Đại Mộng Chủ

Chương 1178: Đồng hành

"Tu sĩ Nhân tộc!" Thần sắc Liên Sơn trầm xuống.

Dưới trướng Cửu Đầu Trùng, bọn chúng có thể không thèm để ý hết thảy yêu tộc trong Vân Mộng trạch, nhưng đối với Nhân tộc, bọn chúng không thể không coi trọng.

Thực lực Cửu Đầu Trùng cường đại, năm đó từng hoành hành thiên hạ, nhưng về sau lại thảm bại dưới tay Nhân tộc, lúc này mới lui vào Vân Mộng trạch ẩn cư.

Mà ma kiếp qua đi, các tộc nghỉ ngơi lấy lại sức, Nhân tộc bởi vì là chủng tộc có tốc độ sinh sôi hơn xa những tộc đàn khác, khôi phục thực lực nhanh nhất, các tộc đều thấy rõ, trong bóng tối càng thêm kiêng kị tu sĩ Nhân tộc.

"Ngân Hạnh Linh Quả sắp thành thục, có tu sĩ Nhân tộc ngấp nghé là điều rất bình thường, các ngươi không cần quá lo lắng, bộ cấm chế này truyền thừa từ Thượng Cổ, dù tu sĩ Thái Ất đến đây cũng chưa chắc có thể phá được, những tu sĩ bên ngoài mạnh nhất chỉ là Chân Tiên sơ kỳ mà thôi, không cần quá lo." Ba Xà nói.

Liên Sơn và Quy Tàng nghe vậy, lúc này mới thoáng nhẹ nhàng thở ra, gấp rút thôi động cấm chế pháp trận.

Trong màn sáng mây vàng nồng nặc hơn nhiều, tầng tầng chồng chất, rất nhanh tăng thêm một phần ba.

Thẩm Lạc lợi dụng hạt giống Từ Tâm Mộc mặc dù nghe không được ba yêu đối thoại, nhưng cũng có thể đại khái nhìn thấy khẩu hình ba yêu nói chuyện, thông qua môi ngữ đại khái hiểu rõ nội dung câu chuyện.

"Nguyên lai là Thượng Cổ đại trận, khó trách lợi hại như vậy, hi vọng Tiểu Bạch Long tiền bối có thể phá giải." Trong lòng hắn thầm nghĩ.

Theo thời gian trôi qua, quang trụ màu tím trong Phá Cấm Châu tiếp tục chiếu xạ lên màn sáng màu vàng, hoàng quang màn sáng bắt đầu xác thực biến mất không ít, nhưng đến chỗ sâu hơn của màn sáng, cấm chế linh lực càng chặt chẽ, bất luận Đại trưởng lão thi pháp thế nào, hoàng quang trên cấm chế chỉ rung động, không còn tiêu tán nữa.

"Làm sao có thể!" Trên mặt Đại trưởng lão lộ vẻ khó tin.

Những người Hòa Sơn tông khác cũng nhìn ra không đúng, đều lo lắng.

Trong lòng Thẩm Lạc cũng thất vọng một hồi, vào thời khắc này, trong đầu hắn hiện ra thanh âm Tiểu Bạch Long, là Tiểu Bạch Long nghĩ ra cách phá giải cấm chế.

"Thật chứ? Phải làm thế nào?" Hắn vội hỏi.

"Càn Khôn Huyền Cấm đại trận huyền diệu, trong thời gian ngắn ta cũng nghĩ không ra biện pháp tốt, cũng may ngươi thuật lại quá trình ba tên yêu vật kia thi pháp, khiến cho ta nghĩ ra một biện pháp. Ta đang luyện chế một bộ trận bàn giản dị, kết hợp với hạt giống Từ Tâm Mộc bên trong, hẳn là có thể phá tan cấm chế, giờ ngươi trở lại động phủ trước đã, ta sẽ kể rõ quá trình cho ngươi." Tiểu Bạch Long nói.

"Được." Thẩm Lạc đáp ứng một tiếng, cẩn thận phi độn ra sau, thối lui khỏi hai ba mươi dặm, lúc này mới tăng tốc độ.

Gần nửa ngày sau, hắn lại về tới động phủ.

Vu Man Nhi và Diên Diên đã đình chỉ trị liệu cho Tiểu Bạch Long, lúc này đang bố trí một tòa pháp trận khác.

Mà Tiểu Bạch Long thì đang ở trong mật thất, bên trong sóng pháp lực thay đổi rất nhanh, hẳn là Tiểu Bạch Long đang chuẩn bị thủ đoạn phá giải Càn Khôn Huyền Cấm đại trận.

"Thương thế Ngao tiền bối thế nào rồi?" Thẩm Lạc không đi vào quấy rầy, hỏi Vu Man Nhi.

"Nguyệt Hồn sát khí vẫn chưa khu trừ hết, bất quá ta đã nghĩ ra cách phong ấn nó, trong thời gian ngắn sẽ không bạo phát." Vu Man Nhi nói.

Thẩm Lạc nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, hiếu kỳ hai mắt đánh giá, phát hiện pháp trận này rất giống pháp trận lúc trước trị liệu cho Tiểu Bạch Long, cây cổ thụ màu xanh lá kia cũng tại đây, nhưng trận văn pháp trận này phức tạp hơn nhiều, trong trận còn sắp xếp đông đảo tinh thạch màu xanh lá.

Hắn và Vu Man Nhi chung đụng trong khoảng thời gian này, càng thêm khắc sâu hiểu rõ về Thần Mộc Lâm, Thần Mộc Lâm chẳng những tinh thông Ất Mộc thần thông và một ít cổ thuật, đồng thời cũng am hiểu lợi dụng các loại bảo thạch thi triển thần thông, có thể gia tăng uy lực thần thông, hoặc là giảm bớt thần thức tiêu hao.

"Toà pháp trận này dùng làm gì?" Thẩm Lạc hỏi.

"Cũng là một tòa pháp trận trị liệu." Vu Man Nhi cũng không ngẩng đầu lên nói.

"Toà pháp trận này phức tạp hơn nhiều so với ngươi bố trí lúc trước, hiệu quả trị liệu sẽ tốt hơn chứ?" Thẩm Lạc tò mò hỏi.

"Hiệu quả không sai biệt lắm, chỉ là thôi động toà pháp trận này đơn giản hơn nhiều, lại thêm những Lục Tùng Tinh Thạch kia, người tu vi yếu ớt cũng có thể chủ trì." Vu Man Nhi xếp một khối tinh thạch màu xanh lá vào trong trận, lúc này mới phủi tay đứng lên.

Chỉ thấy trong pháp trận hiện ra một tầng lưu quang, vô cùng nhanh chóng lưu động khắp nơi trong trận văn, cuối cùng hội tụ đến trên cổ thụ màu xanh lá kia.

"Ngươi muốn để Diên Diên chủ trì toà pháp trận này, tiếp tục trị liệu cho Ngao Liệt tiền bối?" Thẩm Lạc hiểu ra.

"Không sai. Ngao Liệt tiền bối nếu đã chuẩn bị xong phương pháp phá giải cấm chế quanh Ngân Hạnh Thần Thụ, ta tự nhiên muốn đi cùng ngươi." Vu Man Nhi nói.

"Tu vi Diên Diên còn yếu, thật có thể chủ trì pháp trận này sao?" Thẩm Lạc nhăn mày.

"Ta đương nhiên có thể! Chớ xem thường chứ!" Diên Diên chống nạnh hai tay, trừng mắt nhìn Thẩm Lạc, rất là bất mãn nói.

"Không vấn đề, trừ những Lục Tùng Thạch này, ta còn cho Diên Diên một món đồ khác, có thể giảm bớt gánh nặng thôi động pháp trận." Vu Man Nhi nói.

Trong lòng Thẩm Lạc biết Vu Man Nhi làm việc luôn luôn ổn thỏa, sẽ không làm chuyện không nắm chắc, thế là gật gật đầu, nói: "Nếu như Man Nhi cô nương có thể đi cùng ta, tỷ lệ thành công sẽ nắm chắc hơn nhiều. Kỳ thật hiện tại Ngân Hạnh Thần Thụ bên kia phát sinh một chút tình huống ngoài ý muốn, một đám tu sĩ Nhân tộc đến từ Hòa Sơn tông cũng tới nơi này, đang có ý đồ với Ngân Hạnh Linh Quả."

"Hòa Sơn tông?" Vu Man Nhi lộ vẻ hoang mang, hiển nhiên chưa nghe nói qua tông môn này.

"Ta cũng không hiểu rõ tông môn này, bất quá người lĩnh đội tu vi đạt đến Chân Tiên sơ kỳ, mặt khác tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng có ba người. Đúng rồi, lúc trước nam tử lỗ mãng gây rối với ngươi cũng là người Hòa Sơn tông, tựa hồ là thiếu chủ tông môn này." Thẩm Lạc tiếp tục nói.

Vu Man Nhi cau mày lại, nàng ngược lại không để ý nam tử lỗ mãng kia, chỉ là trong những tu sĩ Hòa Sơn tông kia tới có tu sĩ Chân Tiên kỳ, một khi xung đột, hai người Đại Thừa hậu kỳ bọn hắn chưa hẳn có thể chống đỡ.

"Những người này xuất hiện chưa chắc là chuyện xấu, bọn hắn ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, vận dụng thoả đáng, nói không chừng có thể làm cho những người kia làm việc cho ta." Thẩm Lạc vừa cười vừa nói.

"Nói cũng đúng." Vu Man Nhi nghe Thẩm Lạc nói, lập tức hiểu ra.

Thẩm Lạc đang muốn nói gì, thần sắc đột nhiên động một cái, nhìn lên phía trên động phủ.

"Man Nhi cô nương, ta có việc tạm rời đi một chút." Hắn nói xong lật tay lấy ra một mặt trận kỳ màu trắng huy động.

Sương mù màu trắng hiện lên xung quanh, thân hình Thẩm Lạc biến mất không thấy gì nữa.

Vu Man Nhi thấy cảnh này nao nao, nhưng cũng không để ý, quay người chỉ điểm Diên Diên những yếu điểm thôi động pháp trận.

Thẩm Lạc thấy hoa mắt, xuất hiện trong không gian Lưỡng Nghi Vi Trần Huyễn Trận.

Vụ cầu màu đen do Quỷ Tướng hoá thành đã rút nhỏ gấp bội, mà lại trở nên nồng đậm không gì sánh được, còn thỉnh thoảng quay cuồng. Từng luồng từng luồng ba động âm khí cường hoành từ bên trong không ngừng tản ra, trùng kích đến sương trắng phụ cận như sóng rung biển động.

Thẩm Lạc biết Quỷ Tướng sắp đột phá, bấm niệm pháp quyết thôi động túi càn khôn bên hông, phóng xuất ra âm khí tồn trữ bên trong.

Một cỗ âm khí đen đặc, thô như cối xay từ trong túi bắn ra, rót vào trong vụ cầu màu đen.

Ngay sau đó, bên trong vụ cầu màu đen bắn ra từng đạo hắc quang, tản ra ba động âm khí mãnh liệt hơn rất nhiều.

Cùng lúc đó, Thẩm Lạc thôi động trận kỳ màu trắng trên tay, sương trắng xung quanh nồng đậm hơn rất nhiều, bắt đầu ngưng tụ lại với nhau, hình thành quanh vụ cầu màu đen một tầng bình chướng sương trắng thật dày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận