Đại Mộng Chủ

Chương 1191: Cùng thi triển thần thông

Ngay lúc trong lòng Thận Khí Yêu sinh nghi, trong miệng Vu Man Nhi nhanh chóng tụng niệm chú ngữ, một tay đặt trên Ngân Hạnh Thần Thụ dưới thân, một tay khác bấm niệm pháp quyết điểm một cái, trong miệng khẽ kêu một tiếng.

Ngân Hạnh Thần Thụ dưới người nàng hiện lên lục quang, mấy chục cây thô to và dây leo nhanh chóng sinh trưởng ra, chính là thần thông "Lạc Diệp Tiêu Tiêu".

Gần nửa cây cối như rắn ra khỏi hang, nhanh chóng quấn chặt lấy thân thể Thận Khí Yêu, sau một hai cái hô hấp đã bọc y trong thụ cầu to lớn. Mà một nửa cây cối khác thì đánh vào phía trên sương trắng đang bao phủ đám Thẩm Lạc.

Trong liên tiếp âm thanh trầm đục ầm ầm, Bạch Vụ đại trận bị đánh tan non nửa.

Huyễn cảnh biển cả ngay chỗ bọn Thẩm Lạc lập tức kịch liệt rung chuyển, không ít nơi hiện ra ba động linh quang.

Trong mắt Thẩm Lạc đại phóng thanh quang, toàn lực vận chuyển U Minh Quỷ Nhãn dò xét xung quanh, thần thức cũng phóng xuất ra, lan tràn ra bốn phương tám hướng.

U Minh Quỷ Nhãn vốn am hiểu huyễn thuật, lại thêm huyễn trận này và Lưỡng Nghi Vi Trần Trận có chỗ tương thông, bây giờ lại bị kích thương, ánh mắt hắn rất nhanh sáng lên, thả người bắn ra nơi nào đó huyễn cảnh, trong tay đại phóng kim quang, Huyền Hoàng Nhất Khí Côn toả ra kim quang trùng thiên, vô số côn ảnh chớp động trong đó, trùng điệp đánh vào không gian nơi đó.

"Xoẹt" một tiếng, chỗ không gian kia bị một kích vỡ nát, hiện ra vết nứt dài một trượng, phát ra trận trận quang mang hơi nước trắng mịt mờ.

Thân thể Thẩm Lạc uốn éo, như quỷ mị bay vào trong đó, bỗng thấy hoa mắt, đã thoát ra ngoài không gian pháp trận.

Nhưng không đợi hắn mừng rỡ, tiếng vang ầm ầm từ phía dưới truyền đến, toàn bộ không gian chấn động theo không thôi.

Trong không gian rừng rậm phía dưới, đột nhiên toả ra từng đạo huyết quang chói mắt, theo một tiếng vang thật lớn, một cái đầu chim huyết sắc to cỡ thành lâu đột phá tầng tầng cự mộc thô to quấn quanh, xông ra.

Đầu chim há miệng phun một cái, một mảnh hỏa diễm màu máu tuôn ra, rơi quanh trên cự mộc. Hỏa diễm màu máu cũng không tản mát ra nhiệt độ cao, nhưng đụng một cái đến những cự mộc rừng rậm kia, cây cối thô to không thể phá vỡ liền xoẹt một tiếng, trong khoảnh khắc biến thành tro tàn.

Trong không gian phía trên, gương mặt xinh đẹp Vu Man Nhi đại biến, hai tay trong nháy mắt kết thành một pháp ấn, đặt trên Ngân Hạnh Thần Thụ.

Từng cây đại thụ trong rừng rậm phía dưới giống như linh xà chui ra, cuốn về phía đầu chim huyết sắc kia.

Nhưng xung quanh vang lên tiếng ầm ầm, lại có tám đầu chim huyết sắc từ nơi khác đột ngột phá cự mộc rừng rậm phong tỏa, xông ra.

Những đầu chim to lớn này có ngoại hình hơi khác nhau, nhao nhao há miệng phun ra, từng luồng từng luồng hỏa diễm màu máu, lôi điện màu đỏ, hoặc là đám mây độc huyết hồng, như mưa rơi xuống, đánh vào các nơi đại thụ rừng rậm. Công kích của những lôi điện, đám mây độc kia không dưới huyết diễm, trong chớp mắt phá hủy gần nửa vạn mộc rừng rậm uy thế vô song này.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Thẩm Lạc nhìn thấy cử động của Vu Man Nhi, vội vàng hỏi.

"Việc lớn không tốt, Cửu Đầu Trùng mọc ra chín cái đầu, đã từ trong Lạc Diệp Tiêu Tiêu tránh thoát ra!" Sắc mặt Vu Man Nhi ngưng trọng nói.

"Đồ vật đã lấy được, lưu ở nơi đây đã không còn ý nghĩa, đi mau!" Thần sắc Thẩm Lạc biến đổi, vội vàng nói.

Vu Man Nhi và Quỷ Tướng vội vàng nhún người nhảy lên, bay tới hướng Thẩm Lạc, nhưng không chờ bọn họ phi độn đến cạnh Thẩm Lạc, thụ cầu giam cấm Thận Khí Yêu đột nhiên toả ra bạch quang chói mắt, vỡ ra.

Thân hình Thận Khí Yêu hiển hiện ra, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh nộ, đưa tay cách không trảo về phía Vu Man Nhi và Quỷ Tướng.

"Ầm ầm" một tiếng, trong hư không bỗng nhiên hiện ra một quỷ trảo quấn quanh hắc khí, phảng phất cự vật che trời từ trên trời giáng xuống, bao phủ lại Vu Man Nhi và Quỷ Tướng. Thân thể hai người bị một cỗ cự lực giam lại, căn bản không thể động đậy, mắt thấy sẽ bị bóp thành thịt vụn.

Nhưng mà không gian đột nhiên hiện lên linh quang hai màu kim thanh, phát ra tiếng lôi điện oanh minh và cuồng phong gầm thét, một bóng người ngạnh sinh rơi xuống xuất hiện trên không chỗ Vu Man Nhi và Quỷ Tướng trước khi quỷ trảo đến, thình lình chính là Thẩm Lạc, Huyền Hoàng Nhất Khí Côn trong tay hắn vung lên.

Vô số côn ảnh màu vàng nổi lên, cùng quỷ trảo màu đen đụng vào nhau.

"Ầm" một tiếng vang trầm, hư không phụ cận chấn động theo, côn ảnh màu vàng tiêu tán hơn phân nửa, nhưng quỷ trảo màu đen cũng bị đẩy lui về.

Thận Khí Yêu kinh nghi một tiếng, ánh mắt lấp loé không yên nhìn Thẩm Lạc, không tiếp tục xuất thủ.

Lúc này trên mỗi hai tay Thẩm Lạc chớp động lôi điện màu vàng và phong linh màu xanh, nhìn tựa như Phong Lôi Linh Dực, không phải người không phải yêu, quả thực kinh người.

Vu Man Nhi và Quỷ Tướng trở về từ cõi chết, vội vàng bay xuống cạnh Thẩm Lạc, nhìn dị trạng Thẩm Lạc lúc này, trên mặt cả hai cũng hiện ra vẻ kinh ngạc. Bất quá bọn họ không lắm miệng hỏi thăm, thả người trốn vào trong một cái túi nhỏ, chính là túi càn khôn.

Thẩm Lạc lật tay tiếp được túi càn khôn, quay người vọt tới thông đạo pháp trận vừa mới mở ra.

Vào thời khắc này, huyễn trận sương mù màu trắng đột nhiên chấn động kịch liệt, một tiếng ầm vang bạo liệt ra, Ba Xà và đám Hòa Sơn tông hiện thân.

Cơ hồ đồng thời, mây vàng dưới thân đám người đột nhiên giống như sóng triều bạo tạc ra, một đạo huyết quang thô to như phá giấy xuyên qua mây vàng, một cái đầu chim huyết hồng to như ngọn núi từ đó chui ra, xé rách mây vàng ra một lỗ hổng khổng lồ.

"Đi mau!"

Thần sắc Thẩm Lạc đại biến, hét lớn tiếng, trên hai tay đại phong linh quang phong lôi, cả người hóa thành một đạo quang mang kim thanh, lóe lên một cái rồi biến mất bay vào trong thông đạo.

Tốc độ của hắn mặc dù nhanh, nhưng vẫn có hai đạo yêu quang một lam một trắng nhanh hơn đoạt trước mặt hắn, chính là Ba Xà và Thận Khí Yêu.

Mà sắc mặt Đại trưởng lão Hòa Sơn tông cũng cuồng biến, há miệng phun ra một thanh trường toa màu bạc, một mảnh quang mang giống như ngâm hà quấn lấy đám Hòa Sơn tông, bản thân gã cũng bay vào trong toa.

Trường toa run lên hóa thành một đạo cầu vồng màu bạc, theo sát sau Thẩm Lạc phi độn ra ngoài thông đạo.

Thẩm Lạc vừa bay ra thông đạo, lập tức quay người vung ra sau, hai tay như bánh xe nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, hét lớn một tiếng bạo.

Khí cụ pháp trận phá cấm bên trong Càn Khôn Huyền Cấm đại trận toả ra quang mang chói mắt, sau đó ầm vang bạo liệt ra, hóa thành vô số linh quang màu vàng phiêu tán.

Không có pháp trận chèo chống, thông đạo bị phá ra chớp động hai cái, ầm vang lấp đầy.

Thẩm Lạc làm xong việc này lập tức quay người, hai tay mở ra, tiếp tục bay trốn ra xa.

Giờ khắc này, Ba Xà, Thận Khí Yêu, ngân toa Hòa Sơn tông đã bay ra một khoảng cách.

Ba Xà hóa thân thành điện quang màu lam có tốc độ nhanh nhất, đã đi xa ngàn trượng; ngân toa Hòa Sơn tông không biết là bảo vật gì, ngân mang chớp liên tục tốc độ cũng cực nhanh, vẻn vẹn rớt lại phía sau Ba Xà trăm trượng; ngược lại Thận Khí Yêu biến thành yêu quang màu trắng có tốc độ chậm nhất, mới khó khăn lắm bay ra bốn năm trăm trượng, bị Ba Xà và ngân toa Hòa Sơn tông bỏ lại đằng sau, cũng khó trách lúc trước y muốn trêu đùa quỷ kế, lấy độn tốc Thận Khí Yêu như vậy, nếu không có người yểm hộ, xác thực có khả năng nhất bị Cửu Đầu Trùng đuổi kịp.

Thẩm Lạc cười lạnh một tiếng, trong miệng nói lẩm bẩm, thi triển thần thông Chấn Sí Thiên Lý.

"Ầm ầm."

Trên hai cánh tay hắn, quang mang kim thanh tăng vọt, ngưng tụ thành hai linh dực kim thanh to lớn, "Hồng hộc" một tiếng phun ra sau linh quang dài trăm trượng.

Thân hình Thẩm Lạc lập tức trở nên mông lung, hóa thành một đạo huyễn ảnh kim thanh, độn tốc tăng vọt gấp mười lần, trong chốc lát vượt qua đám Hòa Sơn tông cùng Ba Xà, lại lóe lên đã đến cuối tầm mắt đám người, kim thanh quang mang lại lóe lên, thân ảnh Thẩm Lạc hoàn toàn biến mất không thấy.

"Đây là độn thuật gì!" Bọn Ba Xà lộ vẻ kinh ngạc.

Nhưng giờ phút này, Càn Khôn Huyền Cấm đại trận phía sau phát ra một tiếng vang thật lớn, ầm vang vỡ vụn ra một cái động lớn, một huyết sắc đầu chim từ đó chui ra.

Bọn Ba Xà biến sắc, vội vàng tăng độn tốc, phân tán bỏ chạy.

Huyết sắc đầu chim há to miệng rộng, một mảnh hỏa diễm màu máu đánh vào trên màn sáng đại trận, tuỳ tiện đốt ra một lỗ ổng lớn vài chục trượng, bên trong đại trận cũng bắn ra từng đạo hỏa diễm màu máu, đánh cho Càn Khôn Huyền Cấm đại trận thủng lỗ chỗ.

Cả tòa pháp trận trong chớp mắt bị thủng trăm ngàn lỗ, linh quang màu vàng phía trên nhanh chóng ảm đạm, sau một tiếng vang thật lớn toàn bộ vỡ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận