Đại Mộng Chủ

Chương 1311: Uy lực cốt trượng

Tiểu Phu Tử dường như đã nhận ra dị trạng thể nội Thẩm Lạc, bấm tay một cái.

Một đạo tinh quang màu trắng chui vào ngực Thẩm Lạc, trong bạch quang ẩn chứa nguyên khí hùng hậu không gì sánh được, mặc dù hơi khác biệt với Thuần Dương lực, nhưng cũng tràn ngập khí tức thuần hậu chính đại, dung hợp với Thuần Dương lực thể nội Thẩm Lạc, lập tức chế trụ ma khí bộc phát.

"Đa tạ thành chủ." Sắc mặt Thẩm Lạc buông lỏng, gật đầu cám ơn Tiểu Phu Tử.

"Tiện tay mà thôi, không cần nhiều lời." Tiểu Phu Tử khoát tay áo, nhìn lại phía trước.

Huyết quang phía trước bộc phát rất nhanh tán đi, hiện ra tình huống bên trong. Cây cột đá khổng lồ kia đã triệt để không thấy tăm hơi, phảng phất chưa từng tồn tại.

Chỗ mặt đất cột đá cắm nghiêng một cây cốt trường màu máu cao khoảng một trượng, tạo hình phong cách cổ xưa, toàn thân ẩn ẩn huyết quang, không có bất kỳ khí tức gì phát ra.

Mà năm kiện ma khí Phệ Nguyên Ma Bổng, Cửu U lơ lửng giữa không trung, vây quanh huyết sắc cốt trượng nhanh chóng chuyển động, tản mát ra trận trận âm thanh khe khẽ, phảng phất thần tử đang lễ bái hoàng đế.

Huyết Khô lão tổ, Ma Tâm, Mị trưởng lão đều đứng ở chỗ lúc trước, cưỡng ép ngăn cản huyết quang bộc phát, cũng không lui lại nửa bước, trên người bọn họ đều có chút vết thương, hiển nhiên là do huyết quang bộc phát gây ra.

Huyết quang vừa mới tán đi, Huyết Khô lão tổ và Mị trưởng lão đồng thời bắn về phía huyết sắc cốt trượng, ngược lại bọn Ma Tâm lại không hề động.

"Cút ngay!" Huyết Khô lão tổ gầm thét một tiếng, phất tay áo lên.

Hai vệt huyết quang chém về phía Mị trưởng lão, lại là hai huyết sắc cốt kiếm, trên mỗi một thanh đều chớp động năm mươi mấy đạo huyết sắc cấm chế, lại là hai kiện pháp bảo thượng phẩm.

Hai thanh cốt kiếm bắn ra huyết sắc kiếm khí dài mười mấy trượng, chớp động một cái đã xuất hiện trước người Mị trưởng lão, giao nhau, giống như một cái cái kéo cự đại, hung hăng giảo sát xuống.

Thần sắc Mị trưởng lão khẽ biến, nhưng không lùi bước, khí tức Chân Tiên bộc phát, thình lình đạt đến Chân Tiên hậu kỳ, đồng thời há miệng phun một cái, bức tranh màu đen khắc đầy đồ án phi đao bắn ra, phần phật một tiếng mở ra.

"Vèo vèo" thanh âm duệ khiếu vang lên, mấy trăm chuôi Hắc Tinh Phi Đao từ trong đồ quyển bắn ra, ngưng tụ một chỗ, trong chốc lát tạo thành một luân bàn màu đen to bằng gian phòng, cùng huyết sắc cốt kiếm đụng thẳng vào nhau, phát ra tiếng vang ầm ầm, cản huyết sắc cốt kiếm lại.

Thân thể Mị trưởng lão run lên, nhưng không để ý tới, đưa tay phát ra một đạo tử quang, cuốn về phía huyết sắc cốt trượng.

Huyết Khô lão tổ không ngờ Mị trưởng lão lại che giấu tu vi, còn có pháp bảo lợi hại bực này, vậy mà ngăn trở một kích của mình, vội vàng đưa tay bắn ra một đạo quang mang đỏ sậm về phía cốt trượng.

Hai đạo quang mang một tím một đỏ gần như đồng thời quấn lấy chuôi huyết sắc cốt trượng kia, muốn rút ra.

Thẩm Lạc giờ phút này đã trấn áp lại ma khí bạo động, nhìn thấy cảnh này, cánh tay xuôi ở bên người nhúc nhích một chút, đầu ngón tay sáng lên kim quang.

Huyết sắc cốt trượng này chính là một kiện trọng bảo Ma tộc, nếu bị Huyết Khô lão tổ và Mị trưởng lão dụng ý khó dò bực này cướp đi tuyệt không phải chuyện tốt.

Trên thân Tiểu Phu Tử bên cạnh cũng ẩn ẩn bạch quang, hiển nhiên cùng ôm ý tưởng giống Thẩm Lạc, hai người liếc nhau muốn xuất thủ.

Vào thời khắc này, tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng đột nhiên từ phía trước truyền đến.

Thẩm Lạc vội nhìn lại, con ngươi co rụt lại, chỉ thấy Huyết Khô lão tổ và Mị trưởng lão đột nhiên ngừng tay, ngã ngồi gần huyết sắc cốt trượng, mặt mũi tràn đầy vẻ thống khổ.

Trên huyết sắc cốt trượng hiện ra một tầng huyết mang, nhẹ nhàng chớp động.

Mà hai đạo quang mang của Huyết Khô lão tổ cuốn lấy huyết sắc cốt trượng, giờ phút này đã biến thành màu đỏ như máu, tựa hồ bị huyết quang trên cốt trượng xâm nhiễm khống chế, đảo ngược quấn lấy bọn họ.

Toàn thân Mị trưởng lão thì run rẩy, làn da sung mãn nhanh chóng trở nên khô quắt, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, gian nan quay đầu nhìn về phía Thẩm Lạc và Tiểu Phu Tử, há miệng muốn hô gì đó.

Nhưng trên thân gã lóe lên huyết quang, da thịt trong nháy mắt khô quắt, cả người biến thành một bộ thây khô da bọc xương, khí tức cũng biến mất theo.

Mà bên ngoài thân Huyết Khô lão tổ, huyết quang cũng suy giảm với tốc độ mắt thường có thể thấy được, bất quá so với Mị trưởng lão thì kiên trì hơn một cái hô hấp, cũng hóa thành một bộ khung xương khô cạn.

"Tê. . ." Thẩm Lạc đang muốn xuất thủ hít sâu một hơi.

Thần sắc bọn Tiểu Phu Tử, Mộc Kiêu cũng đại biến.

Mộc Kiêu vốn theo sát sau Mị trưởng lão, cũng muốn xuất thủ cướp đoạt cốt trượng, nhìn thấy cảnh này, thân thể phi độn lên lập tức ngừng lại, còn lui về phía sau một khoảng.

Tu La Khôi Lỗi Quỷ, U Minh thư sinh, La Sát Quỷ, trên thân ba Chân Tiên quỷ vật này đột nhiên hiện ra huyết quang chói mắt, bỗng nhiên vỡ ra.

Ba thân thể cũng bạo tạc theo, hóa thành vô số âm khí phiêu tán.

"Sinh Tử Huyết Chú!" Tiểu Phu Tử khẽ lắc đầu, thở dài một cái.

Con ngươi Thẩm Lạc co rụt lại, biết loại này thuộc về thần thông nguyền rủa, dùng để khống chế thuộc hạ và các loại linh thú, chủ nhân vẫn lạc, người bị hạ chú cũng sẽ bị mất mạng theo, xem ra Huyết Khô lão tổ dùng môn chú thuật này khống chế thuộc hạ.

Tu La Khôi Lỗi Quỷ, U Minh thư sinh, La Sát Quỷ vẫn lạc, không ít âm thú phía ngoài âm quật có tu vi cao thâm cũng bạo thể chết, hiển nhiên cũng bị hạ huyết chú, không biết là Huyết Khô lão tổ hạ, hay là ba người Tu La Khôi Lỗi Quỷ tự mình làm.

Những âm thú khác vô cùng hoảng sợ, chạy tứ tán, trong chớp mắt chạy sạch sành sanh, khiến đám đệ tử Thiên Cơ thành nơi đó vừa mừng vừa sợ, rất nhiều người không biết đã xảy ra chuyện gì.

Thẩm Lạc không để ý đến tình huống bên ngoài, nhìn huyết sắc cốt trượng phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng.

Hắn một mực vận khởi thần thức dò xét tình huống cốt trượng, vừa rồi Mị trưởng lão và Huyết Khô lão tổ bị hút khô, thần thức xung quanh cũng bị huyết sắc cốt trượng cưỡng ép thu nạp qua, rất có xu thế thôn phệ toàn bộ.

May mắn hắn trải qua lôi kiếp tẩy lễ, thần thức đã bán thực chất hóa, toàn lực vận chuyển Bất Chu Trấn Thần Pháp, bỗng nhiên thu lại, lúc này mới tránh khỏi thần thức bị tổn hao.

"Cốt trượng này rốt cuộc là cái gì?" Thẩm Lạc tự lẩm bẩm.

Trong nháy mắt vừa rồi, huyết sắc cốt trượng phảng phất hóa thành một ma quật sâu không thấy đáy, muốn một ngụm nuốt cả người hắn vào.

Nhưng phía trước vang lên tiếng thét, một bóng người rơi vào bên cạnh huyết sắc cốt trượng, lại là Ma Tâm kia, mà ba người Viên Minh, đại hán mập mạp và thiếu phụ áo xanh lục còn đứng ở nơi xa.

Thần sắc Ma Tâm bình thản, tựa hồ vừa rồi không nhìn thấy hạ tràng của Huyết Khô lão tổ và Mị trưởng lão, gã lật tay lấy ra một xương răng màu đỏ sậm, "Phốc phốc" một tiếng đâm vào trong cánh tay phải.

Bên trong xương răng lập tức tuôn ra một cỗ huyết quang, trong chớp mắt nhuộm toàn bộ cánh tay thành màu đỏ như máu, màu giống cốt trượng như đúc.

"Cục diện trước mắt là một tay Ma Tâm này chủ đạo, chỉ sợ hắn đã có biện pháp khống chế huyết sắc cốt trượng, không thể để cho hắn cầm lấy cốt trượng kia!" Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, tâm tư thay đổi thật nhanh bay tới, hai tay biến trảo nắm vào trong hư không một cái.

Trên hai cánh tay hắn lập tức đại phóng lôi quang, mấy chục đạo lôi điện màu vàng thô to bắn ra, hung hăng bổ về phía Ma Tâm.

Tiểu Phu Tử cũng nhạy cảm nhận ra việc này, cơ hồ ra tay cùng lúc với Thẩm Lạc, thanh âm duệ khiếu thanh thúy vang lên, Thiên Cơ Kiếm hóa thành một đạo kiếm hồng đen trắng lớn mấy chục trượng, như thiên lôi phẫn nộ chém về phía Ma Tâm.

Mộc Kiêu bên kia thấy Thẩm Lạc và Tiểu Phu Tử xuất thủ, hơi chần chừ rồi hóa thành một đạo bóng xanh, trốn vào mặt đất biến mất không thấy gì nữa.

Bọn Viên Minh đã sớm ở bên cạnh trận địa sẵn sàng đón địch, nhìn thấy Thẩm Lạc dị động, lập tức tự mình lấy ra ngọc phù màu trắng dán trên thân, chính là Nguyên Thần Phù mà Chung đường chủ Thần Quy phái sử dụng, có thể tăng cao tu vi.

Ầm ầm!

Khí tức ba người liên tục tăng lên, trong giây lát đột phá lên một tiểu cảnh giới, Viên Minh đạt tới Chân Tiên trung kỳ, đại hán mập mạp và thiếu phụ áo xanh lục thì bước vào Chân Tiên sơ kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận