Đại Mộng Chủ

Chương 1632: Làm rối

Một bên khác, Vu La đang giao chiến Hủy Diệt Minh Vương, thân hình vội phóng tới, thân thể bỗng nhiên bắt đầu trở nên hư hóa, nàng vậy mà trực tiếp xuyên thân qua lưỡi cự phủ của Hủy Diệt Minh Vương, mảy may không ngại xông về phía Nhiếp Thải Châu.

Nhưng mà còn không chờ nàng đến gần, trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng kêu to.

Từng đợt sóng âm vô hình khuếch trương toàn bộ tế đàn, trong nháy mắt hóa thành một cỗ lực lượng kỳ dị khó nói lên lời, áp bách bốn phía xung quanh.

Vu La chợt cảm thấy quanh thân trầm xuống, từ trạng thái hư hóa lần nữa khôi phục nguyên hình.

Khi nàng đang kinh ngạc, một thanh cự chùy màu đen đã đập xuống giữa đầu, mang theo đạo đạo hắc sắc lôi điện bao phủ xuống.

Vu La nhấc vung tay lên, một vòng xoáy màu đen ngưng tụ thành hình, chắn bên trên.

Lôi Thần Chùy ầm ầm đập xuống, dẫn tới hư không rung mạnh một trận, nhưng lực lượng chấn động bị vòng xoáy màu đen thôn phệ, ngay cả hắc sắc lôi điện cũng đồng loạt tràn vào bên trong vòng xoáy, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Một bên khác, đại hán mặt ngựa đang giao chiến với Thẩm Lạc cũng đột nhiên cảm thấy một cỗ trọng áp bao phủ thân thể, tốc độ vung vẩy trường đao nhịn không được mà chậm lại.

Thời khắc này Thẩm Lạc cũng tràn đầy ngạc nhiên, bởi hắn cảm nhận được có một cỗ lực lượng thần bí bao trùm bốn phía, nhưng chính hắn lại không chịu ảnh hưởng chút nào, mắt thấy động tác vung đao của đại hán mặt ngựa càng ngày càng phí sức, Bát Thiên Loạn Bổng liền vung vẩy đến càng nhanh.

Rốt cuộc, đại hán mặt ngựa không theo kịp tốc độ của Thẩm Lạc, bị một côn đánh trúng phía sau lưng…

Một côn đến, trăm côn đến, từng đạo từng đạo côn ảnh bắt đầu nện lên trên thân đại hán mặt ngựa, đánh cho gã như bao cát lắc tới lắc lui.

Mà lúc này, kẻ cảm thụ trọng áp rõ ràng nhất, lại chính là tên thanh niên áo bào đen.

Bởi kẻ đang thi triển thần thông, không ai khác chính Khai Minh Thiên Thú đang đứng trước mắt gã.

Chỉ thấy thanh niên áo lam kia há miệng than nhẹ, liền có trận trận sóng âm không ngừng từ trong miệng khuấy động hư không, mặc dù tên thanh niên áo bào đen không thê thảm như đại hán mặt ngựa, nhưng thời khắc này cũng tuyệt không dễ chịu.

Thân hình của gã vẫn như cũ có thể di động, nhưng tốc độ của gã đang nhận áp chế cực lớn.

Tốc độ di động mỗi một bước của thanh niên áo bào đen vẫn như cũ vượt xa thường nhân, nhưng trong hư không lưu lại rất nhiều tàn ảnh, đã không phải như ban đầu mà ngay cả tàn ảnh cũng vô pháp nhìn thấy.

Ngay lúc gã phí sức phóng đến Khai Minh Thiên Thú, trước mắt đột nhiên hoa một cái, một nhân ảnh từ giữa không trung ngã xuống, đập vào trước người gã.

Thanh niên áo bào đen dừng bước nhìn lại, phát hiện thình lình nhân ảnh kia lại chính đại hán mặt ngựa.

Lúc này, âm thanh kêu khẽ của Khai Minh Thiên Thú rốt cuộc ngừng lại, sóng âm vô hình áp chế tứ phương cũng biến mất theo.

Thanh niên áo đen hơi dừng lại, trên người chợt lóe ô quang, lập tức giết qua.

Một bên khác, sau khi Thẩm Lạc đả thương đại hán mặt ngựa, cũng không tiếp tục truy sát, mà đuổi đến Hủy Diệt Minh Vương bên này, muốn thừa dịp Vu La nhận áp chế, liên thủ yển giáp diệt trừ nàng trước.

Đáng tiếc, uy năng thần thông Khai Minh Thiên Thú tuy mạnh, nhưng không phải có thể tùy ý thi triển.

Đợi đến khi Thẩm Lạc vọt tới phụ cận, lúc một côn rơi xuống, thân hình Vu La đã lần nữa hư hóa, tránh thoát một côn của hắn.

Thẩm Lạc thấy thế cũng không hoảng sợ, liên thủ yển giáp Hủy Diệt Minh Vương vây kín Vu La, rất nhanh đã chiếm thượng phong.

Nhưng mà, đang lúc hắn coi thắng lợi trong tầm mắt, lần nữa phát sinh dị biến!

Hai đạo thân ảnh quen thuộc đột nhiên từ đằng xa bay nhanh đến, chính hai người Xa Thanh Thiên và Viêm Liệt.

Vừa nhìn thấy Thẩm Lạc đang giao chiến với Vu La, hai người đầu tiên khẽ giật mình, tiếp theo lại không gấp động thủ, mà quan sát kỹ tình huống chiến trường.

"Giết kẻ nào trước?" Viêm Liệt hơi chần chừ hỏi.

"Không vội, xem ra bọn họ đang tranh đoạt bảo kính kia, tự nhiên trước đoạt bảo vật. Về sau, giết Thẩm Lạc trước." Xa Thanh Thiên nhắm đôi mắt lại, truyền âm nói.

"Được." Viêm Liệt khẽ gật đầu.

Dứt lời, Viêm Liệt đi đầu phóng thẳng đến phương hướng tế đàn.

Đại hán mặt ngựa thấy lại có người đến cướp đoạt Côn Lôn Kính, cũng không để ý thương thế bản thân, bò dậy nghênh đón.

"Cút." Viêm Liệt thấy có người cản đường, lập tức giận dữ.

Hai tay gã vung lên, Càn Khôn Huyền Hỏa Tháp lập tức gào thét ra, mà quanh thân tháp cũng đại phóng quang mang, ở giữa không trung cực tốc xoay tròn, như một con quay vô cùng to lớn, va chạm đến đại hán mặt ngựa.

Đại hán mặt ngựa thấy bảo tháp thế tới hung mãnh, nhưng vẫn không muốn né tránh, trong miệng phát ra một tiếng gầm giận dữ, mi tâm lúc này có một tia hồng quang bắn ra, vậy mà thiêu đốt một chút tinh huyết.

Ngay sau đó, bên ngoài thân đại hán mặt ngựa hiện lên huyết quang, hiển hiện chân hình xích hồng chiến mã, đụng vào Càn Khôn Huyền Hỏa Tháp.

"Ầm" Một tiếng nổ lớn!

Càn Khôn Huyền Hỏa Tháp nhất thời chấn động không thôi, hỏa quang trên thân trong nháy mắt bị đánh tan, Viêm Liệt cũng nhận dư âm phản chấn, ngực ngột ngạt một trận, mà hư ảnh xích hồng chiến mã kia thì trực tiếp sụp đổ tiêu tán, đại hán mặt ngựa càng phun máu tươi bay ngược về sau.

Viêm Liệt cưỡng ép đè tam tiêu lục phủ rung động, thân hình lóe lên, lần nữa vọt đến phía trên tế đàn.

Chỉ không chờ gã đến gần, trước người đột nhiên có vạn đạo trường lăng xanh trắng phô thiên mà đến, ngăn cản đường đi của gã.

"Vạn Lý Quyển Vân…"

Viêm Liệt cười lạnh một tiếng, lật tay lấy Vô Trần Phiến ra, đột nhiên quạt phía trước người một cái.

Chỉ một thoáng, từng trận âm thanh ầm ầm vang lên, từng đạo lốc xoáy màu xanh vô cùng tráng kiện, cuồn cuộn cuốn theo vô số phong nhận mà qua, cắt chém trọn phiến hư không thành mảnh nhỏ quang ngân.

Vạn Lý Quyển Vân bị cuồng phong cuốn lên, vạn đạo trường lăng trên không trung không ngừng lắc lư, căn bản không cách ngăn cản Viêm Liệt.

Thân hình Viêm Liệt xuyên qua khe hở của trường lăng, đang muốn tiếp tục vọt đến trước, lại chợt thấy một nhân ảnh xuất hiện trước người, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Nguyên lai Thẩm Lạc phát giác Nhiếp Thải Châu gặp nguy hiểm, chỉ có thể tạm thời buông tha Vu La, để Hủy Diệt Minh Vương ngăn cản nàng, chính mình thì bứt ra đến giúp đỡ.

"Viêm Liệt đạo hữu, đang tìm cái chết sao?" Thẩm Lạc nghiến răng trách mắng.

Hắn nhấc vung tay lên, Cửu U trong tay áo chợt lóe ô quang, vô số hoàn ảnh màu đen bắn ra, đánh tới Viêm Liệt bên này.

Trái tim Viêm Liệt nhảy dựng một cái, Vô Trần Phiến trong tay lần nữa đột nhiên huy động, lúc này có trận trận cuồng phong quét đến, thổi tan dày đặc vòng ảnh.

Nhưng không chờ gã cao hứng, phía sau dày đặc vòng ảnh liền có đạo đạo kiếm ảnh hỏa diễm bắn nhanh đến.

Mười một thanh Thuần Dương phi kiếm như mười một đầu Hỏa Phượng, trực tiếp phá vỡ cuồng phong, hung hăng đâm đến Viêm Liệt.

Viêm Liệt chau mày, cổ tay chợt vỗ phía dưới, trong hư không một tòa tháp ảnh cự đại lập tức hiển hiện, mang theo uy áp mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, đáy tháp dâng trào hừng hực huyền hỏa, trấn áp về phía mười một thanh Thuần Dương phi kiếm.

Trong lúc vội vàng, Thẩm Lạc không kịp bố trí kiếm trận, chỉ có thể toàn lực thôi động phi kiếm công kích.

Thời điểm phi kiếm sắp đến gần Viêm Liệt, trong đôi mắt của gã đột nhiên bắn ra hỏa quang, tựa hồ thúc giục thần thông bản mệnh, khí tức trên người trong nháy mắt tăng vọt.

Càn Khôn Huyền Hỏa Tháp cũng hô ứng, trong nháy mắt đột ngột tăng uy thế, huyền hỏa màu đen phun ra từ đáy tháp lại hóa thành tám đầu Hỏa Long uốn lượn, cuốn tất cả phi kiếm về phía đáy tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận