Đại Mộng Chủ

Chương 1195: Khóa chặt

Cửu Đầu Trùng thi triển bí thuật xong, tiếp tục phi độn tiến lên, bay ra hơn nghìn dặm mới dừng lại, sau đó lại phóng xuất ra mấy vạn con chim ruồi huyết sắc.

Những Huyết Văn Phong Điểu này là một đám linh điểu gã dùng bí thuật bồi dưỡng ra, giống Thanh Sí Điều mà bọn Ba Xà thúc giục lúc trước, có thể giúp tầm mắt chủ nhân thấy được. Mà những Huyết Văn Phong Điểu này so với Thanh Sí Điểu thì lợi hại hơn nhiều, tốc độ phi độn nhanh hơn Thanh Sí Điểu gấp ba bốn lần, cảm ứng pháp lực càng thêm linh mẫn, đáng tiếc duy nhất chính là thời gian Huyết Văn Phong Điểu sống ngắn hơn nhiều so với Thanh Sí Điểu, mà chỉ có thể sống ở khu vực nóng ẩm ướt như Vân Mộng trạch này, ra khỏi nơi này sẽ không có có tác dụng lớn, nên có khuyết điểm nho nhỏ.

Lấy tốc độ Huyết Văn Phong Điểu, chỉ cần hơn nửa ngày là có thể rải ra toàn bộ Vân Mộng trạch, có những linh điểu này tại đây, bất luận Thẩm Lạc trốn ở nơi nào, Cửu Đầu Trùng cũng tự tin có thể tìm ra.

Cửu Đầu Trùng thôi động đợt Huyết Văn Phong Điểu này dò xét xung quanh, tiếp tục bay về phía trước, cứ tiến lên ngàn dặm thì dừng lại phóng thích một đợt linh điểu, tăng tốc tốc độ khuếch tán.

Như vậy qua gần nửa canh giờ, Cửu Đầu Trùng đang muốn lần nữa phóng thích Huyết Văn Phong Điểu, la bàn màu xanh bên cạnh gã đột nhiên loé lên linh quang, kim đồng hồ loạn chuyển ngừng lại, chỉ về một hướng khác.

Trong Huyết Ma Châu, mũi tên nhỏ huyết sắc cũng giống vậy, vững vàng dừng lại, chỉ về hướng nơi đó.

"Hẳn là bảo vật tặc tử kia che lấp khí tức chỉ có thể duy trì nhất thời, không thể kéo dài?" Cửu Đầu Trùng vừa mừng vừa sợ, lập tức thi triển huyết vân độn bay tới nơi đó, đồng thời thi pháp thôi động đám Huyết Văn Phong Điểu đã rải ra, dò xét chỗ đó.

Huyết vân độn của Cửu Đầu Trùng mặc dù nhanh, nhưng khoảng cách vị trí la bàn chỉ quá xa, mà tốc độ của đối phương cũng không chậm, dù Cửu Đầu Trùng toàn lực phi độn, trọn vẹn một khắc đồng hồ trôi qua vẫn không thể đuổi kịp.

Ngay lúc Cửu Đầu Trùng cân nhắc có nên bất chấp tiêu hao, tăng tốc huyết vân độn, trong la bàn màu xanh và Huyết Ma Châu chỉ dẫn lần nữa hỗn loạn lên, không cách nào xác định vị trí đối phương.

Cửu Đầu Trùng có chút ngạc nhiên dừng độn quang lại.

Không cách nào cảm ứng được vị trí đối phương, tiếp tục đi loạn rất có thể tốn công mà không có kết quả.

Ánh mắt gã chớp động mấy lần, đợi tại chỗ, không ngừng phóng xuất ra Huyết Văn Phong Điểu.

Sau một lát, trong la bàn màu xanh và Huyết Ma Châu kim đồng hồ lần nữa ổn định, lần này chỉ một phương hướng khác.

"Quả là thế, Thẩm Lạc kia cứ mỗi một khắc đồng hồ sẽ phóng xuất ra Ngân Hạnh Linh Quả và Ba Xà, đây là đang cố ý đùa nghịch ta? Hay là muốn dụ ta mắc câu, kéo dài thời gian?" Ánh mắt Cửu Đầu Trùng híp lại.

Thẩm Lạc kia là người Tiểu Bạch Long, nếu như là Tiểu Bạch Long cố ý gài bẫy, gã cũng không thể không cẩn thận.

"Hừ! Dù Tiểu Bạch Long âm mưu thì thế nào, lần trước đại chiến thương thế ta chưa lành, không cách nào thi triển toàn lực, nên mới khiến ngươi may mắn chiến thắng. Bây giờ thương thế ta đã khỏi hẳn, là thời điểm tính toán thù mới hận cũ!" Trong mắt Cửu Đầu Trùng loé lên huyết quang, lạnh giọng nói.

Sau đó, gã không tiếp tục đuổi tới, phất tay áo lên, từng luồng từng luồng Huyết Văn Phong Điểu bay ra, nhanh chóng tản ra.

Thẩm Lạc có thể triệt để che đậy khí tức Ngân Hạnh Linh Quả và Ba Xà, gã đuổi theo cũng vô dụng, mau chóng khuếch tán Huyết Văn Phong Điểu ra toàn bộ Vân Mộng trạch mới là thượng sách, Thẩm Lạc nếu đang cố ý trêu chọc gã, nói rõ hắn có mưu đồ, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không rời Vân Mộng trạch.

Cửu Đầu Trùng rất mau thả tất cả Huyết Văn Phong Điểu ra ngoài, sau đó nhắm mắt tu luyện tại chỗ.

Đảo mắt qua một canh giờ, gã từ từ mở mắt ra.

Lúc trước thả ra Huyết Văn Phong Điểu đã nhanh chóng khuếch tán ra, lại thêm trước đó trên đường gã thả ra, bây giờ không sai biệt lắm gần nửa Vân Mộng trạch đã trong phạm vi linh điểu dò xét, là thời điểm tìm kiếm Thẩm Lạc kia kết thúc.

Cửu Đầu Trùng lật tay lấy ra một cổ kính màu xanh đen, giống tấm gương lúc trước Ba Xà khống chế Thanh Sí Điểu, nhưng lớn hơn gấp đôi, mặt ngoài linh quang mạnh hơn, trên mặt kính cũng chớp động lít nha lít nhít huyết sắc quang điểm.

Cửu Đầu Trùng bấm niệm pháp quyết điểm cổ kính một cái, huyết sắc quang điểm phía trên lập tức lóe lên.

Huyết Văn Phong Điểu đang ôn hoà ở các nơi trong Vân Mộng trạch, tựa hồ bị cái gì kích thích, lao đi vùn vụt, con mắt chớp động huyết quang, mà chỗ miệng có một cây xúc tu huyết hồng rung động ong ong không thôi, tản mát ra từng vòng từng vòng gợn sóng huyết sắc, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Cửu Đầu Trùng lại nhắm hai mắt, lẳng lặng đợi.

Sau một lát, gã bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía tây, chỗ Tây Bắc có một con Huyết Văn Phong Điểu phát hiện tung tích Thẩm Lạc.

"Hừ, cuối cùng để cho ta phát hiện ngươi, bị ta tiếp cận, ngươi mơ tưởng trốn thoát!" Gã thét dài một tiếng, quanh người nổi lên huyết vân, bao vây lấy thân thể của gã cuồn cuộn phóng về nơi đó.

Cùng lúc đó, Thẩm Lạc đang ngự kiếm về phía tây bắc Vân Mộng trạch, hóa thành một đạo cầu vồng màu đỏ lao tới phía trước vùn vụt.

Thi triển Ất Mộc Tiên Độn mặc dù càng thêm ẩn nấp, tốc độ lại xa xa không bằng ngự kiếm phi hành, mà tiêu hao pháp lực cũng lớn, bây giờ quyền chủ động trên tay mình, tiết lộ một chút hành tung cũng không sao.

Trong khi phi độn, hắn yên lặng tính toán thời gian, không sai biệt lắm đã qua hai canh giờ, lại kéo dài thêm bốn năm canh giờ nữa là được.

Hắn tăng lực thôi động Thuần Dương Kiếm dưới thân, mỗi lần phi độn một khoảng lại chệch phương hướng đi, hoàn toàn không theo bất kỳ quy luật gì, gắng làm Cửu Đầu Trùng đuổi theo phía sau mơ hồ.

Nhưng Thẩm Lạc cũng không phát hiện, trong rừng cây phía dưới, thường cách một khoảng cách sẽ bay múa một con chim huyết sắc, tốc độ hắn ngự kiếm mặc dù nhanh, hành tung lại bị những Huyết Văn Phong Điểu này nhẹ nhõm nắm giữ.

Trên thân những Huyết Văn Phong Điểu kia cũng không có yêu khí, kích cỡ lại nhỏ, trừ ngoại hình có chút kỳ lạ, cơ hồ không khác gì chim ruồi bình thường, căn bản không khiến người khác chú ý.

Thẩm Lạc tiếp tục đi tới gần nửa canh giờ, phía trước xuất hiện một hồ nước khổng lồ, mặt hồ nhìn vô biên vô hạn, khói sóng mênh mông, úy vị tráng quan.

Hắn lật tay lấy ra một khối ngọc giản, bên trong là một bộ địa đồ, chính là địa đồ Vân Mộng trạch.

Vật này là Ba Xà cho hắn, địa đồ vẽ khá chi tiết.

Hắn vừa phi độn về phía trước, vừa so sánh hoàn cảnh xung quanh, xác định vị trí của mình hiện tại.

"Không ổn! Cửu Đầu Trùng kia xuất hiện ngay phía trước, đang chạy nhanh đến hướng chúng ta!" Vào thời khắc này, thanh âm Ba Xà khiếp sợ đột nhiên vang lên trong tai Thẩm Lạc.

"Cái gì!" Thẩm Lạc nghe vậy biến sắc, lập tức thu Ngân Hạnh Linh Quả và túi càn khôn vào Không Ngọc Hạp, sau đó quay người phi độn bỏ chạy về hướng bên trái.

Thuần Dương Kiếm dưới chân hắn đại phóng kiếm quang, trên hai tay cũng hiện ra hai màu linh quang kim thanh, tốc độ lập tức tăng nhanh cơ hồ gấp bội, nhanh như điện chớp phóng đi.

Phong lôi linh văn trên hai cánh tay hắn dù không thi triển Chấn Sí Thiên Lý, cũng có hiệu quả rất nhanh, mà pháp lực tiêu hao cũng không quá nghiêm trọng.

"Không được! Tốc độ huyết vân độn của Cửu Đầu Trùng còn nhanh hơn!" Ba Xà có chút kinh hoảng nói.

"Thật sao?" Thẩm Lạc hơi nhướng mày, phất tay thu hồi Thuần Dương Kiếm, trên hai tay tăng vọt linh quang kim thanh, trong chốc lát ngưng tụ thành hai linh dực to lớn.

Phong Lôi Song Dực vỗ một cái, cả người hắn trong nháy mắt biến thành một đạo huyễn ảnh, tốc độ đột ngột tăng gấp mười lần, trong nháy mắt biến mất ở chân trời xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận