vậy gật gật đầu, gọi Phúc trưởng lão, Mị trưởng lão, và Mạc Vong đi đến căn phòng kín phía trước Linh Giải phi thuyền, tựa hồ muốn thương nghị gì đó.

Thấy Tiểu Phu Tử cùng ba vị trưởng lão rời đi, sắc mặt đám đệ tử Thiên Cơ thành hơi buông lỏng, tự mình kiếm một chỗ ngồi xuống, nghỉ ngơi dưỡng sức.

Thẩm Lạc cũng đi đến một góc phi thuyền khoanh chân ngồi xuống, đang muốn nhắm mắt chuyên tâm tế luyện Nhuyễn Yên La Cẩm Y và Huyền Hoàng Nhất Khí Côn, Yển Vô Sư bỗng một mình đi tới.

Ánh mắt hắn khẽ động, âm thầm nghi hoặc người này tới làm gì, chẳng lẽ là vì lúc trước hắn che giấu Quỷ Yển và Ngoạn Ngẫu Thành, khiến Yển Vô Sư khó chịu trong lòng, tới hưng sư vấn tội?

Thẩm Lạc cân nhắc từ ngữ, gắng để không đắc tội Yển Vô Sư, giải thích cho qua việc này.

Yển Vô Sư ở Thiên Cơ thành có địa vị không thấp, về sau hắn còn muốn thỉnh cầu Tiểu Phu Tử chữa trị gối ngọc, tốt nhất đừng đắc tội người này.

"Thẩm đạo hữu, trước đó tại hạ hoài nghi đạo hữu là mật thám do thế lực đối địch phái tới chui vào Thiên Cơ thành, xin Thẩm đạo hữu thứ lỗi." Vượt quá Thẩm Lạc dự kiến, Yển Vô Sư tới cách ba thước thì dừng lại, khom người thi lễ một cái.

Thẩm Lạc nghe lời này ngây ngốc một chút, bỏ ra trọn vẹn hai ba cái hô hấp mới kịp phản ứng, sắc mặt có chút cổ quái.

Yển Vô Sư này vậy mà vì chuyện nhỏ nhặt này tới trịnh trọng tạ lỗi như vậy, cách đối nhân xử thế của người này là dị thường ngay thẳng? Hay là có mưu đồ khác?

"Yển đạo hữu nói quá lời, ngày đó chúng ta lần đầu gặp, tại hạ lại là người từ bên ngoài đến, Yển đạo hữu hoài nghi ta cũng là chuyện đương nhiên." Trong lòng của hắn suy nghĩ, trong miệng nói ra.

"Lúc trước Yển mỗ nghi ngờ Thẩm đạo hữu, vi phạm tới điều cấm mà Thiên Cơ thành thiện ý kết giao với đạo hữu chính phái khác, nhiệm vụ lần này xong trở về Thiên Cơ thành ta sẽ tự đi giới Luật Đường lãnh phạt, cho đạo hữu một cái công đạo." Yển Vô Sư không nhúc nhích chút nào, nghiêm mặt nói.

"Yển đạo hữu quá để ý rồi, việc nhỏ này không nên nhắc lại." Thẩm Lạc nhìn thấy thần sắc Yển Vô Sư, nắm chắc hơn phân nửa người này là tên ngốc làm việc cứng nhắc, lúc trước vì hoài nghi mình mà sinh ra tâm tình bất mãn cũng tiêu tán không ít.

"Không quy củ không thành quy tắc, Thiên Cơ thành chính là do Yển Sư các nơi Tam giới tụ tập lại hình thành liên minh tông phái, các giới luật đưa ra là trọng yếu nhất, bất kỳ điều cấm gì cũng phải tuân thủ một cách nghiêm chỉnh." Mặt Yển Vô Sư không thay đổi nói.

Thẩm Lạc thấy vậy nhún vai, không tranh luận với gã về việc này, ngược lại hỏi tới một vấn đề khác.

"Yển đạo hữu lúc trước hoài nghi tại hạ là nội ứng thế lực đối địch? Chỗ Vô Ngân Sa Hải này, xung quanh hoang vu không người ở, hẳn là còn có thế lực đối nghịch với quý phái?"

"Vô Ngân Sa Hải này tuy thiên địa linh khí mỏng manh, nhưng có một ít đặc sản linh vật, cũng có một ít tông môn cỡ nhỏ đóng quân nơi đây, bọn hắn và Thiên Cơ thành quan hệ cũng không phải đều là hữu hảo. Huống chi Yển Giáp Thuật và luyện khí thuật có một không hai ở Tam Giới, tự nhiên có không ít hạng người lòng dạ khó lường mưu đồ làm loạn, ẩn núp ở trong Vô Ngân Sa Hải thăm dò tu sĩ bản thành cũng không phải số ít." Yển Vô Sư nói.

"Trong Vô Ngân Sa Hải trừ quý thành, còn có nhũng tông môn nào?" Thẩm Lạc tiếp tục hỏi.

"Ước chừng có mười tông môn, lớn nhất gọi là Hoàng Sa môn, mặt khác còn có Thần Quy phái, Hậu Thổ tông, Ngự Thú tông. . ." Yển Vô Sư liên tiếp báo ra mười tông môn.

"Những tông môn này am hiểu thần thông gì?" Thẩm Lạc truy vấn.

"Hoàng Sa môn tên như ý nghĩa tinh thông thần thông ngự sa. Thần Quy phái là tông phái trộm mộ, tinh thông thăm dò phong thủy kham dư, tầm long điểm huyệt thuật. Hậu Thổ tông thì pháp thuật Thổ thuộc tính có chỗ rất độc đáo, Ngự Thú tông giỏi về khống chế các loại linh trùng linh thú. . ." Có lẽ do Yển Vô Sư áy náy với Thẩm Lạc, nên đáp lại kỹ càng từng câu hỏi của hắn.

"Thẩm đạo hữu vì sao hỏi những thứ này?" Gã có chút kỳ quái hỏi

"Không có gì, thuận miệng hỏi thôi." Thẩm Lạc cười nói.

Yển Vô Sư ồ một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều, thấy Thẩm Lạc không hỏi vấn đề gì khác, liền tới cách đó không xa lưng tựa mạn thuyền ngồi xuống.

Thẩm Lạc nhìn đáy khoang thuyền dưới chân, ánh mắt hơi chớp động, hắn hỏi thăm Yển Vô Sư những vấn đề kia, đương nhiên sẽ không thuận miệng hỏi, mà đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Ngoạn Ngẫu Thành là Quỷ Yển trộm từ Thiên Cơ thành, Thiên Cơ thành cũng đang không ngừng tìm kiếm tung tích của gã, Quỷ Yển tất nhiên sẽ cẩn thận ẩn núp, vậy hắn và Phủ Đông Lai sao dễ dàng đến chỗ này như vậy?

Lúc trước hắn cũng tưởng rằng trùng hợp, nhưng bây giờ ngẫm lại chưa hẳn là như vậy, không bài trừ khả năng có người cố ý hành động.

Nếu quả thật có một người như thế, hoặc là một đám người, mục đích liếc qua là thấy ngay, chính là muốn mượn miệng hắn nói cho Thiên Cơ thành biết nơi Quỷ Yển hạ lạc. Về phần mục đích của đối phương rốt cuộc là gì, hắn hiểu về Thiên Cơ thành và mảnh Vô Ngân Sa Hải này quá ít, vẫn không đoán ra.

Bất quá có nhiều người như vậy núp trong bóng tối, lần này truy sát Quỷ Yển chỉ sợ sẽ không kết thúc đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận